CỰC PHẨM Ở RỂ

Chương 293:

 

Nhà mình quá nhỏ, căn bản không ở được nhiều người như vậy.

 

“Không sao, để Gia Vinh ngủ sô pha.” Giang Nhan không hề để ý nói.

 

*Nói lung tung!” Lý Tố Cầm liếc cô một cái.

 

“Hay là để Thanh My tới chỗ tôi ở đi?” Tần Tú Lam cười cười nói.

 

“Không cần, không cần, mẹ, con mua nhà, chờ thêm một thời gian nữa chúng ta liền dọn qua đó.” Lâm Vũ cắn hạt dưa đi tới nhanh chóng nói một tiếng.

 

“Con đồ hùng hài tử, không có việc gì lại đi mua nhà, về sau chỗ cần dùng tiền của các con vẫn còn nhiều lắm.” Lý Tố Cầm bắt mãn lẳm bẩm một câu.

 

“Mẹ, không sao, con hiện giờ rất có tiền.” Lâm Vũ cười cười, cha mẹ vợ còn tưởng rằng anh chỉ là một bác sĩ nhỏ mở phòng khám.

 

“Có tiền cũng không thẻ tiêu lung tung như vậy.” Tần Tú Lam cũng nói Lâm Vũ một câu: “Mẹ thấy vẫn là để Thanh My đến chỗ mẹ ở thì tốt hơn.”

 

*Di Tần, cháu cũng nghĩ như vậy.” Diệp Thanh My nhanh chóng gật đầu: “Còn nữa, cháu muốn nhận ngài làm mẹ nuôi, không biết ngài có đồng ý không?”

 

“Ai u, con gái ngoan, dì mong còn không được đây.” Tần Tú Lam có chút thụ sủng nhược kinh cười nói.

 

Diệp Thanh My ngẳng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Tần Tú Lam, mím mím môi, thấp giọng nói: “Về sau con chính là con gái ngài, Lâm Vũ không còn nữa, con sẽ thay anh ấy hiếu thuận ngài.”

 

“Ai, ai, được.”

 

Tần Tú Lam vội vàng gật gật đầu, hốc mắt có chút đỏ, tựa .

 

hồ lại nhớ tới Lâm Vũ, nhẹ giọng nói: “Thanh My, là Tiểu Vũ không có phúc khí này, quên nó đi thôi.”

 

Bầu không khí trong phòng tức khắc nặng nề xuống, tay cầm hạt dưa của Lâm Vũ cũng chậm lại, trong lòng không khỏi dâng lên một trận thương cảm.

 

“Mẹ, đang êm đẹp lại nói cái này làm gì, ngài có thêm một đứa con gái, hẳn là nên cao hứng mới đúng.”

 

Giang Nhan nhanh chóng khuyên Tần Tú Lam một tiếng.

 

“Đúng đúng, xem mẹ này.” Tần Tú Lam nhanh chóng đổi thành bộ mặt tươi cười, nhiệt tình trò chuyện với Diệp Thanh My.

 

Tần Tú Lam cùng Lý Tố Cảm vào phòng bếp lấy sủi cảo, Diệp Thanh My và Giang Nhan còn có Lâm Vũ cùng nhau thu dọn bàn.

 

Giang Nhan đột nhiên nói: “Chị Thanh My, hiện giờ chị vừa quay lại, người nào đó mới xem như khôi phục bình thường. Chị không biết lúc vừa nghe nói chị phải đi, máy ngày nay người nào đó cứ giống như người mắt hồn vậy, làm cái gì cũng quên trước quên sau, ai không biết còn tưởng rằng hai người trước kia có cái gì đấy.”

 

Giang Nhan có vẻ lơ đãng nói, trong giọng nói có chút chua chua.

 

Kỳ thật sở dĩ cô để Lâm Vũ đem Diệp Thanh My trỏ về, ngoại trừ cô không muốn Diệp Thanh My rời đi, còn bởi vì cô nhìn ra Lâm Vũ thất thường. Thực hiển nhiên Lâm Vũ đối với Diệp Thanh My tình cảm rất sâu, sâu đến mức cô cho rằng trước đây Hà Gia Vinh cùng Diệp Thanh My từng có một đoạn tình yêu khắc cốt ghi tâm.

 

Nhưng mà Hà Gia Vinh là một trạch nam hơn 20 năm, ngoại trừ cô ra thì cơ hồ không tiếp xúc qua những cô gái trẻ tuổi khác, căn bản không có khả năng nhận thức Diệp Thanh My.

 

Lời này vừa nói ra, Diệp Thanh My tức khắc có chút luống cuống, cho rằng Giang Nhan hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Giang Nhan, em đừng hiểu lầm, chị cùng thầy Hà trước kia thật sự không quen biết, giữa hai người bọn chị cũng không có bắt kỳ cái gì…”

 

“Ai nha, chị Thanh My, chị nghĩ đi đâu vậy, em không có ý này.” Giang Nhan nhanh chóng đi qua giữ lấy tay cô nói: “Ngày đó không phải em đã nói với chị rồi sao, chỉ cần chị nguyện ý…”

 

“Giang Nhan, đừng nói nữa, chị đã là con gái của mẹ nuôi, chính là chị của Gia Vinh. Đây là mệnh của chị, chị chấp nhận, chỉ cần em và Gia Vinh có thể hạnh phúc, chị đã cảm thấy đủ rồi.” Diệp Thanh My nhẹ nhàng cười với Giang Nhan: “Kỳ thật lần này chị lưu lại chủ yếu là vì không yên lòng mẹ nuôi. Lâm Vũ không còn nữa, chị cảm thấy mình có nghĩa vụ thay anh ấy gánh vác phần trách nhiệm này.”

 

Kỳ thật trong lòng cô đã sớm coi mình là người của Lâm Vũ.

 

Lâm Vũ ở một bên nghe thế thân hình hơi hơi run rẩy, dùng sức nắm lấy giẻ lau, tốc độ chà sát mặt bàn không khỏi càng nhanh hơn.

 

Cho dù là Lâm Vũ hay Hà Gia Vinh, anh chưa từng thật xin lỗi bất kỳ người nào, nhưng hiện giờ người duy nhất anh muốn xin lỗi, chính là Diệp Thanh My.

 

“Chị Thanh My, chị đừng hiểu lầm, lời em nói vừa rồi thật sự không có ý kia.” Lúc này đến lượt Giang Nhan luống cuống, vừa rồi cô nói chủ yếu là vì khó chịu Lâm Vũ, kết quả Diệp Thanh My ngược lại tưởng thật.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi