CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Ai ngờ đối phương căn bản không để ý đến anh, mà trực tiếp đưa tay về phía Cố Nghiên.

"Tổng giám đốc Cố, chào cô, tôi là Trương Bảo Sơn, đến từ Tấn Thành, gần đây vừa vặn đến thủ đô bàn chuyện làm ăn, nghe nói Tổng giám đốc Cố muốn mở công ty ở thủ đô, cho nên muốn nói chuyện với Tổng giám đốc Cố."

Ai ngờ Cố Nghiên căn bản không có ý định bắt tay với hắn ta, mà nhìn Lý Quân với vẻ mặt cười như không cười.

Ánh mắt rõ rằng đang nói: "Anh xem, rắc rối đã tìm đến cửa rồi".

"Tôi muốn ăn cơm với bạn tôi, không rảnh nói chuyện với anh."

Cố Nghiên trực tiếp cự tuyệt.

“Tổng giám đốc Cố, tôi nghĩ tốt nhất cô nên nói chuyện với tôi, tính khí tôi không tốt lầm, hơn nữa mặc dù tôi là người Tấn Thành, nhưng ở thủ đô vẫn có chút quan hệ."

"Tổng giám đốc Cố muốn mở công ty ở thủ đô, biết đâu tôi có thể giúp chút ít, đương nhiên, chuyện giúp này có thế là giúp theo nghĩa tốt hoặc là giúp theo nghĩa xấu, Tổng giám đốc Cố, cô hiểu ý tôi chứ?"

Giọng điệu của đối phương vừa nịnh hót vừa đe dọa, ý uy hiếp rất rõ ràng, trên mặt mang theo vài phần cười lạnh.

"Ông chủ, có người uy hiếp tôi kìa."


Cố Nghiên cười tủm tỉm nhìn Lý Quân, thần thái không hề căng thẳng.

"Ông chủ?"

Trong mắt Trương Bảo Sơn hiện lên vài phần kinh ngạc.

Hắn ta chỉ biết tổng giám đốc của tập đoàn Quân Lâm là Cố Nghiên, không ngờ ông chủ của Tập đoàn Quân Lâm lại trẻ như vậy.

Ngay lập tức trên mặt hiện lên vài phần tươi cười: "Đã là ông chủ thì chúng ta nói chuyện cho phải phép, ôi đầu tư hai nghìn tỷ vào tập đoàn Quân Lâm của mấy người, thế nào?"

"Hơn nữa tôi có thể đảm bảo, công ty của mấy người ở thủ đô có thể được tôi che chở, tôi có quan hệ rất tốt với nhà họ Cát ở thủ đô”

Theo hắn ta thấy, người trước mặt hẳn là hiểu được lời hẳn ta nói quan trọng cỡ nào!

Nhà họ Cát ở thú đô chính là gia tộc lớn, ở thủ đô có thể xếp vào top năm mươi.

Ai ngờ Lý Quân chỉ nhàn nhạt liếc hẳn ta một cái, thốt ra một chữ: "Cút.

Rõ ràng Trương Bảo Sơn không ngờ Lý Quân lại cự tuyệt dứt khoát như vậy, hơn nữa còn dám dùng thái độ này nói chuyện với mình.


Ngay lập tức trên mặt khựng lại, sau đó cả khuôn mặt đều đen thui, lộ ra vẻ dữ tợn.

“Tên nhóc, mày đừng không biết điều, có tin tao khiến cho chỉ nhánh của mày ở thủ đô không mở được không?"

"Bảo mày cút, mày còn không cút, cứ đứng đó lảm lời thế”

Lý Quân đột nhiên đứng dậy, hất tay áo, Trương Bảo Sơn lập tức cảm thấy một lưỡng sức mạnh to lớn ập đến.

Cơ thể trực tiếp bị quét bay ra ngoài, thân hình mập mạp lăn trên đất mấy vòng.

'Vài tên vệ sĩ của hẳn ta phản ứng lại, định ra tay.

Ngay sau đó, cảm thấy một luồng khí tức đáng sợ ập đến, từng người còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đều bị đánh bay ra ngoài.

“Vài con ruồi nhặng phiền phức, đừng ảnh hưởng đến tâm trạng của bọn tao chứ.”

Sau khi đánh bay mấy người, Lý Quân thản nhiên nói.

Trong mắt Cố Nghiên lấp lánh những ngôi sao.

Vừa nãy cô còn chưa nhìn rõ Lý Quân ra tay thế. nào, mấy người kia đã bị đánh bay ra ngoài, thật sự quá ngầu.

Bên kia, Trương Bảo Sơn từ trên đất chật vật đứng dậy, hung hãng trừng mắt nhìn Lý Quân một cái, xoay người đi về phía cầu thang.

Mà mấy phút sau khi người đàn ông rời đi, Đường Trúc mới châm rãi đến.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi