CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Cậu Hàn giống với cô Cửu, hai người đều được chú Lương nhặt về, nhưng mà cô Cửu là do chú Lương đích thân nuôi lớn, còn cậu Hàn từ nhỏ đã tự lực cánh sinh.

Cậu Hàn xưa giờ đều thoắt ẩn thoắt hiện, bình thường rất hiếm thấy được người.

“Cậu Hàn, đây là tóc cô Cửu vừa mới đem qua đây, chúng tôi chuẩn bị làm giám định.” Trong phòng giám định, có một người khá cẩn thận đưa tóc Tiểu Cửu vừa đưa tới cho cậu Hàn xem.

Cậu nhìn một cái, nhẹ giọng ừ, đồ Tiểu Cửu đưa tới đây, họ cũng không dám đổi, cho dù có đổi, thời gian gấp như vậy cũng không kịp, hơn nữa trước khi đến đây anh ta đã nhìn qua camera, không hề phát hiện điểm bất thường nào.

Người đó liền đem tóc kia đi làm giám định.

Mọi người đều cho rằng một cậu Hàn trước giờ không kiên nhẫn cũng chỉ là nói cho vui.

Nhưng mà không ngờ rằng cậu Hàn nói sẽ giám sát, đúng là không rời đi một giây nào, mắt không hề chớp mà ở đó giám sát.

Tình hình bên này, Bùi Doanh không thể nào biết được, cho dù Tôn Hưng bây giờ là bạn trai của Tiểu Cửu, Tôn Hưng cũng không thể vào phòng giám định được.

Mà chuyện cậu Hàn đích thân giám sát việc giám định đến cả Tiểu Cửu cũng không biết, Tôn Hưng đương nhiên sẽ càng không thể biết được.

Thời gian một ngày qua đi, liên quan đến việc của Đường Vân Thành đã được đưa tin khắp nơi, bên nhà họ Đường vẫn không có động tĩnh gì.

“Nhà họ Đường là làm sao đây?” Bùi Doanh có chút mất kiên nhẫn, kế hoạch lần này của cô ta là muốn tiêu diệt cả Hàn Nhã Thanh.

Chỉ cần Hàn Nhã Thanh ra mặt cho Đường Vân Thành, chỉ cần đứa bé gái không thay đổi lời nói, cô ta có cách khiến Hàn Nhã Thanh thân bại danh liệt.

Nhưng mà cô ta không ngờ rằng Hàn Nhã Thanh lại không có một động tĩnh gì.

Điều này khiến cho kế hoạch của cô ta không biết sao tiếp tục thực hiện.

Đương nhiên, cô ta càng lo lắng Hàn Nhã Thanh sẽ có dự bị, tuy rằng livestream của đứa bé gái đó sau khi được chiếu ra đã đồng nghĩa với việc Đường Vân Thành đã bị định tội.

Tuy rằng với tình hình như vậy sẽ không ai có thể cứu được Đường Vân Thành, nhưng mà Hàn Nhã Thanh không làm gì cả lại khiến Bùi Doanh hơi bất an.

Hàn Nhã Thanh có thể cho rằng chuyện này rất nhanh sẽ bị dập tắt, nếu như Hàn Nhã Thanh nghĩ như vậy, vậy thì đúng là sai lầm trầm trọng.

Nhà họ Đường không làm gì, nhất định là muốn làm chuyện này hạ nhiệt hết sức có thể, nếu đã như vậy, cô ta sẽ giúp nhà họ Đường xào xáo lên một phen.

Bùi Doanh lấy ra một số điện thoại mới đăng ký, gửi một tin nhắn đi.

Nửa tiếng sau, bên trong bệnh viện Trung tâm Hải Thành, đứa bé gái lần nữa được phỏng vấn.

Lần này đổi một công ty truyền thông khác, có lẽ là quan tâm đến đứa bé gái, phụ trách phỏng vấn cũng là một phóng viên nữ.

Tâm trạng lần này của bé gái rõ ràng kích động hơn lần trước, sắc mặt của cô bé cũng trắng bệch đi nhiều, nỗi sợ sệt được nhìn thấy qua đôi mắt càng khiến người khác đau lòng.

“Cháu đau, rất đau, toàn thân đều đau.” Cô bé thu người lại, luôn miệng kêu đau.

Nữ phóng viên nhìn thấy cũng có chút không nhẫn tâm, cô ta quay đầu nhìn về người cha của bé gái đang đứng ở một bên: “Bác sĩ không giúp cháu xử lí vết thương ở thân sao?”

“Xử lí rồi, nhưng mà vết thương trên người con bé quá nặng, không thể khỏi trong một sớm một chiều, bác sĩ còn nói vết thương của con bé sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống sau này của nó.” Mặt của cha cô bé lộ ra vẻ đau đớn, còn mang theo vài phần phẫn nộ mà nghiến chặt răng.

“Ảnh hưởng đến cuộc sống sau này? Ý của anh là sao?” Nữ phóng viên ngây ra, sắc mặt thay đổi trong chốc lát.

“Vết thương ở dưới quá nặng, mà con bé còn nhỏ như vậy, tên đó đúng là không bằng cầm thú, quá tàn nhẫn. Cũng không biết lúc đó ông ta đã làm gì với con gái tôi, vết thương của con gái tôi quá nặng.” Có thể Lý Minh nhất thời quá đau lòng, lại ôm đầu bắt đầu bật khóc.

Nữ phóng viên nhìn thấy anh ta như vậy, trong chốc lát cũng không nỡ tiếp tục hỏi.

“Ông ta không chỉ là xâm hại, mà đây là cưỡng bức tàn bạo, con gái tôi còn nói lúc đó ông ta còn cầm dao…..” Lý Minh ôm lấy đầu, nhưng mà giọng nói của ông ta vẫn vang lên, tuy rằng nghe có chút buồn, nhưng mà vẫn rất rõ ràng.

“Anh Minh, ý của anh là lúc đó ông ta dùng dao tổn thương con gái anh?” Nữ phóng viên kinh ngạc, đôi mắt mở tròn xoe, giọng nói không kiềm chế được mà có phần cao lên.

“Tôi không biết, con gái tôi lúc đó sợ quá, hơn nữa lúc đó con gái còn đang bị bệnh, chuyện khi đó con bé cũng không nói rõ ràng, nhưng mà vết thương trên người con gái tôi đúng là rất nặng.” Lý Minh vẫn ôm lấy đầu, câu trả lời lần này có chút mập mờ.

Nhưng mà những lời này lại khiến người khác thương xót cô bé.

“Bác sĩ xem qua vết thương, bác sĩ nói như thế nào?” Nữ phóng viên chớp chớp mắt, trên người cô bé có vết dao không, bác sĩ có thể kiểm tra ra được mà?

“Bác sĩ nói….có vết thương do vật bên ngoài tạo thành.” Lời của Lý Minh bị ngắt quãng, giọng nói có chút nghẹn ngào.

Nữ phóng viên ngơ ra, nhất thời không nói gì.

“Tiểu Vũ, con còn nhớ lúc đó ông ta dùng gì làm hại con không? Con nói với phóng viên, như vậy họ sẽ có thể giúp chúng ta bắt người xấu.” Lý Minh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn con gái mình, khích lệ con gái mình nói.

“Ba ơi, người xấu còn chưa bị bắt sao?” Toàn thân của Tiểu Vũ thu lại lần nữa, trên mặt càng lộ rõ vẻ hoảng sợ: “Tại sao người xấu còn chưa bị bắt?”

“Người xấu không nhận tội, hơn nữa ông ta lại là một người có quyền, chúng ta chỉ là người dân bình thường, không cách nào bắt ông ta chịu tội.” Mặt của Lý Minh càng lộ rõ vẻ đau đớn, đương nhiên sự căm phẫn cũng càng lộ rõ.

Nữ phóng viên đến đây phỏng vấn, nhưng mà bây giờ cô cũng không biết nói gì, dù gì việc có bắt Đường Vân Thành hay không cô cũng không chắc.

Hơn nữa sau khi Đường Vân Thành quay về Hải Thành đã chấp nhận phỏng vấn, Đường Vân Thành đã kể lại một lần chuyện tối ngày hôm qua, tuy rằng Đường Vân Thành không có giải thích lời bé gái nói, nhưng mà lúc đó Đường Vân Thành rất thản nhiên, khí thế lẫm liệt, khiến người khác cảm thấy rất sốc.

Hơn nữa phía cô bé cũng không báo cảnh sát, cũng không kiện Đường Vân Thành, cho nên, chuyện này không có lập hồ sơ vụ án, đương nhiên cũng không có khả năng có người đến bắt Đường Vân Thành.

Còn về việc phía cô bé không báo cảnh sát phóng viên cũng cảm thấy rất kì lạ, Lý Minh rõ ràng cứ nói bắt người xấu vì con gái, nhưng lại không đi báo cảnh sát, không lập hồ sơ vụ án, chỉ đi kiếm nhà báo phanh phui vụ việc.

Lý Minh là quên báo cảnh sát? Hay là sợ thế lực của Đường Vân Thành không dám báo cảnh sát?

Nếu như nói sợ thế lực của Đường Vân Thành không dám báo cảnh sát, chuyện này có chút khó hiểu, dù sao Lý Minh cũng đã phanh phui chuyện này với báo chí.

Nữ phóng viên khá cẩn thận, tuy rằng trong lòng nghi ngờ, nhưng không hỏi nhiều.

Lần livestream này của cô bé vừa mới đăng lên, một số người còn e dè không dám chửi Đường Vân Thành bây giờ từng người đã bắt đầu lên mạng chửi bới, từng người từng người chửi khó nghe đến mấy cũng có.

Bùi Doanh thấy tin tức, lại thấy mọi người trên mạng không ngừng chửi bới Đường Vân Thành, cuối cùng cũng mỉm cười, nụ cười đầy mãn nguyện và đắc ý.

Đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng đã thấy được tin tức mới nhất, cũng đã thấy bình luận trên mạng đối với Đường Vân Thành.

Khóe môi của Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng cong lên, xem ra, có kịch hay để xem rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi