CUỘC SỐNG BÌNH THẢN HOÀN MỸ SAU KHI TRÙNG SINH

Tối hôm đó  sau khi cầu hôn thành công, Hoàng Tuấn vô cùng vui mừng đem bọn họ đi chiêu đãi một bữa. Hai người đã gọi điện thông báo cho người nhà, người ở nhà quyết định khi nào bọn họ tròn hai mươi sẽ tổ chức đám cưới . Việc tổ chức thế nào không phải là việc mà bọn họ phải lo đến.

Hai ngày sau, Hải Biên làm hướng dẫn viên du lịch, dắt bọn họ đi thăm quan cảnh sắc của Paris tráng lệ một lần. Ngô Thần đã sống hai kiếp nhưng đây là lần đầu tiên cô đặt chân đến Pháp, ngắm Khải Hoàn Môn vào ban đêm, cô hoàn toàn bị mê hoặc bởi cảnh sắc nơi này.

(Swan: đúng Paris rất đẹp đặc biệt là về đêm. người ta nói đi dạo dọc sông Seine vô cùng lãng mạn nhưng mà sao mình đã đi mà không thấy chỉ thấy vừa đi vừa bịt mũi vì mùi TT.TT… ngoài diều đó ra thì Paris vô cùng đẹp <3)

“Em thích không?” Âu Dương Hiên ôm Ngô Thần hỏi.

“Ừ, em rất thích.” Ngô Thần gật đầu thât mạnh. Ở trước mặt Âu Dương Hiên, Ngô Thần vẫn duy trì bộ dáng ngây thơ  , cũng được gọi là một hình thức làm nũng đúng không.

“Lần sau nếu có cơ hội chúng ta đi đến đây nhé.”

Mười người cùng nhau hội họp để ăn bữa tối, Hoàng Tuấn và Mộ Dung Tấn sáng mai cũng cần phải về  Anh quốc , bọn họ cũng thế, sáng mai cũng phải bay về nước .

“Không biết thời điểm lần sau chúng ta gặp được nhau là lúc nào nữa.” Mộ Dung Tấn nhìn thoáng qua Ngô Thần, sau đó dường như không có việc gì  lại quay đi. Đoạn tình cảm này trong lòng cậu cũng chỉ có một mình cậu biết mà thôi, Hoàng Tuấn vẫn thường hỏi cậu nguyên nhân vì sao lại không đi tìm một người bạn gái, cậu cũng chỉ cười cười rồi bỏ qua. Tìm bạn gái sao? !

“Kỳ nghỉ đông năm nay không phải là sẽ gặp nhau à?” Cao Hứng tức giận  nhìn thoáng qua Mộ Dung Tấn, cậu ta lo lắng cái gì chứ.

“Mộ Dung Tấn nói cũng đúng mà . Chúng ta đều đã bắt đầu bước một chân vào xã hội rồi , thời gian rảnh rỗi để tụ họp như thế này còn bao lâu nữa đâu?” Hoàng Tuấn nhìn những người bạn xung quanh một chút, mấy năm trôi qua tất cả bọn họ đều cao lớn hơn, đến ngay cả Ngô Thần cũng đã dần bớt đi sự non nớt trên gương mặt .

“Không vấn đề gì, khi các cậu về thì có thể đến luôn tỉnh B.” Âu Dương Hiên nhìn thoáng qua ba người bọn họ. Sau đó lại nhìn Lưu Mẫn và Vương Ninh. Quả thật thời gian có thể tụ họp đông đủ như thế này.

Sáng sớm hôm sau mấy người bay trở về tỉnh B, đám người Vương Ninh thì trở về nhà luôn, Âu Dương Hiên mang theo Ngô Thần đến nhà ông bà nội Âu Dương. Hai lão nhân gia nghe được Âu Dương Hiên đi Pháp về , máy bay xuống ở tỉnh B, cưỡng ép kèm theo mệnh lệnh bắt câu phải qua nhà.

Là do Ngô Thần còn quá nhỏ tuổi, nếu không ông bà nội Âu Dương cũng không ngại làm để cho hai người kết hôn luôn ở nước ngoài . Bọn họ rất thích cô cháu dâu Ngô Thần này, để tránh về sau có cái gì ngoài ý muốn, hai ông bà hận không thể đem con bé cưới về nhà luôn.

Nói đến cái  kế hoạch trong lòngÂu Dương Hiên  kia, bây giờ cũng đã chuẩn bị đâu vào đó. Sau đó cậu sẽ đến nhà thương lượng với ba mẹ Ngô một chút .

Hai người ở nhà ông bà nội Âu Dương  chơi một tuần, sau đó cùng nhau về nhà. Bởi vì Ngô Thần còn muốn đi đến thành Z đến thăm cô cả và ông bà nôi.

Chị họ của Ngô Thần  đang theo học cao trung năm nhất. Đương nhiên là thành tích của cô ấy vẫn tốt như trong kiếp trước, nhưng chẳng qua ở kiếp này bị thiên tài Ngô Thần đoạt mất niềm vinh quanh.

Đã hai năm Ngô Thần không gặp ông bà nội . Hai ông bà ở lại nơi này rất vui vẻ thoải mái, không có việc gì làm thì cùng với các ông bà trong tiểu khu đánh Thái Cực, chơi bài.

Đến nhà cô cả, Ngô Thần ngoan ngoãn đi theo chị họ vào phòng của chị ây. Dù sao nhà chỉ có ba gian phòng, cô chỉ có thể ở cùng với chị họ. Chị họ tình tình vẫn cao ngạo như trước, chỉ là ở trước mặt Ngô Thần cũng đã thu liễm đi ít nhiều. Dù sao ở kiếp này cô hoàn toàn không có gì để mà cao ngạo với Ngô Thần .

Ở thành Z chơi vài ngày, Ngô Thần về nhà chuẩn bị hành lý đi nhập học.

Ông bà nội có lẽ là do lâu không được gặp Ngô Thần, so với kiếp trước thì quan tâm cô hơn một chút. Hoặc là nói, vì Ngô Thần  không chịu thua kém ai làm cho bà nội không thể không thay đổi thành kiến đối Ngô Thần là cháu gái chứ không phải là cháu trai . Nhưng dù sao ý nghĩ của người già, Ngô Thần cũng không nghĩ nhiều đến chuyện đó, bây giờ cô thấy hai ông bà có thể hưởng phúc như vậy cũng đã rất mãn nguyện rồi.

Thư thông báo trúng tuyển đại học R của Ngô Thần trong khi cô đi sang Pháp cũng đã được gửi về , mà tất cả những thư thông báo của trường đại học khác cũng đã đến . Hoàn hảo, Ngô Thần, Âu Dương Hiên, Cao Hứng, Ma Giai cùng với Đường Vũ năm năm người bọn họ đều ở trong một thành phố, thời gian để gặp nhau cũng vẫn còn nhiều .

Vương Ninh và Lưu Mẫn đã xuất ngoại không bao lâu sau khi Ngô Thần từ tỉnh Z về, dù sao ra nước ngoài cũng phải có thời gian để thích ứng với bên đó. May mắn là có hai người bọn họ đi với nhau cho nên cũng không có gì đáng lo lắng .

Lần này ba Ngô và mẹ Ngô nhất trí kiên quyết phải tẫn trách nhiệm của cha mẹ đưa Ngô Thần nhập học. Ngô Thần buồn cười  hai người ngồi trước mặt mình, “Có bao giờ con nói là muốn đi một mình đâu?”

“Vậy mà mẹ còn tưởng con muốn tự đi nhập học cơ đấy.”mẹ Ngô 囧囧  nhìn Ngô Thần.

Ngô Thần cảm thấy ba mẹ như vậy  thật sự rất là đáng yêu .

Đời trước bởi vì cha mẹ ly dị, đến lúc học đại học cũng chỉ có một mình cô đi, kiếp này có cơ hội này sao mà cô có thể bỏ qua được?

“Làm sao có thể thế được? Bảo bối của ba mẹ còn nhỏ, đương nhiên là muốn ba mẹ đưa đi chứ.” Nói xong, ba Ngô và mẹ Ngô mới nhớ tới, tuy là bảo bối nhà mình đã học đại học , vẫn còn chưa tròn mười bốn tuổi đâu!

Trước ngày khai giảng,ba Âu Dương cố ý đã trở lại một chuyến, bởi vì Âu Dương Hiên đã tốt nghiệp và học đại học , như vậy mẹ Âu Dương cũng bắt đầu chuyển sang tỉnh J bắt đầu công tác.

Ba Âu Dương lần này trở về một là vì chuyện nhập học của Âu Dương Hiên  , hai là vì đón mẹ Âu Dương chuyển đi, ba là vì hai ông bà nhà mình đã ra lệnh phải thuyết phục được ba mẹ của Ngô Thần. Ông cũng không thể hiểu được vì sao ông bà nhà mình đến tuổi này lại có thể có suy nghĩ cởi mở đến thế , tuy nói bản thân ông cũng muốn Ngô Thần sớm được gả vào nhà, nhưng mà bây giờ đặt vấn đề có phải sớm quá không. Nhưng , lệnh cha mẹ khó cãi, lấy tài ăn nói của mình chắc hẳn là có thể hoàn thành được nhiệm vụ này đi.

Kỳ thật cũng không phải có chuyện gì lớn lao, chính là Âu Dương Hiên tên xấu bụng này, cảm thấy việc mà mình muốn làm nên để cho hai phụ huynh nhà mình đi thì phần trăm thành công cao hơn. Mà phụ huynh nhà mình không thể nào làm trái lệnh của ông bà được. Cho nên mấy ngày ở  lại tỉnh B, Âu Dương Hiên đã đem ý kiến nói cho ông bà nội hay.

Cậu đương nhiên hiểu được tâm địa gian xảo của mình, ông nội nhắm mắt cũng có thể đoán ra. Nhưng cậu biết ông nội rất vừa lòng với Ngô Thần.

Nói nhiều như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Đó là Âu Dương Hiên quyết định vì bảo vệ cho hạnh phúc tương lai của mình, Cậu muốn sống chung với Ngô Thần! Các bạn nhỏ không cần hiểu sai đâu, chỉ là ở cùng một mái nhà mà thôi, ý chính vẫn là chỉ để bào vệ cho Ngô Thần mà thôi. ~

Ba Âu Dương với mẹ Âu Dương trước ngày nhập học một ngày đên nhà của Ngô Thần , sau đó cùng ba Ngô mẹ Ngô nói chuyện  một giờ. Khi từ thư phòng đi ra, vẻ mặt ba Âu Dương ba thoải mái, mặt của ba Ngô hơi nghiêm túc. Xem ra, vẫn là kỹ thuật của ba Âu Dương cao nha!

“Ba anh với ba em nói chuyện gì thế?” Ngô Thần tò mò  hỏi Âu Dương Hiên.Ba Âu Dương bây giờ cũng không có phụ trách các vấn đề ở tỉnh H nữa mà, khả năng muốn hợp tác với ba mình là không lớn a. Chẳng lẽ ba mình muốn phân phối đến tỉnh J sao?

Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần một cái, chuyện này vẫn  cần phải nói cho cho cô mới được a.”Vì chuyện ở bên ngoài của chúng ta.”

“Ở bên ngoài?” Chuyện này có cần phải nói lâu thế à? Khi học đại học không phải là ở ký túc xá sao?

“Ừ, chúng ta ở chung.” Âu Dương Hiên bình tĩnh  nói, kỳ thật ở trong lòng không ngừng  bồn chồn.

“Chúng ta ở chung?” Ngô Thần xác định mình không có nghe nhầm, sau đó nhìn Âu Dương Hiên hơi hơi đỏ hồng bên tai, liền hiểu ý nghĩ của Âu Dương Hiên . Ham muốn nắm giữ mạnh đến thế sao?

Ngô Thần cười ha ha  , “Anh thật đúng là đáng yêu !”

Ngô Thần đối với chuyện này cũng không phải thực sự kháng cự, chỉ là ở chung mà thôi. Hơn nữa cô tin tưởng Âu Dương Hiên khẳng định sẽ không làm chuyện gì bất lợi đối với cô, nếu chỉ là ở cùng một nhà, như vậy, mình cũng đồng ý.

Ba Âu Dương cùng với mẹ Âu Dương ở lại không bao lâu thì đi về. Dù sao thời gian của hai người  không còn nhiều lắm, chuyện này xong rồi  cũng nên rời đi. Về chuyện Âu Dương Hiên đi tỉnh B học cũng không phải chuyện hai người họ phải quan tâm nhiều , ông bà nhà bọn họ ở ngay đó, Âu Dương Hiên còn có thể đi mất được sao.

Trước bữa tối, ba Ngô ngồi trước mặt Ngô Thần, nhìn Ngô Thần, “chú Âu Dương hy vọng con và Âu Dương Hiên có thể cùng nhau ở  nhà bọn họ.”

“Nhà bọn họ?” Ngô Thần tò mò  nhìn ba Ngô, cô tưởng bọn họ chỉ thuê nhà bên ngoài ở mà thôi.

“Ừ, chú Âu Dương trước đây ở tỉnh B, cũng có nhà ở đó. Nói là để cho thuê, trước khoảng thời gian này thì lấy lại sửa chữa .” Kỳ thật ba Ngô không hề nguyện ý tí nào,bé con nhà mình mới bao nhiêu tuổi mà đã về nhà bọn họ rồi. Điều này làm cho ba Ngô có cảm giác như là sắp bị cướp mất con gái. Về phần Ngô Thần còn nhỏ có thể có chuyện gì xảy ra hay không? ! Ông tin tưởng con gái nhà mình về phương diện này con bé có thể tự mình xử lý tốt. Mà mẹ Ngô chỉ cảm thấy con gái nhà mình đi học xa có nơi ở ổn định có người chăm sóc là được rồi, bà chỉ cần con bé ăn được ngủ được, do dự  thật lâu cuối cùng cũng đồng ý.

“Phải không ạ ? Ba mẹ hai người đã đồng ý rồi.” Ngô Thần tò mò  nhìn ba Ngô , xem ra chú Âu Dương nói chuyện với ba mình thật tốt nha.

“Không cần phải nhìn ba con như thế đâu . Nếu không đồng ý ba  có thể nói chuyện này với con à? Con cũng biết tài ăn nói của chú Âu Dương con, nói lâu như vậy chúng ta còn có thể không đồng ý à?” ba Ngô buồn cười  nhìn Ngô Thần, con bé nhà mình đúng là một quỷ tinh linh.

“Nhưng là học phí lý của chúng con cùng với phí ở ký túc các khoản khác đều phải đóng thì làm sao ạ?”Rất nhiều đại học khi  khai giảng đem tất cả các khoản đều gộp vao học phí, để tránh khi khai giảng nhiều khoản mà hỗn loạn.

“Không sao hết. Cứ nộp hết đi, nếu con không muốn ở nhà bọn họ nữa thì cứ chuyển vào trường cũng được.” Ngô Thần nhìn biểu cảm của ba Ngô khi nói câu này, cô không hề nể mặt mà cười ha ha. Ba thật giống con nít a!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi