CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Đường Lăng vẫn không có ngẩng đầu, không có quan tâm, tiếp tục xem văn kiện trong tay, dường như căn bản không có nghe thấy lời cô ta nói, hoàn toàn coi cô ta thành không khí.

“Đường Lăng, anh dựa vào đâu mà không tin tôi, anh đây là phân biệt kỳ thị con gái.” Tay của Cố Nam siết chặt lại, lần nữa ngước mắt lên, nhìn sang Đường Lăng, trong mắt rõ ràng nhiêu thêm vài phần hận ý.

Đường Lăng sao có thể chứ? Sao có thể đối xử với cô ta như vậy chứ?

Ánh mắt cụp xuống của Đường Lăng hơi lóe lên, kỳ thị phụ nữ? Anh trước nay sẽ không kỳ thị phụ nữ, anh cũng không bao giờ cảm thấy phụ nữ nhất định sẽ kém hơn đàn ông.

Giống như Hàn Nhã Thành, có một số chuyện đàn ông không làm được Hàn Nhã Thanh lại có thể làm cực kỳ tốt.

Nghĩ tới Hàn Nhã Thanh, giữa chân mày của anh nhiều hơn vài phần ôn hòa, chuyện này đã che đậy đủ lâu rồi, hoặc anh nên nghĩ cách để Hàn Nhã Thanh mau chóng quay về rồi.

Đường Lăng nghĩ nếu như Hàn Nhã Thanh trở lại, như thế sợ là có rất nhiêu chuyện đều sẽ xảy ra thay đổi...

Nghĩ tới chuyện có thể xảy ra, khóe môi của Đường Lăng vậy mà không nhịn được nở nụ cười nhàn nhạt.

Cố Nam lúc này nhìn anh chăm chú, mặc dù ý cười trên môi của Đường Lăng không rõ ràng, nhưng cô ta vân nhìn thấy được, cô quen biết Đường Lăng lâu như vậy, trước nay chưa từng nhìn thấy Đường Lăng cười.

Cho nên, khoảnh khắc này, cô nhìn đến ngây ra.

Anh đang cười? Anh vậy mà biết cười? Vậy thì anh cười vì chuyện gì?

Chuyện có thể khiến anh cười, cô ta trong lúc nhất thời thật sự không nghĩa ra được.

Cô ta chỉ biết, bình thường anh đều không có cười như vậy, Đường Lăng là kiểu đàn ông trực tiếp, có thể làm được nữa chuyện kinh tâm động phách, điểm này cũng rất nhiêu người không so sánh được.

Vậy thì lúc này rốt cuộc là chuyện gì? Hoặc nói là ai? Lại khiến anh cười?

Hơn nữa còn cười dịu dàng như vậy, ôn hòa như vậy chứ?

Cố Nam mặc dù thích anh, nhưng không phải loại hoa sí không có não, cho nên cô ta biết nụ cười lúc này của Đường Lăng tuyệt đối không phải vì cô ta, bởi vì lúc này sự bài xích của Đường Lăng đối với cô ta quá rõ ràng, tự nhiên không thể đột nhiên vì cô ta mà cười.

Dựa vào trực giác của một cô gái, cô ta cảm thấy nụ cười của Đường Lăng lúc này chắc là vì một cô gái, nhưng cô gái đó không phải cô ta.

Vậy thì cô gái đó là ai? Sẽ là ai?

Khoảnh khắc đó, trong lòng cô ta đố ky, gân như đố ky đến phát điên.

Đường Lăng có cô gái trong lòng rồi sao? Chuyện này là từ bao giờ? Là ai?

Không, không thể, cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra, Đường Lăng là của cô ta, chỉ có thể là của cô ta, bất kỳ ai cũng đừng mơ tranh Đường Lăng từ trên tay cô ta.

Nhưng cô ta dường như lại quên mất một điểm, Đường Lăng trước giờ không phải của cô ta.

“Cô nếu như không có chuyện gì khác thì có thể đi rồi” Giọng nói của Đường Lăng đột nhiên truyền đến lần nữa, vẫn lạnh nhạt như cũ, không mang theo bất kỳ cảm xúc gì, hoàn toàn là ngữ khí khi làm việc.

Mà từ đầu đến cuối Đường Lăng cũng không thèm ngước mắt liếc cô ta lấy một lần.

“Đường Lăng, anh đừng có mà quá đáng quá.” Cố Nam không ngờ Đường Lăng vậy mà trực tiếp đuổi cô ta như vậy, cô ta vừa rồi đã cầu xin anh như vậy rồi, anh vậy mà vẫn vô tình như vậy.

Cố Nam lúc này bởi vì sự đố ky trong lòng, trong lúc nhất thời không khống chế được tính khí của mình, vốn dĩ cô ta chính là kiểu người hở một chút là nổi nóng.

Lần này, Đường Lăng ngày cả nói chuyện cũng lười nói với cô ta.

“Đường Lăng, lần trước thật sự chỉ là một sự cố, tôi không phải cố ý, anh tại sao không thể tin tôi chứ.” Cố Nam nhìn thấy dáng vẻ của Đường Lăng lúc này, trong lòng đột nhiên bắt đầu sợ, cô ta hiểu Đường Lăng.

Thái độ của anh lúc này, thật sự định từ chối cô ta cả ngàn dặm.

Mặc dù Đường Lăng trước đây đối với cô ta cũng tất lạnh nhạt, nhưng không có lạnh lùng như vậy, chính là vì sau chuyện lần đó, thái độ của Đường Lăng đối với cô ta hoàn toàn thay đổi.

Cô ta rất sợ hãi Đường Lăng đối với cô ta lạnh nhạt như vậy, điều này so với quát cô ta, mắng cô ta, càng khiến cô ta khó chịu hơn.

Mắt của Đường Lăng hơi nheo lại, khóe môi rõ ràng nhiều thêm vài phần ý lạnh, vẫn không có lên tiếng.

Anh trước nay sẽ không lãng phí thời gian của anh vào mấy chuyện vớ vẩn này.

“Đường Lăng, anh tại sao muốn đối xử với tôi như vậy, anh rõ ràng biết rõ tôi thích anh.” Cơ thể của Cố Nam run rẩy, cô ta thật sự không chịu được sự lạnh lùng của anh.

Cô ta sợ, thật sự rất sợ.

Cố Nam lúc này không muốn tiếp tục quan tâm những cái khác, cô ta đột nhiên chạy đến trước mặt Đường Lăng, cả người nhào vào Đường Lăng, muốn ôm lấy anh, hôn anh.

Đường Lăng đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt vẫn lạnh lùng như vậy nhìn cô ta.

Động tác của Cố Nam trở nên cứng đờ, cô ta sợ ánh mắt như thế này của anh, nhưng khoảnh khắc sau, cô vẫn quyết định liêu, cô ta cũng đã tỏ tình rồi, cô ta còn gì để e ngại nữa.

Cố Nam không có trực tiếp nhào tới nữa, cô ta đứng thẳng người, đứng ở trước mặt anh, sau đó cô ta cởi áo khoác ngoài của mình ra.

Cởi áo khoác ra, bên trong cô ta mặc một chiếc váy liên thân rất gợi cảm, Cố Nam rất biết ăn mặc, cũng biết rõ làm sao để phô bày vóc dáng nóng bỏng của mình ra.

Khi cô ta vừa cởi áo khoác ngoài ra còn cố ý kéo cổ áo trước mặt kéo thấp xuống vài phần, ý tứ đó đã quá rõ ràng rồi.

Cô ta nhìn như vô ý lại rõ ràng đang cố ý uốn người, có thể để Đường Lăng nhìn rõ thứ mà cô ta phô bày ra.

Cố Nam đối với dung mạo và vóc dáng của bản thân đều cực kỳ tự tin, cô ta biết đàn ông thích cái gì.

Đàn ông đều thích phụ nữ ngực to, eo thon, da trắng, mà những thứ này vừa hay đều là ưu thế của cô ta, cho nên cô ta có tư cách để kiêu ngạo.

Đường Lăng bình thường có lạnh lùng, cũng là một người đàn ông, một người đàn ông bình thường, cô không tin đối mặt với cô ta như thế này, Đường Lăng vẫn có thể bình chân.

Đường Lăng lúc này đang nhìn cô ta, cho nên, cô ta cố tình muốn bày ra tất cả sự quyến rũ tự nhiên ở trước mặt Đường Lăng cũng đều đập vào mắt của Đường Lăng.

Con ngươi của Đường Lăng khẽ đảo, cơ thể hơi cử động, chỉ là không có lên tiếng.

Cố Nam nhìn anh không hề có ý tránh né, ánh mắt cũng không có di chuyển sang chỗ khác, cứ nhìn cô ta như vậy, trong lòng cô ta rất đắc ý.

Cô ta biết đàn ông đều giống nhau, lạnh lùng như Đường Lăng cũng không phải ngoại lệ.

“Đường Lăng, em biết sai rồi, thật đấy, em biết sai rồi, anh có thể tha thứ cho em không?” Cố Nam không ngố, đương nhiên biết rõ lúc này tư thế như thế nào càng thể hiện sự quyến rũ đến cực điểm.

Cô ta lúc này dịu dàng như nước.

Cố Nam nói chuyện, hướng tới gân Đường Lăng hơn một chút, cơ thể càng hạ thấp, lộ ra đỉnh đô căng đầy trước mặt cô ta, càng tăng thêm phần mê hoặc lòng người.

Cô ta tưởng rằng, Đường Lăng lúc này chắc chắn không kháng cự được sự quyến rũ của cô ta, đương nhiên cô ta không thể quá chủ động dán vào người của anh được, cô ta biết là một cô gái, loại chuyện này không thể quá chủ động, lúc này cần phải khơi gợi dục vọng, giả vờ nghênh hợp mà còn xấu hổ, đối với những điều này cô ta luôn nắm rất rõ.

Cô ta muốn khiến Đường Lăng chủ động, muốn khiến Đường Lăng đưa tay chủ động kéo cô ta vào lòng, sau đó hung hăng hôn cô ta.

Lúc này Đường Lăng vẫn không có động đậy, không có tránh né, cũng không có nhường, khiến Cố Nam càng đắc ý.

Cố Nam cảm thấy Đường Lăng chắc chắn đã bị cô ta mê hoặc rồi!!

Khi cô ta đắc ý nghĩ Đường Lăng giây tiếp theo sẽ ôm cô ta mà điên cuông làm chút chuyện gì đó, Đường Lăng đột nhiên mở miệng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi