CỰC PHẨM CHIẾN LONG

"Cái này tính là gì, loại ngốc như thế này, hôm nay tôi đã nhận được ba bốn cuộc gọi như rồi.”

Cố Nghiên nhìn Trương Bảo Sơn bỏ chạy, cười đến mức cả người run rẩy.

Lúc này Đường Trúc đi tới.

"Mọi người đang nói gì vậy? Vui thế”

"Một tên tự xưng là quen biết nhà họ Cát ở thủ đô, bị ông chủ Lý của chúng tớ đánh chạy rồi”

Cố Nghiên kể lại chuyện vừa rồi.

"Anh bạn trẻ, tôi khuyên anh nên nhanh chóng rời khỏi đây đi, người vừa rồi tôi biết, hắn ta thực sự quen công tử nhà họ Cát, ở thủ đô có năng lực rất lớn.”

Người quản lý nhà hàng đi tới, tốt bụng nhắc nhở.

Lý Quân đáp lại bằng nụ cười.

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, nhưng không sao đâu, tôi muốn xem xem, năng lực của hắn ta lớn đến mức nào."

Người quản lý nhà hàng cũng chỉ tốt bụng nhắc nhở, thấy Lý Quân không để tâm, không khỏi thở dài, không nói thêm gì nữa.

Đường Trúc đến, các món ăn cũng bắt đầu được bưng lên.


Cả ba người đều không để tên nhà giàu mới nổi đó vào trong lòng

"Lý Quân, sau khi huấn luyện viên của tớ bị cậu đánh bại, sau khi trở về đã báo cáo sự việc của cậu lên cấp trên, cấp trên rất coi trọng cậu."

Đường Trúc nói đến chuyện chính, ánh mắt nhìn thẳng vào Lý Quân.

Cô vốn tưởng rằng Lý Quân đánh bại huấn luyện viên của mình, Chiến Bộ sẽ coi anh là kẻ thủ, nhưng không ngờ huấn luyện viên lại để mắt đến Lý Quân hơn.

Cô cảm thấy đây là một tin tốt đối với Lý Quân.

Rốt cuộc thì cách tốt nhất là lấy độc trị độc.

Nếu Lý Quân gia nhập Chiến bộ Trung Vực, trở thành người của Ngũ trưởng lão, đương nhiên cũng không cần sợ Tứ trưởng lão nữa.

"Giúp tớ nói với huấn luyện viên của cậu, bảo ông ấy đừng để ý đến tớ nữa, tớ sẽ không trung thành với bất kỳ ai."

Lý Quân nói.

Sự dứt khoát của anh khiến Đường Trúc không nói nên lời.

Theo cô thấy, đây là cách tốt nhất để Lý Quân giải quyết tình thế khó khăn hiện tại, nhưng Lý Quân lại không chút do dự từ chối.

Anh lấy đâu ra sự tự tin đó? Đó chính là Chiến bộ Trung Vực.


Mặc dù cô biết Lý Quân rất xuất sắc, thực lực rất mạnh, nhưng cũng có phần quá kiều ngạo.

Một Trịnh Văn Cung dưới trướng Tứ trưởng lão cũng chẳng là gì, năng lực thực sự của Tứ trưởng lão rất khủng khiếp.

Nếu Lý Quân không nhanh chóng tìm ra cách giải quyết, thì tình cảnh sẽ vô cùng nguy hiểm.

Tuy nhiên, qua vài lần tiếp xúc, Đường Trúc cũng nhận ra, người bạn học cũ này của mình rất cứng đầu, nên không nói thêm gì nữa.

"Ngoài chuyện này ra, còn có một chuyện nữa, liên quan đến thân thế của cậu."

Nghe Đường Trúc nói vậy, Lý Quân lập tức phấn chấn hẳn lên.

"Cậu đã điều tra được gì?"

"Gia chủ nhà họ Long ở Giang Nam, Lý Thương, trước khi vào làm rể nhà họ Long đã có một người vợ và một đứa con trai, bọn tớ điều tra được, đứa con trai đó có độ tuổi găn bằng cậu, cuối cùng đã được đưa đến Sở Châu."

Nói đến đây, Đường Trúc nhìn chằm chằm vào Lý Quân.

Cô nói những lời này với Lý Quân, chứng tỏ trong lòng đã có phán đoán.

Lý Quân cũng chìm vào suy tư.

"Ý cậu là, tớ chính là đứa con trai đó của Lý Thương? Hắn đã vứt bỏ tớ, sau đó đi làm rể nhà họ Long?"

Lý Quân không khỏi nghĩ đến lời mà Long Tiểu 'Đóa từng dùng để mô tả Lý Thương, vứt bỏ vợ con.

"Vậy vợ trước của hẳn đâu rồi?”

Lý Quân không khỏi hỏi.

Mặc dù anh không có nhiều tình cảm với mẹ ruột của mình, bà ấy chưa từng nuôi dưỡng mình, nhưng anh vẫn hỏi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi