CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 946

Cô đi thật nhẹ nhàng, lặng lẽ đi vào văn phòng, lại thấy toàn bộ nhân viên trong văn phòng đều đứng ở nơi đó, giám đốc thì đang nói chuyện, mặt mày hớn hở, nước bọt phun phì phì.

Cũng may là không có ai để ý đến cô, cho nên cô liền đứng ở cuối hàng làm bộ đang nghe.

“Mọi người đều biết buổi tối hôm nay bộ phận chúng ta sẽ ăn cơm cùng anh Hoắc. Đây là vinh hạnh của bộ phận chúng ta, chiều nay mọi người đừng đi đâu, đến lúc đó thống nhất là sẽ bắt xe đến khách sạn.”

“Giám đốc, là khách sạn ba sao hay năm sao?”

“Giám đốc, anh thanh toán hay chúng tôi góp tiền?”

Nghe vậy, giám đốc liền tức giận nói: “Công ty mời, còn nữa, Tiểu Thân đến văn phòng tôi.”

Trực giác của Thân Nhã liền cảm thấy không tốt, cô bước vào, quả nhiên giám đốc đã ném ra một vấn đề, anh Hoắc thích món gì, thích rượu hãng gì.

Mặt cô nhăn tít lại: “Giám đốc, tôi thật sự không biết, tôi và anh Hoắc thật ra chỉ là quen biết qua loa thôi.”

Giám đốc cũng chẳng thèm nghe xem cô đang nói gì, chỉ đưa thực đơn của khách sạn đến trước mặt cô: “Nào, Tiểu Thân chọn món đi.”

Trong nhận định của giám đốc thì quan hệ của cô và Hoắc Đình Phong chắc chắn không tầm thường, những lời cô nói đều bị quản lý coi như không khí.

Cô cắn bút, giám đốc ngồi đối diện, Thân Nhã liếc mắt nhìn giám đốc, sau đó cầm bút lướt nhanh trên thực đơn, ừm, tất cả những món cô gọi đều là món cô thích.

Sau khi ra khỏi văn phòng cô ngồi vào bàn bắt đầu làm việc, cô vào công ty làm đã được hơn một tháng rồi, bên trên nói hôm nay sẽ trả lương.

Cô có thẻ Ngân hàng Xây Dựng, giữa trưa ăn cơm nhận được một tin nhắn, nhắc tiền lương của cô đã được chuyển vào.

Từ sau thời đại học ra trường được nhiều năm như vậy, đây mới là khoản tiền đầu tiên cô tự tay kiếm được, cô không sợ người khác chê cười, trong nội tâm chỉ có sự kích động vui sướng.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã đến buổi chiều, giám đốc tổ chức cho nhân viên trong văn phòng, ở trước cửa công ty đã có ba chiếc ô tô đậu sẵn.

Cả bộ phận của cô đều đi hết, mà trên xe đầu tiên là tổng giám đốc và phó tổng của công ty, tất cả đều là những nhân vật quan trọng trong công ty.

Lâm Bối Vy không ngừng hừ lạnh, chỉ nghe thấy toàn là anh Hoắc anh Hoắc, cô ta cũng không biết anh Hoắc này là người như thế nào!

Các nhân viên đều đang cười,  nhao nhao nói rằng công ty thế này là bỏ hết vốn liếng, còn đi đến khách sạn số một số hai của thành phố S này. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Phòng riêng đã được đặt trước, cả một đoàn người kéo nhau vào trong, ngồi đó uống nước ấm, chờ đợi.

Đợi khoảng nửa tiếng thì cửa phòng riêng mở ra, Hoắc Đình Phong bước vào, ngũ quan thâm thúy, mặc áo khoác xám, dáng người rắn chắc ẩn hiện trong bộ âu phục sẫm màu, đôi chân dài thẳng tắp hấp dẫn ánh mắt mọi người, khí chất lỗi lạc tao nhã không thể che đi.

Đôi mắt sâu thẳm của anh quét qua đám đông, khi lướt đến Thân Nhã thì hơi dừng lại một chút.

“Anh Hoắc.” Tổng giám đốc đứng dậy, giơ tay ra bắt tay với anh.

“Xin chào.” Hoắc Đình Phong nhẹ giọng chào hỏi đáp lại đối phương.

Trong phòng riêng có không ít nhân viên, khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Đình Phong hơi lạnh lùng, nhưng cũng không quá lãnh đạm, anh bắt tay chào hỏi từng nhân viên.

Đến lượt Thân Nhã, khóe môi anh lại khẽ cong lên, đầu ngón tay ấm áp khẽ vuốt ve lòng bàn tay cô. Cô ngạc nhiên nhíu mày muốn rút đầu ngón tay về, nhưng anh đã buông ra trước, khóe môi hơi nhếch, mang theo vẻ nghiêm túc nói trước đông đảo mọi người: “Cô Thân, xin phép được nói riêng vài câu.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi