CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 1756

Anh cởi khoác ngoài của bộ vest trên người ra, vừa nhìn thấy bộ dạng của Giang Uyển Đình, anh nhíu cặp mày điển trai, đi tới, ngồi xổm trước mặt bà: “Mẹ, chân của mẹ bị sao vậy?”

Giang Uyển Đình vỗ vỗ mu bàn tay anh, bảo không có chuyện gì nghiêm trọng để anh yên tâm.

Sau đó, bà kể cho anh nghe những gì đã xảy ra vừa rồi.

“Nếu chân của mẹ có thể cử động tốt, tuyệt đối sẽ không bao giờ để vợ con đến nhà hàng. Bây giờ là ngoại lệ. Mẹ nói tới đây rồi, hai con xem thử rồi quyết định đi.”

Quý Hướng Không híp mắt, cười khúc khích, ôm lấy Giang Uyển Đình: “Mẹ làm việc trong nhà hàng nhiều năm như vậy đã mệt mỏi lắm rồi. Bình thường bảo mẹ nghỉ ngơi kiểu gì mẹ cũng không chịu, nếu như có thể nghỉ ngơi đàng hoàng, con phải cảm ơn ông Trời đã cho cơ hội này, đương nhiên không phải con đang cười trên nỗi đau của người khác đâu nhé.”

“Con tưởng mẹ không muốn nghỉ ngơi, không muốn thảnh thơi à, nhưng mẹ có thể sao?”

“Con dâu người ta gả tới thế nào, còn con dâu mình gả tới thì thế nào? Con không đẻ được, chuyện nhà hàng cũng không phụ giúp được, con bảo mẹ yên tâm thế nào được?”

Chế độ càm ràm của Giang Uyển Đình được mở ra, có xu hướng thao thao bất tuyệt: “Con cũng không…”

“Mẹ!” Quý Hướng Không nhẹ gọi một tiếng, lập tức làm động tác ngưng lại: “Mẹ lên lầu nghỉ ngơi đi, con sẽ nói chuyện với cô ấy!”

Khi Quý Hướng Không mở cửa phòng ngủ, Trần Diễm An đang sơn móng chân cô ấy, sơn móng màu đỏ tươi càng làm cho đôi chân trắng nõn của cô trông đẹp hơn.

“Vợ à, anh về rồi!”

Kéo cà vạt ra, Quý Hướng Không híp đôi mắt cười, trực tiếp hôn cô.

Trần Diễm An không hề giả vờ ngại ngùng, cô giương cao cái cổ duyên dáng của mình lên hôn anh nồng nhiệt.

Làm sao một người đàn ông có thể chịu được trêu chọc thế này?

Thấy sắp xảy ra chuyện ứm ừm, Trần Diễm An lùi lại, móc ngón tay vào chiếc cà vạt vẫn đang quấn hờ trên cổ anh, sau đó đẩy anh ra: “Đừng làm phiền, em đang sơn móng.”

Quý Hướng Không đúng là khóc không ra nước mắt.

“Em có biết chuyện mẹ bị thương ở chân không?”

Trần Diễm An gật đầu: “Em biết, mới nãy dưới lầu em có thấy, còn nói một số chuyện khác nữa. Có chuyện gì sao? Chẳng lẽ mẹ anh kêu anh thuyết phục em đến nhà hàng làm việc?”

Bà chỉ nói với anh những chuyện đó, chứ không bảo anh thuyết phục em.”

Đôi mắt ấm áp của Quý Hướng Không đảo tròn, suy nghĩ xem nên nói thế nào mới tốt:

“Là tự anh muốn nói chuyện với em.”

Trần Diễm An di chuyển thân thể, trực tiếp ngồi trên đùi anh, ngẩng đầu, hất hết tóc xoăn sang trái, quyến rũ nhìn anh: “Anh thấy em giống người có thể vào làm trong nhà bếp và nhà hàng sao?”

“Không giống.”

Quý Hướng Không tiếp lời rất nhanh, trôi chảy khác thường.

Nhưng đôi mắt lại láo liên, đầy ẩn ý sâu xa, rất khéo léo nói:

“Bà xã anh thật quyến rũ như thế, làm gì giống người vào bếp làm việc chứ? Nhưng tục ngữ có câu, muốn nắm giữ trái tim đàn ông, trước hết bạn phải nắm được dạ dày của anh ta.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi