COFFEE, EM VÀ ANH

Em muốn uống café sữa, em muốn thử một lần trong đời vị café mà Anh yêu thích, chỉ một lần thôi cho em nếm mùi vị hạnh phúc mà em chưa từng được hưởng. Hôm ấy, ở quán café quen thuộc ấy, Em gọi café sữa.

Khi nếm thử ngụm đầu tiên, Em đã sửng sốt: Hóa ra mùi vị của hạnh phúc là như thế này sao? Em đã được ‘uống’ hạnh phúc! Một cảm giác thỏa mãn trong lành như gió xuân tràn ngập trong Em. Chỉ cần vậy thôi với Em cũng đã quá đủ rồi, đã đủ để Em có thể tiếp tục lao vào ngọn lửa mà Em luôn tôn thờ. Em những tưởng như thế đã là quá đủ.

Anh ngồi xuống với ly café đen trước mặt, đối diện với đôi mắt đang cực kỳ ngạc nhiên của Em là một ánh mắt rất lạ, nó làm Em run rẩy. Anh nói Anh đã chia tay bạn gái, Anh và cô ấy không hợp nhau, cô ấy luôn tạo cho Anh một cảm giác trống trải không sao lấp đầy được. Anh nói, thứ Anh cần hóa ra không phải một tách café sữa ngọt ngào, mà là một tách café đen đậm đà đầy phong phú. Anh còn nói rất nhiều, rất nhiều, tai Em như ù đi không còn nghe được thứ gì. Nhưng khi Anh nói câu cuối, Em chỉ có thể mỉm cười, giọt nước mắt lăn dài trên má. Giọt nước mắt hạnh phúc.

Anh nói: Anh yêu em! Làm người yêu của anh nhé?

Hà Nội, 12/10/2011, 1:19 AM

Một đêm mất ngủ vì stress

Hà Hi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi