COFFEE, EM VÀ ANH

Anh thích café sữa, còn Em thích café đen. Anh nói café thêm một chút sữa sẽ tạo cảm giác ngọt ngào, dễ chịu, giống như mùi vị của hạnh phúc; còn với Em café đen lúc uống vào rất đắng nhưng sau đó lại cảm thấy dịu ngọt, tựa như tình yêu của Em. Café sữa giống như con người và cuộc sống của Anh vậy, ấm áp, dịu dàng và đầy sự bình yên; còn café đen là của Em, âm trầm và đầy đau khổ. Café sữa và café đen, Anh là thẳng còn Em là gay, Anh vô tình còn Em hữu ý.

Em yêu Anh một tình yêu đơn phương, thầm lặng, đầy đau đớn mà cũng thật ngọt ngào, tựa như tách café đen tỏa khói. Còn Anh, chỉ coi Em như một cậu em trai thân thiết, một quân sư tình yêu quan trọng. Anh kể tất cả mọi thứ về người con gái mà Anh thích với Em, Em đau xót khi chứng kiến niềm hạnh phúc ngập tràn trên khuôn mặt Anh lúc nghĩ về cô ấy. Nhưng Em lại tự lừa dối mình, Em tự an ủi rằng mình có một vị trí khá quan trọng trong lòng Anh, dù vị trí đó chẳng phải điều em mong muốn.

Với Em, Anh chính là ly café sữa thơm ngọt ngào mà Em không dám thử, còn với Anh, ly café sữa ấy chính là người con gái mà Anh thầm mến.

Giữa Em và Anh vẫn cứ trôi qua bình yên như thế, Anh vẫn thích café sữa còn Em vẫn yêu café đen.

Rồi Anh nói với Em Anh có bạn gái, là cô gái ấy. Bạn gái Anh rất xinh xắn, đáng yêu và dịu dàng, cô ấy rất quan tâm đến Anh, cô ấy làm được những điều mà Em không làm được, hoặc là nói em không thể làm. Em, không được quyền ghen tị với cô ấy.

Em nghĩ đã đến lúc mình nên kết thúc tình yêu đơn phương tuyệt vọng này rồi. Và, Em cũng có bạn trai. Bạn trai Em rất tốt bụng và rất chiều Em, nhưng đâu đó trong trái tim mình, Em cảm thấy vô cùng trống rỗng. Em đã tự nhủ với lòng, đây là ly café sữa mình cần, mình nên hài lòng với điều đó, nhưng rồi em không làm được. Em không thể tiếp tục uống thứ café sữa mà mình không thích, Em lại trở về với café đen của Em. Em chia tay bạn trai.

Cuộc sống khổ đau trong quá khứ làm Em tự khép mình, Em tự ti về bản thân mình, nhưng Em được gặp Anh, ngọn lửa rực rỡ đầy ấm áp, và Em như con thiêu thân lao mình vào ngọn lửa dù biết ngọn lửa đó sẽ thiêu rụi chính mình. Em luôn tự giễu, mình thật khờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi