CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2921

Nhưng mà, một lúc sau, Lâm Bối liền miễn cưỡng vực dậy tinh thần, cô không thể bị người ta phát hiện bất thường, tuyệt đối không thể.

Lâm Bối nhanh chóng quay về chung cư nhỏ của mình, thu dọn hành lý, đợi tin tức bên phía đại vương tử.

Lâm Bối vốn cho rằng chuyện sẽ rất thuận lợi, dù sao nước L chỉ là một nước nhỏ, dù sao nước L thực ra không phải thực sự hữu hảo với họ, dù sao đại vương tử không muốn đi, dù sao quốc vương cũng không thật sự xem trọng.

Cho nên để cô đi ừng phó một chút tuyệt đối không vấn đề.

Lâm Bối đợi khoảng hai tiếng, cuối cùng đợi được điện thoại của đại vương tử.

“Lâm Bối, nước L đó, em vẫn là đừng đi, họ quá âm hiểm, một mình em đi anh cũng không yên tâm.” Giọng đại vương tử rõ ràng có chút bất thường, nghe giọng điệu có chút không ổn.

Lâm Bối có chút sững sốt, đôi mắt khẽ lóe: “Phụ vương không đồng ý.”

Cô biết lời của đại vương tử đều là mượn cớ, nếu không yên tâm thì sớm đã cự tuyệt rồi, sẽ không đồng ý đi nói với phụ vương, vậy thì chỉ có một nguyên nhân, phụ vương không đồng ý.

Đại vương tử không giỏi nói dối, hơn nữa anh ta cảm thấy anh ta cũng không thể lừa cô, cho nên liền trực tiếp thừa nhận: “Đúng.”

“Em hiểu rồi.” Lâm Bối bỗng cười, chỉ là trong tiếng cười lại có chút trào phúng.

Lâm Bối thật sự cảm thấy vô cùng trào phúng, cô vốn cho rằng tất cả những điều cô làm mấy năm nay phụ vương vẫn là nhìn thấy, hơn nữa đại vương tử trước nay không độc chiếm công lao của cô, lần nào cũng đều nói với phụ vương chủ ý mà cô đưa ra.

Cô vốn cho rằng phụ vương ít nhất cũng thừa nhận cô, bây giờ xem ra cô thật sự quá ngây thơ rồi.

Ngay cả một cuộc xuất hành mà đại vương tử không muốn đi, quốc vương căn bản không xem trọng, một cuộc xuất hành có thể vì Đường Lăng tới mà đại vương tử liền tùy tiện thay đổi chủ ý, quốc vương cũng không đồng ý để cô đi.

“Lâm Bối, em không sao chứ.” Đại vương tử nghe ra sự bất thường trong giọng nói của Lâm Bối, chính xác mà nói đại vương tử là nghe ra sự trào phúng trong giọng nói của cô, đại vương tử cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Mấy năm nay Lâm Bối luôn theo cạnh anh ta, anh ta rất hiểu Lâm Bối, bình thường bất kể Lâm Bối gặp phải tình huống gì đều sẽ không bộc lộ tâm trạng của mình.

Huống chi bây giờ là bất kính với quốc vương?!

“Em không sao, anh cả, em cúp máy trước.” Lâm Bối không giải thích, lúc này cô cũng không muốn giải thích nhiều, chuyện đã rõ ràng như vậy rồi, cô còn cần nói gì nữa sao?

“Lâm Bối…” Đại vương tử càng kinh ngạc, Lâm Bối đang tức giận sao?

Lâm Bối như vậy vẫn là Lâm Bối anh ta biết sao?

“Anh cả, em muốn xuất ngoại chơi vài ngày, mấy ngày nay không thể theo cạnh anh được.” Lâm Bối trực tiếp cắt ngang lời đại vương tử, không thể công du nước ngoài, vậy tự cô xuất ngoại, mượn cớ du lịch ra nước ngoài.

Lâm Bối biết tâm trạng mình vừa rồi không đúng, cô cũng biết giọng điệu vừa rồi cũng rất không đúng, cô biết đại vương tử nhất định nghe thấy trào phúng trong giọng nói cô, nhưng cô không giải thích!!

Lâm Bối biết ban nãy cảm xúc của mình không đúng, cô cũng biết giọng của mình ban nãy cũng khác khác, cô biết chắc chắn Đại vương tử nghe được sự mỉa mai trong giọng nói của cô, nhưng cô không giải thích!!

Thậm chí cô còn chẳng nghĩ đến việc che giấu, nghe được thì nghe thôi, cô làm nhiều việc như thế chẳng được phụ vương cho phép, thế nên bây giờ cô không ngại khi bị họ biết sự bất mãn của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi