CỰC PHẨM Ở RỂ

Chương 292:

 

“Vị bí thư, đây không phải sự thật, Tạ bí thư đã hành động vô tư, hơn nữa bác sĩ Hà Anh ấy quả thực đã làm rất nhiều cho Thanh Hải…”

 

“Được rồi, anh nhớ kĩ, sau này chúng ta sẽ vẽ ra một số ranh giới với Hà Gia Vinh để ngăn người khác đàm tiếu!”

 

Vi Dự Hằng lạnh lùng ngắt lời anh.

 

Nếu không nhờ năng lực của Cát Tân, chỉ vì trước đây anh ấy và Tạ Trường Phong đã làm điều này, anh sớm đã đuổi anh ta rồi.

 

Có tiếng gõ cửa, sau đó một nữ thư ký bước nhanh vào báo: “Vi bí thư, trợ lý Quách tổng gọi điện nói ngày mốt Quách tổng đến Thanh Hải để tham gia lễ khởi công dự án thành phố điện ảnh Vạn Ngu.”

 

“Vậy sao? Quách tổng đích thân đến đây thật là quá tốt rồi!” Vi Dự Hằng vẻ mặt hưng phần.

 

*V¡ bí thư, Quách tổng bên kia đặc biệt phân phó xuống, buổi tiệc tối ngày mai hy vọng bác sĩ Hà Hà Gia Vinh cũng cùng tham gia.” Nữ thư ký nhanh chóng bổ sung một câu.

 

“Để Hà Gia Vinh cùng tham gia?”

 

Vi Dự Hằng nhăn mày: “Anh ta không phải nhân viên của chính phủ, để anh ta tham gia làm gì?”

 

“Là bên Quách tổng yêu cầu.” Nữ thư ký thật cẩn thận trả lời.

 

“Vi bí thư, hẳn là bác sĩ Hà lúc trước cứu Quách tổng, Quách tổng vẫn luôn lòng mang cảm kích? Cho nên gọi bác sĩ Hà đến để cùng nhau gặp mặt.” Cát Tấn nhanh chóng giải thích.

 

*Có nhìn thấy chưa, đây chính là vấn đề mà Tạ Trường Phong lưu lại, tiệc tiếp đãi của chính phủ mà lại muốn mời một cái nhân viên bên ngoài tới?”

 

Vi Dự Hằng hừ lạnh một tiếng, nói: “Khi Tạ Trường Phong còn ở đây thì Hà Gia Vinh có thể coi thị ủy như nhà mình.

 

Hiện tại tôi tới, chỗ nào mát mẻ thì để cậu ta đi chỗ đó đi!”

 

“Vi bí thư, vậy ý ngài là không mời bác sĩ Hà?” Nữ thư ký ˆ cẩn thận hỏi.

 

“Đương nhiên không mời!” Vi Dự Hằng trầm giọng, hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, đây không phải biết rồi mà còn cố hỏi sao.

 

“Vậy Quách tổng bên kia phải nói như thế nào?”

 

“Cái này không cần cô quản, tôi tự có cách.”

 

Vi Dự Hằng có chút không kiên nhẫn mà phẩy phẩy tay với nữ thư ký cùng Cát Tấn, ý bảo bọn họ đi ra ngoài, trong lòng bực bội không thôi. Quả nhiên không có lửa thì làm sao có khói, trách không được người ta nói Hà Gia Vinh cùng Tạ Trường Phong có đơn vị liên quan, xem ra ngày thường Tạ Trường Phong và Tạ Gia Vinh thông đồng với nhau không ít, vậy mà cả văn phòng bí thư đều nói giúp Hà Gia Vinh!

 

Bất mãn trong lòng của ông ta với Lâm Vũ không khỏi lại tăng lên!

 

Đêm xuống, lúc này ở Giang gia có thể nói là hòa hợp êm thắm, Tần Tú Lam, Lệ Chấn Sinh cùng Giai Giai đều đang ở đây.

 

Biết được Diệp Thanh My không đi nữa, mọi người đều vô cùng cao hứng, Lý Tố Cầm đặc biệt đi siêu thị mua rất nhiều đồ, hầm xương sườn rồi bắt đầu làm nhân sủi cảo.

 

Giang Nhan cùng Diệp Thanh My cũng nhanh chóng rửa tay tới hỗ trợ.

 

“Tướng!”

 

Lệ Chắn Sinh cùng Giang Kính Nhân đang chơi cờ tướng khí thế ngất trời ở phòng khách, Giai Giai thì ở một bên an tĩnh mà xem tivi.

 

“Không cần các con, mẹ và dì Tần gói là được.” Lý Tố Cầm một bên cán vỏ sủi cảo một một bên bảo Giang Nhan cùng Diệp Thanh My.

 

“Đúng đấy, hai đứa chơi đi, vào nhà nói chuyện.” Tần Tú Lam cười cười nói với Lý Tố Cầm: “Chị dâu, chị thấy hai đứa này có giống chị em gái không?”

 

“Tôi thấy chị em gái cũng không hợp nhau như vậy.” Lý Tố Cầm cười ha ha: “Đứa nhỏ Thanh My này cũng rất tốt.”

 

Trong khoảng thời gian Diệp Thanh My ở lại đây, Lý Tố Cầm cũng thật sự có tình cảm với cô. Diệp Thanh My vừa nhìn đã biết là một đứa trẻ từng chịu khổ, vô cùng cần mẫn, chăm sóc, rất biết quan tâm người khác. Lý Tố Cầm sớm đã coi cô như con gái, tự nhiên là luyến tiếc để cô đi.

 

“Mẹ, về sau để chị Thanh My ở lại nhà chúng ta đi.” Giang Nhan một bên gói sủi cảo một bên nói.

 

“Được chứ, nhưng nhà chúng ta quá nhỏ, ở không đủ.” Lý Tố Cầm vừa muốn đáp ứng thì lập tức phát giác không ổn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi