CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Giang Cung Tuấn cầm điều thuốc rời khỏi Cung Thiên Ninh. Sau khi đi ra, Ảnh Tử theo sau gọi: "Giang Cung Tuấn. Ging Cung Tuấn xoay người, hai tay đút quân hỏi: "Sao vậy, có chuyện gì sao?”

Ảnh Tử nhìn xung quanh, kéo anh đến một nơi không có thị vệ nói: "Vương muốn biết toàn bộ kế hoạch của anh

Giang Cung Tuấn nhàn nhạt nói: “Tạm thời còn chưa có kế hoạch, đợi tôi nhận chức Tổng thống lĩnh quân Xích Diễm rồi nói sau." "Cái gì, đến Vương mà anh cũng không tin?” Ảnh Tử nhíu mày.

Giang Cung Tuấn nói: "Sao có thể chứ, thật sự là chưa có kế hoạch, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, không thể làm bừa, cần phải tính toán lâu dài. Đợi tôi có kế hoạch nhất định sẽ nói cho Vương, hơn nữa vào lúc cần tôi còn phải nhờ sự giúp đỡ của Vương “Tên nhóc này." Ảnh Tử bất lực. "Đúng rồi." Giang Cung Tuần hình như nhớ tới cái gì: “Tôi biết phía sau Vương có người, người đứng sau ủng hộ Vương rốt cuộc là ai, tôi chỉ nghe qua anh ta gọi là anh Long, lai lịch của anh ta như thế nào vậy?"

Ảnh Tử vẻ mặt trịnh trọng nói: "Giang Cung Tuấn, không nên hỏi thì đừng hỏi, việc anh nên biết sớm muộn gì cũng biết thôi. Giang Cung Tuần nhún nhún vai: "Tôi biết anh sẽ không nói, đi đây. Google ngay trang ~ TR ÙMtruyện. CO M ~

Anh quay lưng bỏ đi.

Còn Ảnh Tử nhìn anh rời đi xong mới quay người đi đi vào. “Vương."

Sau khi vào nhà, anh ta một mặt cung kính.

Vương hỏi: "Giang Cung Tuấn có nói gì không?"

Ảnh Tử lạc đầu nói: "Cái gì cũng không nói, hơn nữa anh ta còn dò hỏi lại lịch của anh Long" "Vậy sao?"

Vương sững sốt.

Chuyện Giang Cung Tuấn dò hỏi lai lịch của anh Long làm ông ta không thể ngờ đến "Cậu nói Giang Cung Tuấn người này đáng tin không, hiện giờ cậu ta là Long Vương, quản lý Nam Cương, bây giờ lại là Tổng thống lĩnh quân Xích Diễm, quân Xích Diễm lại động ở thủ đô, nếu cậu ta hợp nhất quân Hắc Long và quân Xích Diễm, phát động tấn công vũ trang, vậy thì thiên hạ đều nằm trong tay cậu ta rồi.”

Vương có vẻ vô cùng lo lắng.

Ảnh Tử cũng sửng sốt, anh ta cũng không nghĩ tới điều này, Vương vậy là lo lắng tới điều này, anh ta nghĩ nghĩ rồi nói. "Vương không phải là người nhìn cậu ta từng bước đi lên sao, Giang Cung Tuấn chắc không phải là một người như thế đâu. “Tuy nói như vậy, nhưng con người cũng sẽ thay đổi nha, sau khi năm quyền lực lòng tham cũng sẽ nổi lên, nếu cậu ta có ý định này vậy thì trong nước sẽ hình thành ba thể lực, sự cân bằng sẽ hoàn toàn bị phá vỡ, trong nước sẽ triệt để loạn lạc, kết quả cuối cùng ai cũng không thể tưởng tượng nổi

Ảnh Tử nói: "Giang Cung Tuấn không thể là người như vậy, nếu anh ta thực sự có ý định như vậy vậy thì trước khi anh ta hành động phải ra tay tiêu diệt trước.

Vương dừng lại một chút rồi nói: "Trước hết cứ xem đã, mượn tay cậu ta loại bỏ Cao Nghị, phá vỡ sự cân bằng trước đó. Còn chưa đầy một năm nữa là tới tổng tuyển cử, trước tổng tuyển cử nhất định phải giải quyết xong loạt vấn đề này"

Giang Cung Tuấn không hề biết Vương đã nghi ngờ anh.

Trên đường về nhà anh cũng đang nghĩ chuyện của Vương Ba mươi năm trước, những việc xảy ra lúc Vương năm quyền anh cũng đã nghe qua.

Lúc đó, Hắc Long đời trước đã chết.

Hắc Long đời trước nhất định là vật hy sinh của chính trị.

Còn việc Vương năm quyền nhất định cũng sử dụng một số thủ đoạn không quang minh chính đại cho lắm. không hay không biết anh đã và đến biệt thự Thiên Tử. Căn biệt thự này rất lớn.

Đường Sở Vì lúc này đang ở trong vườn luyện võ, chỉ nhìn thấy thân thể đang lơ lửng cách mặt đất một mét, một đầu tóc đen dựng ngược xuống, trên người tràn ra hơi thở mạnh mẽ, trên mặt đất có vài chiếc là bị hơi thở này ảnh hưởng, chuyển động xung quanh cơ thể cô.

Giang Cung Tuấn dừng lại, nhìn Đường Sở Vi luyện võ.

Đường Sở Vi cũng chú ý tới Giang Cung Tuấn đã trở về, lập tức dừng lại, đáp xuống đất, vững vàng đứng trước mặt Giang Cung Tuấn, trên mặt vui mừng, bước qua gọi: "Chồng, anh về rồi."

Giang Cung Tuần nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Đường Sở Vị, không khỏi tò mò hỏi: "Sở Vi, em luyện nội lực gì vậy? Hơi thở vừa rồi trên người em rất kỳ quái

Đường Sở Vì giải thích: "Đây là do ông nội truyền cho em, bộ võ này tên là Huyền Linh Chân Công, lúc ông nội em còn trẻ tình cờ có được, ông nội nói bội nội công này rất cường đại, thậm chí là bộ nội công mạnh nhất, chân khí luyện ra sức mạnh cường đại, luyện tới trình độ cao nhất có thể luyện ra Huyền Linh Chân Công. “Rất mạnh sao?” Giang Cung Tuấn khẽ nhíu mày. "Ừm, rất mạnh." Đường Sở Vị nói: "Cùng với Huyền Linh Chân Công còn có Huyền Linh chưởng, chỉ là em còn chưa đạt tới cảnh giới tu luyện. “Vì vậy, Huyền Linh Chân Công, thậm chí là võ công do ma đầu đời trước sáng tạo ra

Một giọng nói vang lên. Giang Cung Tuấn vừa nghe tiếng thì nhìn qua.

Một người phụ nữ bước tới, cô ta mặc một bộ đồ ngủ màu đỏ, mái tóc dài màu hạt dẻ được thả tùy ý.

Giang Cung Tuấn thắc mắc hỏi: “Em cũng biết Huyền Linh

Chân Công”

Giang Vô Song gật đầu, liếc Đường Sở Vi một cái mới nói: "Sách cổ có ghi lại, tám trăm năm trước, võ lâm xuất hiện một ma đầu, người này thủ đoạn độc ác, giết người không chớp mắt võ công của hắn cũng thiên hạ vô địch, trong võ lâm không ai là đối thủ của hãn, cuối cùng tất cả cường giả trong thiên hạ liên hợp lại với nhau cung am đầu đại chiến tám ngày tám đêm mới giết được ma đầu, từ đó trở đi, Huyền Linh Chân Công cũng như Huyền Linh chưởng cũng mất tích. "Giang Thời không biết lấy đâu ra bộ võ công này, từ bỏ tu luyện võ công nhà họ Giang, thay vào đó tu luyện bộ này, trở nên vui buồn thất thường, lấy gia tộc đại khái giới.” “Ông nội là bị hại." Giang Cung Tuấn nhíu mày nói: "Có người tập kích ông nội, ông mới tẩu hỏa nhập ma, mất đi lý trí. "Đây chỉ là Giang Thời nói cho Đường Sở Vi sau đó Đường Sở Vì nói lại cho anh, chân tướng như thế nào, cũng chỉ có Giang Thời tự mình biết." Giang Vô Song nhàn nhạt nói.

Anh lập tức nhìn về Đường Sở Vì hỏi: “Đường Sở Vĩ, chẳng lẽ lúc em luyện công không thấy có gì không đúng sao?” "Không có.

Đường Sở Vi cũng tràn đầy nghi hoặc nói: "Em không cảm thân thể có gì không thích hợp cả."

Giang Cung Tuấn cũng nhìn cô một cái rồi nói: "Anh cũng chỉ cảm nhận được chân khí của cô ấy có chút kỳ lạ, ngoại trừ điều đó ra cũng không có gì bất thường cả, hơn nữa anh cũng không tin ma công cái gì cả, mấu chốt vẫn là con người, nếu trong lòng không chính nghĩa cho dù tu luyện võ công chính thống cũng sẽ thành ma đầu "Không thể nói như vậy được." Giang Vô Song đỉnh chính lại: “Sở dĩ gọi là ma công là vì sau khi luyện, chân khí sẽ ảnh hưởng đến sự phán đoán và tinh thần của một con người từ đó làm ra một số chuyện khác người

Giang Cung Tuấn không tán thành quan điểm của Giang Vô

Song.

Võ học chỉ là một phương tiện trợ giúp, chỉ là một phương pháp để nâng cao chân khí mà thôi.

Mấu chốt vẫn là con người. "Chồng, em cảm thấy Huyền võ chân công này không có vấn đề gì cả.

Giang Vô Song nói "Cũng có thể là Đường Sở Vì đúng, mẫu chốt van là nhìn người luyện đi, nhưng Huyền Linh Chân Công trong quá khứ rất có tiếng, đặc biệt là Huyền Linh chưởng, thứ đó rất cay độc, khi luyện tập chị vẫn là nên cẩn thận chút, một khi thân thể có gì không đúng lập tức dừng luyện công

Đường Sở Vi gật gật đầu "Ừm, chị sẽ cẩn thận"

Giang Vô Song tiếp tục nói: "Bỏ qua một số yếu tố bên ngoài, nói về sức mạnh, Huyền Linh Chân Công trong lịch sử có thể được xếp ở vị trí cao, dù gì theo lịch sử ghi lại, đạt đến Bát Cảnh đỉnh phong không có mấy người, còn ma đầu sáng tạo ra Huyền Linh Chân Công đã đạt đến Bát Cảnh đỉnh phong, gần đạt tới tầng thứ chín"

- ---------------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi