CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 692

“Chỉ một lần thôi.” Cậu ba Nguyễn cảm thấy lời ban nãy anh nói sớm quá rồi, anh hối hận rồi, muốn thu hồi lại, có điều anh cũng biết cô rất mệt, vì vậy, đêm nay anh sẽ không khiến cô quá mệt, thật ra anh cũng không nhẫn tâm khiến cô quá mệt, chỉ là anh không kiềm chế nổi bản thân mà thôi!

Nhưng mà, ngay sau đó, cậu ba Nguyễn gặp bi kịch rồi!!

Tô Khiết đột nhiên nắm cổ tay anh rồi bất ngờ lật ngược lại, sau đó đẩy anh sang một bên.

Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt chùng xuống, không biết vì sao, trong lòng cô bỗng có chút bực bội: “Nguyễn Hạo Thần, đêm nay nếu anh còn dám lộn xộn thì em tuyệt đường con cháu anh luôn đó, tin không hả.”

“Vợ à, em nỡ sao? Đây là ‘bất hạnh’ cả đời này của anh đó.” Nguyễn Hạo Thần nằm trên giường, hai tay ôm lấy cô, nở nụ cười vô cùng rạng rỡ.

Anh đã sớm biết vợ mình không đơn giản, cô quả nhiên lợi hại.

Có điều cái chuyện tuyệt đường con cháu này thì thật không thể tùy tiện đùa được đâu nhé.

“Anh cứ thử xem” Nhìn thấy anh cười và nghe những lời ám muội của anh, Tô Khiết bỗng nhiên cảm thấy hơi bực: “Còn nữa, hạnh phúc nửa đời sau này của anh không liên quan đến em. Không chừng ngày mai chúng ta sẽ ly hôn. Giữa chúng ta là hôn nhân thỏa thuận, đợi đến khi anh nhận được cổ phân của Nguyễn Thị, chúng ta có thể ly hôn rồi. “

Nụ cười trên mặt Nguyễn Hạo Thần biến mất ngay lập tức, ánh mắt ngưng trọng, chỉ chằm chằm nhìn cô.

Đến tận giờ, lúc nào cô ấy cũng vẫn nghĩ đến chuyện ly hôn với anh sao?

Tô Khiết không nhận ra mình đã nói sai điều gì, bởi vì cô cảm thấy những gì mình nói đều là sự thật và tất cả đều đúng, điều nãy vốn đã được bọn họ định sẵn rồi.

Tô Khiết thấy Nguyễn Hạo Thần đột nhiên thay đổi sắc mặt, lại còn hung hăng trừng mắt nhìn cô, thì liên nổi quạu: “Anh trừng mắt gì hả? Tối nay anh phải về phòng anh ngủ, nếu không em sẽ cột tay cột chân anh quăng dưới sàn, cho anh ngủ dưới đất luôn đấy.”

Mẹ kiếp, cô sẽ không hầu hạ ai nữa.

Nguyễn Hạo Thần giật mình, hai mắt chớp nhanh nhìn bộ dạng hung dữ của cô.

Sao tự nhiên anh lại cảm thấy thật hiếm lắm mới thấy được dáng vẻ xù lông trợn mắt này của Tô Khiết.

Sao đang yên đang lành bổng nhiên cô lại sừng sộ lên như vậy chứ?

Anh vừa nói cái gì? Vừa làm cái gì? Anh chọc giận cô rồi ư?

Chỉ là, anh nhất thời thật sự không nghĩ ra được vừa rồi mình đã nói sai cái gì? Hay là làm sai cái gì nữa?

Cuộc nói chuyện vừa rồi của họ không khác gì mọi khi.

Lúc nãy anh chỉ nói rằng cô quá thơm, quá mềm và quá quyến rũ khiến anh không thể kiểm soát được thôi mà? Đây là lời khen, cô sẽ không tức giận vì điều này chứ nhỉ?

Chẳng lẽ mấy ngày nay anh đòi hỏi cô quá nhiều sao?

Nguyễn Hạo Thần đang suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy cánh tay đau nhói, anh nhìn cô, ánh mắt lóe lên, cô gái lần này thật sự rất tàn nhẫn!

Vừa rồi Tô Khiết không hề dùng quá nhiều lực, cũng không hoàn toàn không làm bị thương anh, nhưng lần này là cô ra tay thật sự.

Nguyễn Hạo Thần chợt nhận ra những gì cô nói vừa rồi không phải là nói đùa, là thật cả.

Tuy nhiên, nếu bảo anh ở riêng một mình thì anh thật tình không sẵn lòng và cũng không đồng ý.

Cùng lắm là đêm nay anh hứa sẽ không động vào cô, đương nhiên chỉ là đêm nay thôi, nhiều hơn một ngày một đêm cũng đều không được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi