CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Dương Tầm Chiêu không nhúc nhích, nhưng đôi mắt hơi nhíu lại âm trầm, sau khi ánh mắt Dương Tầm Chiêu sáng lên, phát

hiện Tommy đang nhìn mình rồi lại nhìn Lý Vận.

Nhìn từ xa có vẻ như Lý Vận đã ở gần anh rồi, thật ra giữa hai người vẫn có khoảng cách, Dương Tầm Chiêu không thích phụ nữ đến gần mình, ngoại trừ vợ anh.

Nhìn thấy cô ta gần như vậy, nhưng Dương Tầm Chiêu không đẩy cô ta ra, lúc này, trong lòng cô ta rất vui sướng, tâm hoa nộ phóng.

Có vẻ như cô ta đã thành công, đêm nay, anh là của cô ta.

Lý Vận muốn lại gần, cô ta muốn dán vào người anh, cô ta muốn dán thân thể mềm mại của mình vào trong ngực anh, cô ta

nghĩ vậy thì anh sẽ càng không thể cưỡng lại được.

Giờ phút này lại gần như vậy, ngửi được hương vị đàn ông độc nhất vô nhị từ anh, khiến cô ta cảm thấy ngứa ngáy.

Tuy nhiên, Dương Tầm Chiêu dùng sức lắc nhẹ tay cô ta, ngăn cô ta lại gần.

Lý Vận hơi giật mình, có chút bối rối, giương mắt nhìn anh.

“Đừng cử động, cứ đứng thế này.” Giọng nói của Dương Tâm Chiêu lúc này nhàn nhạt cảnh cáo, nhưng vì không muốn bị người khác nghe thấy nên giọng nói của anh hơi trầm xuống.

Lý Vận cho rằng anh uống rượu, thuốc phát tác, cho rằng cơ thể của anh đã có phản ứng rồi nhưng đang cố gắng hết sức để chịu đựng.

“Thực ra thì không phải chịu đâu, chúng ta đổi chỗ khác đi." Lý Vận cố hết sức giaaxm chân, ghé vào lỗ tai anh chậm rãi nói nhỏ.

Lúc này Lý Vận nở nụ cười, loại nụ cười vô cùng quyến rũ, lúc này Lý Vận muốn trực tiếp ôm Dương Tầm Chiêu, nhưng bởi vì sức mạnh của tay anh, cô ta không thể tới gần anh.

Tuy nhiên, cô ta không vội, vì Dương Tầm Chiêu đã uống rượu rồi, cô ta cần gì phải vội chứ?

Cô ta đợi, cô ta đợi Dương Tầm Chiêu cầu xin cô ta...

Phương hướng của Hàn Nhã Thanh lúc này là phía sau của Dương Tầm Chiêu, cô không thể nhìn thấy khuôn mặt của Dương Tầm Chiêu, nhưng tình cờ cô lại có thể nhìn rõ mặt Lý Vận.

Vào lúc Lý Vận vừa bước chân đến gần bên tai Dương Tâm Chiêu thì thào, ánh mắt Hàn Nhã Thanh đúng lúc nhấc lên, liền nhìn thấy rõ ràng tất cả biểu cảm trên mặt Lý Vận.

Tất nhiên, từ góc độ của Hàn Nhã Thanh lúc này, khoảng cách giữa hai người họ, tư thế của họ khá...

Hàn Nhã Thanh hơi sững sờ.

Không ngờ Dương Tầm Chiêu lại biết trêu chọc một cô gái, người phụ nữ bị anh trêu chọc đã... tâm hoa nộ phóng rồi, lúc này Hàn Nhã Thanh mới nghĩ ra một tính từ như vậy.

Có vẻ như cả hai trò chuyện rất “tình đầu ý hợp”.

Vậy vừa nãy Dương Tầm Chiêu đối với cô như vậy, là bởi vì anh vừa mới nhận ra cô nên anh mới đối với cô như vậy? Hay là vì cô trông rất xinh, nên muốn cua bậy cô?

Đánh giá tình huống hiện tại, chắc là... cua bậy nhỉ?

Không ngờ cậu ba Dương lại là một cậu ba Dương như vậy!

Không phải cậu ba Dương không bao giờ gần gũi phụ nữ sao? Có vẻ như những lời đồn đại không thể tin được.

Phải, những tin đồn thật sự không thể tin được, cô là một trong những nạn nhân, một trong những lý do khiến cô đồng ý lấy anh là vì cô nghe nói cậu ba Dương không gần gũi phụ nữ, cô cứ nghĩ nếu kết hôn với anh sẽ không có chuyện như vậy xảy ra, kết quả là...

Tin đồn này thực sự hại người rất nặng.

Tuy nhiên, may mắn thay, cậu ba Dương sẽ không làm hại cô nữa.

Họ đều đã ly hôn, cậu ba Dương không thể làm hại cô được nữa.

Chỉ cần cậu ba Dương không làm hại cô, thì không liên quan gì đến cô.

Vào lúc này, Dương Tầm Chiêu thật sự muốn ném thẳng Lý Vận ra ngoài, nhưng lúc này có vài cặp mắt đang nhìn bọn họ, 

Dương Tầm Chiêu vẫn cố chịu đựng, nhưng anh lại không nhận ra Hàn Nhã Thanh phía sau cũng vừa nhìn thấy.

“Đổi chỗ đi, đêm nay em là của anh, muốn làm gì thì làm.” Lý Vận nhìn anh uống rượu, tuy rằng chỉ uống một hớp, nhưng cô ta biết tác dụng của thuốc đủ mạnh, cô ta không tin Dương Tầm Chiêu còn có thể từ chối cô ta.

Bởi vì anh hoàn toàn không thể từ chối thuốc.

Tối nay cô ta đang mong chờ tất cả mọi thứ, thật ra thì cô ta đã mong chờ rất lâu, rất lâu rồi, kể từ lần đầu tiên nhìn thấy Dương Tầm Chiêu, cô ta đã rất mong đợi rồi...

Mong muốn sở hữu anh, sở hữu mọi thứ về anh!

Dương Tầm Chiêu không nói chuyện, liếc cô ta một cái liếc mắt, sau đó đột nhiên buông tay ra.

Lý Vận khẽ giật mình, cô ta không ngờ Dương Tầm Chiêu không những không đồng ý với cô ta mà còn buông cô ta ra, không phải anh đã uống rượu của cô ta sao? Tại sao dường như không có tác dụng gì vậy?

Chẳng lẽ tác dụng của thuốc còn chưa khởi phát hoàn toàn?

Sau khi Dương Tầm Chiêu buông cô ta ra, anh không nói gì mà đi đến ghế ngồi xuống, Lý Vận sững sờ, Dương Tầm Chiêu lúc này, cô ta không nhìn ra được anh có đang tức giận hay không.

Cô ta định đoạt hết mọi chuyện này, lại bảo cô ta từ bỏ như thế, cô ta thật sự không cam tâm, cô ta suy nghĩ rồi đi theo anh ngồi bên cạnh anh, hai chiếc ghế rất gần nhau nên rất gần gũi.

Trông rất thân mật.

Vào lúc này, Dương Tầm Chiêu phát hiện Tommy và những người khác đã không quá chú ý đến Hàn Nhã Thanh, mà là tập trung vào Lý Vận.

Điều này đủ cho thấy anh đã chuyển hướng sự chú ý của họ thành công.

Dương Tầm Chiêu hít sâu một hơi, ánh mắt khẽ đảo, liền nhìn Hàn Nhã Thanh mà không để lại chút dấu vết.

Lúc này Hàn Nhã Thanh đang quay mặt về phía anh, cho nên khi anh nhìn sang, ánh mắt anh lại chạm vào cô.

Dương Tầm Chiêu biết cô đã nhìn thấy anh, bây giờ nhìn thấy anh, cô đương nhiên thấy Lý Vận càng ngày càng gần mình, nhưng trên mặt Hàn Nhã Thanh lại không có biểu hiện gì ra ngoài, một chút phản ứng cũng không có.

Dương Tầm Chiêu thầm sửng sốt, người phụ nữ vô tâm vô phổi này, nhìn thấy anh và người phụ nữ khác thân thiết như vậy, cô còn không có phản ứng gì?

Cô ngay cả một chút ghen tuông cũng không có?

Làm vợ chồng ba tháng là giả sao? Chẳng để làm gì à?

Đúng là một người phụ nữ không có lương tâm.

Nhưng mà ánh mắt Dương Tầm Chiêu cũng không dừng ở trên người Hàn Nhã Thanh quá lâu, không phải bởi vì anh không muốn, mà là vào lúc này không được.

Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh cũng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, không nhìn Dương Tầm Chiêu nữa.

Trước đó đương nhiên Đường Bách Khiêm nhìn thấy mọi chuyện giữa Dương Tầm Chiêu và người phụ nữ, anh rõ ràng biết tại sao Dương Tầm Chiêu lại làm như vậy, bởi vì kẻ thù của Dương Tầm Chiêu và anh có qua lại.

Đường Bách Khiêm biết nhiệm vụ của Vân Đằng là do Dương Tầm Chiêu dẫn dắt sắp xếp, cho nên anh ta biết tối nay Dương Tầm Chiêu chắc chắn sẽ xuất hiện.

Vì Dương Tầm Chiêu có thể tính toán anh, đương nhiên anh cũng có thể tính toán Dương Tầm Chiêu.

Anh ta biết rất rõ, hôm nay chỉ cần đối thủ của Dương Tầm Chiêu xuất hiện, Dương Tầm Chiêu sẽ không dám làm gì Hàn Nhã Thanh, Dương Tầm Chiêu cũng không dám mang Hàn Nhã Thanh đi.

Anh vốn định để cho Dương Tầm Chiêu nhìn thấy, nhưng không thể chạm vào, huống chi là mang đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi