Chương 810
“Ừm, tôi nghe được.”
“Vậy cô có suy nghĩ gì không?”
Nam Khuê: “…”
Nói đùa à, cô còn có suy nghĩ gì được chứ?
Cũng không thể vì mẹ anh ấy thích cô mà cô thật sự muốn gả cho anh ấy được.
Công việc đã dành hết cho bệnh viện này, cô cũng không đến mức vì công việc mà hi sinh cả bản thân, vậy cũng quá thiệt thòi rồi.
“Viện trưởng Quý, có khả năng dì vui quá nên mới nói thế, chỉ cần đến khi dì gặp được cô gái càng hợp mắt, càng ưu tú hơn tôi thì sẽ quên thôi.”
“Không có khả năng đó.” Quý Dạ Bạch trực tiếp phủ định: “Nhiều năm như vậy bà ấy chỉ gặp đúng một người có duyên và hợp mắt như cô.”
“Nam Khuê, tôi đang nghĩ cô có thể giúp tôi một chuyện được không?”
Trong lòng Nam Khuê có dự cảm vô cùng không tốt: “Chuyện gì?”
“Mẹ tôi thích cô như vậy, cũng đã nhận định cô là bạn gái tôi, có thể nhờ cô giả làm bạn gái tôi một chút không? Như vậy trong khoảng thời gian này tôi sẽ được yên tĩnh hơn, bà ấy sẽ không ép tôi quan người yêu nữa.”
“Viện trưởng Quý, tôi hiểu ý của anh. Nhưng xin lỗi tôi không thể đồng ý được.”
Nam Khuê không chút do dự mà thẳng thắn từ chối.
Bạn gái có thể tùy tiện giả mạo được sao?
Đồng ý với Chu Tiễn Nam là không còn cách nào khác.
Chu Tiễn Nam cứu cô lúc nguy hiểm mấy lần, hơn nữa dì bị bệnh nặng, vả lại bà ấy còn cho cô cảm giác vô cùng quen thuộc, vậy nên cô mới đồng ý.
Về phần Quý Dạ Bạch, cô không có bất kì lí do gì để đồng ý.
Hơn nữa nếu để Lục Kiến Thành biết thì chắc chắn anh sẽ tức chết mất.
Thấy cô từ chối, Quý Dạ Bạch lại lần nữa nói: “Không suy nghĩ một chút sao? Mặc dù là trên danh nghĩa, nhưng có thể trở thành bạn gái của tôi, cô sẽ có rất nhiều lợi ích.”
“Cho nên bây giờ viện trưởng Quý đang mang lợi ích ra dụ dỗ tôi sao?”
“Xem như là vậy đi, cô cũng có thể hiểu như vậy, cho nên cô có muốn suy nghĩ lại không?”
Nam Khuê lắc đầu, thái độ vẫn kiên định như cũ: “Không cần.”
“Viện trưởng Quý, tuổi anh còn trẻ đã ngồi lên vị trí này, tôi vẫn luôn ngưỡng mộ anh, trong lĩnh vực y học anh cũng đạt đến trình độ mà người bình thường khó với đến được, anh rất xuất sắc, cũng rất tài giỏi, là một bác sĩ, tôi kính nể anh, cũng rất thần tượng anh.”
“Nhưng nếu như anh thật sự muốn mang quyền lợi ra để dụ dỗ tôi hay ép buộc tôi thì thật xin lỗi, tôi cũng phải suy nghĩ về vị trí bác sĩ trong lòng anh.”
Không thể không nói, những lời này của Nam Khuê gãi khá đúng chỗ.
Quý Dạ Bạch nói xong thì mỉm cười: “Được, nếu vậy thì sau này tôi sẽ không nói lại nữa, cô yên tâm đi làm đi.”