CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Sau khi Tiêu Túc đánh răng rửa mặt xong thì thay cho mình một bộ quần áo thoải mái, sau đó lái xe đến siêu thị ở gần đó mua một ít thuốc bổ đồ ăn dinh dưỡng cho người lứa tuổi trung niên, một ít thịt tươi, hoa quả, hải sản, dù sao thì buổi trưa cũng phải qua đó ăn cơm.

Sau khi suy nghĩ, cậu ta vẫn cảm thấy lần này qua nhà người ta thì nên chuẩn bị một vài món quà mới tốt, cho nên Tiêu Túc lại mua cho ba vợ tương lai một cái thắt lưng, mẹ vợ tương lai một cái khăn lụa.

Sau khi chuẩn bị quà cáp xong, mẹ của Tiêu Túc là Lương Nha Hòa cũng gọi điện thoại tới.

“Con trai à, hôm nay con có phải đi làm không? Mẹ gọi điện cho Tiểu Bạch nhưng con bé không bắt mát, có phải là vẫn còn đang ngủ không?”

Vừa nãy Tiêu Túc thuận tay chỉnh điện thoại của Giang Tiểu Bạch về chế độ im lặng, không ngờ thế lại bỏ nhỡ cuộc điện thoại của mẹ cậu ta, thế là cậu ta giải thích: “Dạ, tối hôm qua cô ấy ngủ không ngon, cho nên con bảo cô ấy ngủ thêm một chút, cũng tiện tay chỉnh luôn điện thoại về chế độ im lặng”

“Bảo sao mẹ thắc mắc là sao con bé Tiểu Bạch này không nghe điện thoại của mẹ, hóa ra là do thằng nhóc con làm!”

Tiêu Túc: “Mẹ, có chuyện gì không?”

“Làm sao? Chẳng nhẽ mẹ ruột không được gọi điện cho con trai sao?”

Không phải là không được, chỉ là Tiêu Túc biết tính cách của mẹ mình, mỗi lần mẹ cậu ta gọi điện tới là lại có chuyện, nếu không có chuyện thì còn lâu mẹ cậu ta mới gọi điện tới, nói cách khác chính là nuôi thả.

Thế là cậu ta không nói tiếp, chờ Lương Nha Hòa không nhịn được nói tiếp.

Không cần đợi Tiêu Túc phải hỏi, Lương Nha Hòa đã lập tức tự kể hết ra: “Là như vậy nè, mẹ với mấy dì của con hẹn hôm nay muốn đi tắm suối nước nóng, mấy dì của con đều bảo tắm suối nước nóng tốt cho da, cho nên cuối cùng bọn họ đều mang người nhà đi theo, tại sao mẹ lại có thể đi một mình được, cho nên mẹ nghĩ đến Tiểu Bạch có phải ngày ngày ở trong nhà không? Cho nên muốn rủ con bé đi cùng.”

Nghe vậy, Tiêu Túc lập tức nhớ đến hôm nay sẽ đi đến nhà cô ăn cơm, cậu ta mấp máy môi mỏng, sau đó nói: “Hôm nay ạ? Chỉ sợ là không được.”

“Tại sao lại không được?” Lương Nha Hòa có chút bất mãn: “Có phải là con không muốn cho mẹ dẫn Tiểu Bạch ra ngoài không? Tiêu Túc, con không định lâu dài với Tiểu Bạch sao?

Mẹ nói cho con biết con trai à, con đã lấy mất lần đầu tiên của người ta, nếu con dám không chịu trách nhiệm thì mẹ và ba con sẽ đánh gãy chân con.”

Mí mắt Tiêu Túc giật một cái, môi cũng không nhịn được co quắp.

Tại sao lại nhắc tới chuyện này?

“Mẹ, về sau mẹ đừng có tùy tiện nhắc tới chuyện này được không, cũng đừng tùy tiện nhắc tới trước mặt Tiểu Bạch”

Càng nghĩ, Tiêu Túc cảm thấy mình nên nói về lịch trình ngày hôm nay cho mẹ biết đi.

“Về phần hôm nay không để Tiểu Bạch đi được là có lý do, bọn con có hoạt động khác, không đi được.”

“Hoạt động khác? Hoạt động gì?”



Lương Nha Hòa vừa nghe xong thì lập tức tò mò, nếu như con trai và con dâu có hoạt động gì thú vị thì bà còn đi cùng đám phụ nữ kia đi tắm suối nước nóng làm gì nữa, đi chơi với con trai và con dâu không phải sẽ tốt hơn sao?

“Hôm nay con muốn cùng Tiểu Bạch đến nhà ba mẹ cô ấy ăn cơm”

Lương Nha Hòa nghe xong thì lập tức bùng nổ.

“Cái gì? Muốn đến nhà Tiểu Bạch gặp mặt phụ huynh? Cái thằng nhóc này, tại sao con không nói sớm cho mẹ biết vậy? Để mẹ còn chuẩn bị trước”

“Mẹ chuẩn bị cái gì?” Tiêu Túc có chút bất đắc dĩ giải thích: “Hôm nay chỉ có con với Tiểu Bạch đi thôi, không có sắp xếp cho ba mẹ đâu”

Nhưng nói thế nào thì Lương Nha Hòa cũng không đồng ý, nhất định đòi chuẩn bị rồi cùng đi qua.

“Cái thằng nhóc như con thì biết cái gì hả? Về sau con với Tiểu Bạch sẽ ở chung một chõ, hai bên gia đình chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ gặp mặt. Hơn nữa, với cái tính cách của con, nếu để con đi một mình, đến lúc đó ba mẹ của Tiểu Bạch không hài lòng đối với con thì sao? Không được, mẹ phải lập tức chuẩn bị, cùng ba con chạy tới đó “

“Nhưng mà…”

Tiêu Túc còn muốn nói cái gì nữa nhưng Lương Nha Hòa đã cúp điện thoại, trong điện thoại di động cũng truyền đến tiếng tút tút.

Cậu ta cất điện thoại đi, có chút hối hận vì đã nói chuyện này cho Lương Nha Hòa, đáng nhẽ cậu ta nên lừa gạt bà, chứ không với tính cách của Lương Nha Hòa, nói không chừng hôm nay ở trên bàn cơm sẽ đề cập luôn chuyện kết hôn với ba mẹ Tiểu Bạch mất.

Mặc dù bây giờ cậu ta và Tiểu Bạch đang ở bên nhau, nhưng giống như là Tiểu Bạch nói vậy, cho dù cậu ta có nguyện ý thừa nhận hay không, hai người bây giờ hoàn toàn rất không ổn định.

Bởi vì ngay từ ban đầu, hai người bọn họ ở bên nhau cũng không phải là vì lưỡng tình tương duyệt.

Đến nay cậu ta vẫn chưa làm rõ tình cảm của mình, đến cả Tiểu Bạch, cậu ta cũng không biết rốt cuộc cô có thích mình hay không.

Hiện tại nếu ba mẹ hai bên gặp mặt…

Tiêu Túc nhanh chóng mua đồ về nhà, đẩy cửa phòng ngủ ra thì phát hiện Giang Tiểu Bạch vẫn còn đang ngủ, hơn nữa còn ôm gối đầu lăn tới một chỗ hẻo lánh, trên người không có đắp chăn.

Tiêu Túc đành phải đi qua, giúp cô đắp chăn hẳn hoi.

Cậu ta biết tính tình của Lương Nha Hòa, nếu đã nói tới thì nhất định sẽ tới, vớ vẩn bây giờ bà ấy đang trên đường tới đây luôn rồi.

Cho nên Tiêu Túc chỉ có thể tắt máy, sau đó gửi một tin nhắn cho Lương Nha Hòa, nói Tiểu Bạch đang ngủ, sau khi tới xong đừng hét lớn gây ồn ào, để cho cô ấy ngủ thêm một lát.

Lương Nha Hòa trả lời rất nhanh, một chữ Ok.

Sau đó lại kèm theo một câu: “Không cần con phải nói, con dâu mẹ, mẹ biết”



Giấc ngủ này Giang Tiểu Bạch ngủ rất ngon, tối hôm qua có bao nhiêu bực bội thì buổi sáng ngủ bấy nhiêu dễ chịu, đợi đến lúc cô tỉnh rồi thì không biết bây giờ là mấy giờ, bên trong căn phòng yên lặng, cô tìm điện thoại di động nhìn giờ.

Đã gần mười một giờ rồi sao? Hả, tại sao Tiêu Túc không gọi cô dậy? Tại sao đến tận bây giờ lại không có động tĩnh gì?

Chẳng nhẽ tên này lại trốn đi ngủ?

Nghĩ như vậy, Giang Tiểu Bạch bật dậy khoác một cái áo choàng dài, sau đó đi ra ngoài.

Cô vừa đẩy cửa ra thì đụng mặt Tiêu Túc.

Hai người đối mặt nhau, dừng bước chân.

“Tỉnh rồi sao?”

Giang Tiểu Bạch gật đầu một cái: “Đã mười một giờ rồi, tại sao anh không gọi tôi dậy sớm hơn một chút?

Bây giờ đi liệu có kịp hay không?”

“Kịp.” Tiêu Túc nói: “Thời gian vừa đúng, bên kia đã sắp sếp xong hết rồi, anh tới đón em”

“Vậy tôi đi thay quần áo”

Giang Tiểu Bạch quay người, Tiêu Túc giữ tay cô lại, ho nhẹ một tiếng: “Cái đó, mọi chuyện có thay đổi một chút”

“Hửm?”

“Ba mẹ anh nghe chuyện hôm nay, “Vãi, không phải là anh muốn nói là ba mẹ hai bên muốn gặp mặt đó chứ?”

Đây quả thực là điều Giang Tiểu Bạch không ngờ tới, cô cũng từng nghĩ qua là ba mẹ hai bên sẽ gặp mặt, nhưng không phải là hôm nay.

“Em cũng biết tính cách của mẹ anh rồi đấy, bà ấy nghe nói anh muốn đến nhà em ăn cơm, cho nên đã đặt trước một phòng ở khách sạn, sau đó mời ba mẹ em đến”

Giang Tiểu Bạch nghe xong thì không nhịn được nhướng mày: “Cho nên, trong lúc tôi ngủ, anh đã đón ba mẹ tôi tới khách sạn rồi sao?”

Tiêu Túc không nói gì, nhưng vẻ mặt đã thể hiện rõ tất cả.

Giang Tiểu Bạch đưa tay vuốt đầu của mình, cảm thấy đầu óc choáng váng, mới ngủ một giấc tỉnh dậy mà trời đất đã thay đổi, mẹ ơi!

“Đi thay quần áo chứ?” Tiêu Túc chỉ chỉ về phía sau côm Giang Tiểu Bạch chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: “Tôi đi thay, anh đợi một chút”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi