CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 637

Ngồi im ở đó, cô vẫn ở trong trạng thái ngơ ngẩn cả người, cũng không biết là trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

Cô ngồi mãi đến hơn nửa tiếng đồng hồ, thẳng cho đến khi tiến bước chân chậm rãi đi tới, cô cũng không nghe thấy.

“Đang suy nghĩ gì đó?” Nhìn chăm chú vào sắc mặt của cô, Thẩm Hoài Dương đột nhiên mở miệng hỏi.

Nghe vậy, cô lập tức kéo suy nghĩ đã bay xa trở về, ánh mắt đảo nhìn nội dung trên trang web, cô theo bản năng đóng máy tính lại, che giấu biểu cảm trong đôi mắt, cô đứng dậy: “Làm xong rồi hả?”

“Ừm.” Ánh mắt bất động thanh sắc đảo qua biểu cảm cùng với hành động của cô, Thẩm Hoài Dương vòng tay ôm lấy vai cô: “Đều đã mang thai rồi, em cố gắng đừng có ngồi gần máy tính.”

“Em biết rồi, chỉ là lên mạng tìm một vài thứ mà thôi, có buồn ngủ không?”

Nhướng nhướng mày, khóe môi Thẩm Hoài Dương cong lên: “Đương nhiên là buồn ngủ rồi, bây giờ chúng ta không có cách nào thực hiện những vận động thú vị, chuyện mà có thể làm cũng chỉ là đi ngủ.”

Anh ôm lấy vai cô đi vào trong phòng, lại phát hiện Huyên Huyên không có ở đây, cô thắc mắc nhăn mày, anh trả lời cô: “Đã được anh ôm vào căn phòng nhỏ kế bên rồi.”

“Lớn như thế, cho đến bây giờ con bé vẫn chưa ngủ một mình.” Diệp Giai Nhi có chút lo lắng, không yên lòng.

“Con bé đã sắp bốn tuổi rồi, cũng đã đến độ tuổi nên đi ngủ một mình, nếu như tối nay chân đá lung tung hoặc là đầu lại đặt ở trên bụng của em, vậy thì làm sao?”

Lúc nói chuyện, anh đã đặt cô ngồi ở trên giường: “Em còn không biết tướng ngủ của con gái em xấu đến mức nào hả, tính cảnh giác của anh rất cao, con bé vừa mới có động tĩnh là anh sẽ nghe thấy, với lại con bé ngủ ở phòng kế bên, nếu như sợ hãi thì con bé có thể đến đây tìm chúng ta, em đi ngủ đi.”

Cô gật đầu, bỏ đôi dép, thay áo ngủ rồi rúc vào lồng ngực ấm áp. Có lẽ do mang thai nên cứ thích ngủ, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đợi sau khi tiếng hô hấp đều đặn của cô vang lên, đôi mắt đang nhắm chặt của Thẩm Hoài Dương lại mở ra, cẩn thận rút cánh tay từ dưới đầu của cô ra rồi đi xuống giường.

Đi đến thư phòng, anh dừng chân lại, ngồi ở trên ghế, mở máy tính ra, tay phải nắm chặt lấy con chuột, tìm lịch sử tìm kiếm, phục hồi giao diện.

Sau khi mang thai, có thể hiến tủy được không?

Hóa ra là lúc nãy cô đang tìm thông tin về phương diện này, cho nên sau khi nhìn thấy anh xuất hiện thì nhanh chóng đóng máy vi tính lại.

Liên quan đến chuyện đó, cô vẫn muốn lừa gạt anh, rốt cuộc là cô dự định đến lúc nào mới nói với anh đây?

Sau khi ăn sáng xong, ba người cùng nhau đi đến bệnh viện làm kiểm tra.

Chờ đợi một lúc, kết quả kiểm tra đã có rồi, trên mặt bác sĩ đều là nụ cười: “Đã mang thai hơn một tháng, chúc mừng cô được làm mẹ.”

Mang thai hơn một tháng rồi? Diệp Giai Nhi mỉm cười: “Cảm ơn bác sĩ, nhưng mà trước kia tôi từng kiểm tra sức khỏe rồi, bác sĩ nói là tử cung của tôi hơi chệch ra phía sau, khả năng mang thai vô cùng nhỏ.”

“Đúng là tử cung của cô chệch ra phía sau so với người bình thường, tỉ lệ mang thai đặc biệt nhỏ, nhưng mà trong quá trình sinh hoạt vợ chồng chú ý đến tư thế, với lại sức khỏe của chồng cô lại cường tráng, khoảng cách xuất tinh và độ bền bỉ đều tương đối sâu và dài, vẫn có thể mang thai, nhưng mà khả năng mang thai thành công chỉ chiếm hai phần, tỉ lệ này quả thật nhỏ đến mức cực hạn, cô rất may mắn đấy.”

Nhướng nhướng mày, Thẩm Hoài Dương nắm chặt vai cô, trên gương mặt tuấn tú đều là vẻ đắc ý nhàn nhạt, ngay cả bác sĩ cũng đã nói như vậy rồi, đủ để thấy sự mạnh mẽ của anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi