CHƯƠNG 532
Nhưng chỉ cần ông cụ không tỉnh, Tô Nhược Hân vẫn chưa thật sự được coi là lợi hại.
Tô Nhược Hân cũng không để ý, đi đến trước giường quan sát tình huống của ông cụ.
Ông cụ vẫn đang truyền dịch, còn là dùng nước muối si.nh lý.
Thấy Tô Nhược Hân nhìn chằm chằm chai truyền dịch, Mạc Tử Đơn tò mò nói: “Nhóc Tô, vì sao tối qua cô đổi dịch truyền của ông cụ từ glucose sang nước muối si.nh lý.”
“Bây giờ ông cụ mắc đái tháo đường type 2, nếu như tiếp tục dùng đường glucose, như vậy sẽ chỉ khiến bệnh tình của ông cụ nặng thêm.” Người mắc đái tháo đường không thể truyền glucose, nếu không lượng đường trong máu sẽ càng ngày càng cao, đó là điểm trí mạng.
“Không thể nào, tháng trước ông cụ mới làm kiểm tra toàn diện, đường huyết của ông cụ vẫn luôn trong mức độ bình thường.” Mạc Tử Đơn nói.
Tăng Bá cũng nói: “Đúng vậy, tất cả mọi người nói trong ba loại huyết áp, đường huyết, mỡ máu, ba tôi bị huyết áp cao và mỡ máu cao, duy nhất chỉ không bị đường huyết cao.
Tô Nhược Hân cười nói: “Đó là kiểm tra tháng trước, ừm, từ hôm nay trở đi ông cụ cần thay đổi chế độ ăn uống, chia làm nhiều bữa và lượng ăn ít hơn, phải nghiêm khắc khống chế mức độ hấp thụ đồ ăn, đặc biệt là thức ăn chứa nhiều đường, có thể không ăn thì không ăn, bây giờ chức năng đảo tụy của ông cụ mới bị tổn thương chút xíu, chỉ cần uống đúng thuốc là có thể từ từ bình phục, bằng không, nếu như thật sự không khống chế, vậy sẽ khiến cho hệ thống đảo tụy trong cơ thể ông cụ hoàn toàn mất đi tác dụng, khi đó thì phiền phức rồi.”
“Tô Văn, đi lấy máy đo đường huyết đến đo thử xem.” Tăng Bá nghe thấy vậy, vẫn còn nửa tin nửa ngờ, dù sao, em trai Tăng Đông của ông ta bị đái tháo đường, cho nên cũng có chút hiểu biết về bệnh này, hơn nữa, ông ta cũng rất coi trọng việc ông cụ có mắc bệnh này hay không.
Tô Nhược Hân không phải đối, nhìn thấy Tăng Đông ở ngoài cửa đi lấy máy đo đường huyết, cười nói: “Bây giờ đường huyết của ông cụ khoảng chừng 7.5, nhưng đó chỉ là tôi nhìn rồi đoán, máy đo đường huyết có thể đo ra kết quả chính xác hơn, nhưng chính xác nhất vẫn là lấy máu, sau tám giờ tối nay đừng cho ông cụ ăn cơm, sáng sớm ngày mai lấy máu kiểm tra đường huyết là chính xác nhất. Đến lúc đó có thể chắc chắn trăm phần trăm tình trạng đường huyết của ông cụ.”
Trong lúc cô nói chuyện, Tăng Đông đã lấy máy đo đường huyết đến, rất thành thạo chích máu trên ngón tay rồi đo cho ông cụ.
Vài giây sau đó, Tăng Bá đi đến bên cạnh Tăng Đông ngây ngẩn cả người: “Thật sự là 7.5, nhóc Tô nói không sai chút nào, thật thần kỳ.”
Đó là bởi vì thành phần trong dịch truyền tối qua có glucose, nếu như tối qua vẫn luôn dùng nước muối si.nh lý, đường huyết lúc này của ông cụ chỉ chừng 6.8, cho nên, về sau nhất định phải khống chế chặt chẽ.”
Cô nghiêm túc trả lời câu hỏi về việc đổi dịch truyền của Mạc Tử Đơn, những người theo tới lại lần nữa bị Tô Nhược Hân làm cho khuất phục.
Đúng lúc này, Tăng Hiểu Khê hô lên: “Ba tỉnh rồi, mọi người xem, ba mở mắt rồi.”
Ông cụ thật sự đã mở mắt, mơ mơ màng màng nhìn từng người trước mặt.
“Khê Nhi.”
“Ba, con ở đây.”
“Ba, con cũng ở đây.” Tăng Bá cũng xúm lại, trong mắt đều là vui mừng.