Chương 1755
“Không phải ăn cái gì là bổ cái đó sao? Các cô ra chợ mua thêm một ít xương tươi ngon về đây, sau đó hầm cho bà chủ uống.”
Vừa nói, Trần Diễm An vừa đi tới bên cạnh máy lọc nước rót một ly nước:
“Còn nữa, sau này trong nhà có chuyện gì đừng có tới quấy rầy bà chủ, cứ tới tìm thẳng tôi. Mẹ, mẹ cũng nhân dịp khoảng thời gian này nghỉ ngơi cho khỏe, bồi dưỡng thân thể một chút.”
“Qua đây ngồi xuống đi, đúng lúc mẹ cũng có chuyện muốn nói với con.” Giang Uyển Đình nhịn đau, mở miệng nói.
Đưa lưng về phía Giang Uyển Đình, đôi mắt phượng hẹp dài của Trần Diễm An hơi nhíu lại, môi đỏ khẽ hé ra, cắn răng, sau đấy quay người lại ngồi xuống một cách xinh đẹp.
Liên quan đến vấn đề con cái, cô quả thực không muốn tranh chấp với bà ta vào lúc này.
Nhưng với tình huống trước mắt này, hiển nhiên là không có cách nào tránh khỏi.
“Lần này chân mẹ bị ngã nghiêm trọng, vừa rồi con cũng nghe lời của người giúp việc rồi đấy. Với bộ dạng bây giờ của mẹ, không thể nào tới nhà hàng được nữa, cho nên sau này con tới nhà hàng đi.” Giang Uyển Đình mở miệng nói.
Vừa nghe nói như vậy, đôi mày thanh tú của Trần Diễm An khẽ nhíu nhẹ, không nhìn kỹ thì rất khó nhận ra, nói: “Mẹ, bây giờ con có công việc rồi, không thể tới nhà hàng được.”
Thái độ của cô vào lúc này đã coi như để ý đến toàn cục mà không nổi giận rồi.
“Nhà hàng là do ông nội để lại, được sắp xếp cho nữ chủ nhân nhà họ Quý. Nếu như con không gả vào nhà họ Quý, tất nhiên sẽ không tồn tại vấn đề trên phương diện này. Nhưng bây giờ con đã là dâu của nhà họ Quý, phải tiếp nhận!”
Giọng của Giang Uyển Đình cũng trở nên cứng rắn hơn.
“Con không giỏi về mấy thứ nguyên liệu, cho nên không đảm nhiệm được đâu mẹ.”
Dần dần, Trần Diễm An không còn kiên nhẫn, vẫn đang cố đè nén: “Bên ngoài có bao nhiêu phối liệu sư danh giá, hà cớ gì phải tự mình đi làm chứ?”
“Nhiều năm như vậy, con có biết tại sao chuyện nhà hàng vẫn luôn do nữ chủ nhân của nhà họ Quý phụ trách không? Chính là vì không muốn để tay nghề phối liệu này truyền ra ngoài, cách điều chế là bảo mật.”
“Trước đây vào đời ba của Hướng Không, tập đoàn Quý Thị bị đóng băng, thậm chí ngay cả tiền quay vòng cũng không có, cuối cùng vẫn phải dựa vào nhà hàng này mới có thể chuyển nguy thành an. Lâu nay nó đã không còn đơn thuần là một nhà hàng nữa, thật sự đã mang ý nghĩ đặc biệt đối với nhà họ Quý.”
Mấy lời như vậy, bình thường Trần Diễm An đã nghe nhiều lắm rồi.
Vào lúc này, cô vừa dùng ngón tay nghịch mái tóc xoăn vừa uống nước, cũng không biết rốt cuộc có nghe hay không. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Cuối cùng, cô vươn tay ra cắt ngang, ngáp một hơi: “Mẹ, dù sao thì con sẽ không thể tới nhà hàng làm việc được đâu. Chuyện nhà hàng mẹ vẫn nên nói với Hướng Không đi. Hôm nay con đi làm mệt quá, lên lầu nghỉ ngơi trước đây ạ.”
Lời vừa dứt, Trần Diễm An xoay người, đi lên trên lầu.
Giang Uyển Đình cực kỳ bất mãn nhìn theo bóng người cô.
Sau khi cô rời đi không bao lâu, ánh đèn xe sáng chói chiếu vào.
Sau đó là tiếng bước chân.
Tiếp đó, Quý Hướng Không bước vào.