CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 1737

Không hề có một chút tin tức nào, anh giống như bốc hơi khỏi thế gian.

Thân Nhã nhấp một ngụm nước trước mặt, nói: “Theo em thấy, chắc chắn trong công ty hoặc nhà họ Tô có người biết tin tức của anh ấy nhưng lại giấu rất kín.”

“Mặc dù anh ấy có thể rời đi nhanh gọn, nhưng em không tin tình cảm của anh ấy cũng chóng vánh như vậy. Nói lấy lại là lấy, cho dù có lấy lại thì cũng sẽ không nhanh như vậy đâu. Cho nên nhất định sẽ để người chú ý tình hình bên này.”

Hoắc Đình Phong tỏ ra tán đồng: “Thật ra, cậu ấy là một người trọng tình cảm, tuyệt đối sẽ không thể nào dứt khoát như vậy. Đây cũng là điểm yếu của cậu ấy, tìm được điểm yếu của cậu ấy rồi ra tay chắc sẽ đơn giản hơn.”

Nói đến đây, đôi mắt của Đường Tiểu Nhiên nhanh chóng chuyển động, đáy mắt thoáng hiện vẻ mờ ám: “Mọi người nghe thử, xem thế này có được không…”

Cảnh Hiên bị bệnh, sắc mặt tái nhợt, hoàn toàn không thể nào chạy nhảy, chỉ có thể bước đi, thỉnh thoảng sẽ cảm thấy đau tim.

Đường Tiểu Nhiên rất đau lòng, nhưng cũng chẳng còn cách nào, cô đưa cậu nhóc đến bệnh viện.

Bác sĩ đưa ra kết luận, tình trạng bệnh giống với Tô Hoài Giang.

Trong lòng cô sốt ruột, đưa Cảnh Hiên đến công ty Tô Thị lần nữa, tìm người phụ trách Tô Thị, nói muốn bán cổ phần trong tay mình đi.

Sau khi người phụ trách nghe được thì rất kinh ngạc: “Quyền lợi của tập đoàn Tô Thị rất tốt, cổ phần trong tay sẽ chỉ tăng giá trị, tại sao cô lại vội vàng muốn bán đi?”

“Bây giờ con trai tôi bị bệnh tim, ngay cả tiền khám bệnh cũng không có, còn giữ cổ phần lại thì được ích gì?”

Nghe thấy điều này, người phụ trách cũng không nói gì nữa, gật đầu đồng ý.

Dù sao bán cổ phần cũng là một chuyện lớn, người phụ trách phải đi hỏi. Anh ta gọi đến một dãy số khác, kết nối, giọng nói trầm thấp ở đầu bên kia là giọng của Tô Chính Kiêu: “Sao vậy?”

Anh đã đổi số điện thoại trước đây, khi đó trên điện thoại của anh có cô, còn có một số người mà anh không muốn nhắc đến nữa.

Lúc nhận điện thoại, anh đang ở trên đường phố Thụy Điển, ánh nắng chói chang. Thụy Điển là một thành phố rất đẹp.

“Lúc nãy cô Đường đến công ty.”

“Ngừng!” Tô Chính Kiêu dứt khoát ngắt lời anh ta: “Sau này chỉ cần là chuyện liên quan đến cô ấy thì cậu không cần nói lại với tôi, hiểu không?”

“Tổng giám đốc, lần này thật sự là chuyện lớn!” Người phụ trách sốt ruột muốn chết: “Cô ấy muốn bán cổ phần Tô Thị!”

Tô Chính Kiêu cũng hơi giật mình, lại nói: “Cổ phần đã cho cô ấy, cô ấy có quyền xử lý cổ phần. Muốn làm thế nào là quyền của cô ấy.”

Có lẽ là định kết hôn với Lưu Canh Hoằng, muốn bán cổ phần trong tay làm của hồi môn rồi.

Mặc dù giữa hai người đã không còn quan hệ gì, nhưng anh vẫn hy vọng cô có thể thông minh một chút, đừng liều lĩnh giống như trước đây.

“Sau này chuyện của cô ấy đừng gọi điện thoại cho tôi.” Tô Chính Kiêu lại trầm giọng cảnh cáo lần nữa: “Nếu không thì cuốn gói đi luôn cho tôi, mẹ nó! Trong lòng còn chưa bình ổn, cậu lại cứ bổ hết nhát này nhát khác cho tôi!”

Người phụ trách toát mồ hôi trán: “Tổng giám đốc, cô Đường…”

“Nếu cậu còn dám nói thêm một chữ Đường nữa thì lập tức thu dọn rồi cút xa cho tôi!” Anh thẳng thừng ngắt lời, hoàn toàn không muốn nghe. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

“Tổng giám đốc, nghe nói con của anh, cũng chính là cậu chủ nhỏ Cảnh Hiên bị bệnh tim, cô ấy muốn bán cổ phần trong tay để khám bệnh cho cậu chủ nhỏ!”

Lần này người phụ trách dứt khoát nói liền một tràng!

Nghe vậy, lông mày của Tô Chính Kiêu nhíu lại: “Cậu vừa nói cái gì? Nói lại cho tôi nghe.”

“Cậu chủ nhỏ bị bệnh tim, nói là giống với bệnh của cô chủ trước đó, hình như là di truyền hay sao đó. Hai ngày nay sắc mặt của cậu chủ nhỏ xanh xao, đi đứng cũng không có sức.”

“Mẹ nó! Sao cậu không nói sớm!”

Tính tình nóng nảy của Tô Chính Kiêu lại trỗi dậy, có thể nói là vô cùng tồi tệ, sắc mặt cũng trở nên u ám.

Không nói hai lời, anh lập tức vội vàng đi về khách sạn. Trên đường đi, bởi vì đi quá nhanh mà liên tục vượt mấy cái đèn đỏ, bị tài xế trên đường chỉ tay mắng chửi, nhưng bây giờ anh nào còn tâm trạng để quan tâm nữa?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi