CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Ở Đoan Hùng, Tây Cương.

Tên núi Tây Lăng.

Nơi này là đại bản doanh của gia tộc Tiêu Dao.

Gia tộc Tiêu Dao trước đây là một gia tộc hùng mạnh, cũng từng có những đoạn lịch sử huy hoàng.

Nhưng rồi cũng phải suy vong. Trăm năm qua vẫn chưa thể vực dậy được.

Lần trước mời không ít võ giả tới là muốn phách lối chiếm đoạt Giới võ cổ.

Nhưng mà lại bị Giang Cung Tuấn làm hỏng chuyện.

Đại hội Thiên Sơn lần trước Tiêu Dao Dạ Thiên đích thân xuất trận, chuyện tốt gì cũng chưa tới.

Mà ông ta còn ra tay.

Ông ta tuổi đã cao, không thu được lợi ích gì, cho nên càng cố gắng bỏ ra nhiều sức lực hơn, khiến cho chân khí tan rã, cơ hội sống sót cũng trôi đi mất.

Hiện tại thời gian sống của ông ta không còn bao lâu nữa.

Lúc này, phía sau đỉnh núi Tây Lăng.

Nơi Tiêu Dao Dạ Thiên đang bế quan.

Tiêu Dao Dạ Thiên khoanh chân ngồi dưới đất. Ông ta mặc áo khoác ngoài giản dị, đầu bóng lưỡng hơi gồ ghề, trông qua có hơi đáng sợ. Sắc mặt ông ta tái nhợt, không có chút sức sống. Tiêu Dao Đàm quỳ gối trước mặt ông ta.

“Nhóc Đàm”

Tiêu Dao Dạ Thiên nhìn Tiêu Dao Đàm, sắc mặt hơi lộ vẻ u sầu nói: “Lần trước ở phải Thiên Sơn tôi sử dụng toàn bộ sức lực vẫn không thể đoạt được nội đan rùa thần, sau khi trở về liên tục bế quan củng cố sinh mệnh, mà hiện tại tôi cảm thấy bản thân càng ngày càng yếu, có lẽ đại nạn sắp tới rồi”

Tiêu Dao Đàm quỳ dưới đất ngay lập tức nói: “Lão tổ, không đâu, ông còn có thể sống thêm trăm năm nữa, gia tộc Tiêu Dao nếu không còn ông dìu dắt thì không phải là gia tộc hùng mạnh nhất thiên hạ.”

Tiêu Dao Dạ Thiên lắc đầu: “Không kịp rồi, không còn thời gian nữa, lâu thì một năm rưỡi, nhanh thì mấy tháng nữa tôi chắc chắn sẽ chết.”

“Lão tổ..”

Tiêu Dao Dạ Thiên cắt ngang lời Tiêu Dao Đàm.

“Mấy lời tôi nói sau đây ông đều phải nhớ kĩ.”

“Lão tổ, ông nói đi”

Tiêu Dao Dạ Thiên nhìn những đám mây xa vời vợi trên không trung, chìm vào suy tư, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói.

“Gia tộc Tiêu Dao của chúng ta có từ thời Thủy Hoàng, tổ tiên tộc Tiêu Dao chúng ta chính là một kỳ nhân dưới thời Tân Hoàng”

“Năm đó Thủy Hoàng thống nhất thiên hạ, vì muốn sống lâu mà đi khắp thiên hạ tìm kiếm trường sinh tiên dược”

“Gia tộc chúng ta bèn theo Từ quốc sư ra biển, tiến sâu vào quần đảo Nam Dương, lúc đi vào giữa thì nhìn thấy một đầu phượng hoàng”

“Từ quốc sư dẫn theo ba nghìn cao thủ chiến đấu với phượng hoàng, cuối cùng thiệt hại nặng nề.”

“Chỉ có một vài người có thể chạy thoát trở về.”

“Lão tổ của gia tộc chúng ta là một trong số đó”. “Gia tộc ta sau đó truyền ra ngoài, nói máu phượng hoàng có thể làm cho người ta sống lâu hơn”. “Mà Thủy Hoàng, người đánh chết phượng hoàng vì muốn được sống lâu hơn đã đúc ra một thanh thần binh lợi khí”

Theo lời đồn, ngay khi thanh kiếm này vừa hoàn thiện thì mặt đất rung chuyển, biển cả quay cuồng”

“Lịch sử ghi lại, thanh kiếm này có tên Đệ Nhất kiếm, cũng chính là Thiên Cổ Đệ Nhất kiếm”

“Mà thời gian trôi qua, thanh kiếm này đã thất lạc rồi”

“Không biết nguyên nhân vì sao Thủy Hoàng đến tận lúc chết lại không ra biển, cũng không giết phượng hoàng nữa, nếu tôi đoán không sai thì có thể thanh Đệ Nhất kiểm này hẳn là đang ở lăng mộ Thủy Hoàng, hơn nữa cùng với thanh kiếm này còn có một bộ kiếm thuật”

“Thủy Hoàng vì muốn triệu tập các kiếm khách trong thiên hạ mà phải tốn mất vài chục năm mới sáng tạo ra một bộ kiếm thuật vô địch”

“Đây là bộ kiếm thuật chỉ có đánh chết được phượng hoàng mới có thể sáng tạo ra, chính là kiếm thuật vô địch”

Tiêu Dao Đàm chăm chú lắng nghe.

Ông ta không ngờ gia tộc Tiêu Dao vậy mà lại có nguồn gốc này.

“Nhóc con, sâu trong một hang động ở vùng núi Tây Lăng có một tấm bản đồ mà tổ tiên để lại, đó là bức tranh vẽ các cơ quan bố cục của lăng mộ Thủy Hoàng, nếu cầm tấm bản đồ này thì có thể an toàn tiến vào lăng mộ

“Năm đó lão tổ của gia tộc chúng ta cũng tham gia thi công lăng mộ Thủy Hoàng, bị chôn sống trong đó, nhưng lão tổ đã biết trước vận mệnh của mình nên ngay thời điểm thi công thành công lăng mộ đã đem bản vẽ cơ quan bố cục đồ đi ra”

“Nếu lão tổ chúng ta phán đoán không sai thì Đệ Nhất kiếm cùng bộ bí quyết Đệ Nhất kiếm đều ở trong lăng mộ”

“Đây là bí mật lớn nhất của gia tộc chúng ta, mỗi một thế hệ chỉ có một người được biết bí mật này”

“Tôi đại nạn sắp đến, nói bí mật này cho anh, nếu có cơ hội nhất định phải đến hang động nằm sâu trong núi Tây Lăng, tìm kiếm bản vẽ cơ quan bố cục lăng mộ Thủy Hoàng mà tổ tiên để lại, sau đó đi tìm Đệ Nhất kiếm rồi nhận được bí quyết Đệ Nhất kiếm”

“Gia tộc Tiêu Dao trông cậy cả vào ông.” Tiêu Dao Dạ Thiên nói xong, đột nhiên ông ta nâng tay. Bàn tay già nua đầy rẫy nếp nhăn thoắt cái biển ra một luồng sức lực mạnh mẽ.

Tiêu Dao Đàm cảm thấy cơ thể đột nhiên bị cỗ sức mạnh này kéo lên.

Ông ta chỉ thấy bàn tay của Thiêu Dao Dạ Thiên dán lên trên đỉnh đầu mình.

Lúc này ông ta cảm nhận được một luồng khí mạnh mẽ truyền vào thân thể. “Lão tổ, ông đây là?”

“Tôi đại nạn sắp tới rồi, không thể lãng phí công lực, gia tộc Tiêu Dao của chúng ta cũng có một bộ học thức thất truyền, tên là Truyền Công Đại Pháp, có thể tu luyện công lực, truyền thụ lại cho thế hệ sau.”

“Hiện tại tôi đem chân khí cả đời truyền lại cho ông, hy vọng ông đừng làm tôi thất vọng, gia tộc Tiêu Dao hưng thịnh hay suy tàn đều dựa cả vào ông”

Bên tại Tiêu Dao Đàm văng vẳng âm thanh của Tiêu Dao Dạ Thiên.

“Nhớ kĩ, học thức bị thất truyền của gia tộc chúng ta được đặt ở vùng đất thánh, tuy ông là tộc trưởng nhưng không thể đi qua, chờ sau khi tôi chết mới có thể tự do ra vào. Học thức thất truyền mà gia tộc Tiêu Dao để lại đều là bậc nhất thiên hạ, nếu có thể thông thạo một môn ông đã có thể đứng đầu thiên hạ”

Âm thanh của Tiêu Dao Dạ Thiên ngày càng nhỏ dần.

Chân khí trong cơ thể ông ta càng ngày càng bị đoạt nhiều đi.

Ước chừng khoảng vài giờ sau cơ thể ông ta bắt đầu hấp hối.

Mà lúc này, Tiêu Dao Đàm cảm thấy trong người tràn đầy năng lượng, đến nỗi ông ta có cảm giác như cơ thể mình muốn vỡ tung ra.

Ông ta ngồi xuống điều chỉnh khí tức, hấp thu hết chân khí mà Tiêu Dao Dạ Thiên truyền qua. Một ngày sau ông ta đã hấp thụ hết toàn bộ chân khí của Tiêu Dao Dạ Thiên. Mà cảnh giới của ông ta cũng thuận lợi vượt qua bát cảnh, trực tiếp đạt tới giai đoạn giữa của cảnh giới thứ tám.

Sau khi hấp thu hết toàn bộ ông ta mới vội vàng đứng lên, kịp thời đỡ Tiêu Dao Dạ Thiên đang cúi đầu ngồi bên cạnh.

Hơi thở của Tiêu Dao Dạ Thiên đã không còn nữa.

Phịch.

Tiêu Dao Đàm lập tức quỳ xuống. “Lão tổ, tôi nhất định sẽ không làm ông thất vọng”

“Tôi nhất định sẽ tìm được tấm bản đồ mà tổ tiên để lại, đi tới lăng mộ Thủy Hoàng tìm Đệ Nhất kiếm và bí quyết Đệ Nhất kiểm, tối nhất định sẽ khiến cho gia tộc Tiêu Dao đứng trên đỉnh cao của thế giới này, trở thành gia tộc hùng mạnh nhất”

Tiêu Dao Đàm quỳ trên mặt đất, trịnh trọng cất lời thề.

Sau đó ông ta hét lớn: “Lão tố quy thiên, an táng lão tổ”

m thanh của ông ta vang vọng khắp núi Tây Lăng.

Không lâu sau, những người thuộc gia tộc Tiêu Dao bắt đầu xuất hiện.

Họ nhìn Tiêu Dao Dạ Thiên ngồi dưới đất đã không còn thở, rồi nhìn qua Tiêu Dao Đàm đang đồng thời quỳ trên mặt đất.

Tiêu Dao Đàm nhanh chóng sắp xếp.

Ông ta bắt đầu chuẩn bị quan tài cho Tiêu Dao Dạ Thiên.

Gia tộc Tiêu Dao mời tới một vị đạo sĩ hỏi thăm sự tình của Tiêu Dao Dạ Thiên.

Gia tộc Tiêu Dao lúc này bề bộn, không công khai chuyện của Tiêu Dao Dạ Thiên.

Thời điểm gia tộc Tiêu Dao chuẩn bị hậu sự cho Tiêu Dao Dạ Thiên, một vị khách không mời mà tới xuất hiện ở núi Tây Lăng.

Người tới là Giang Quốc Đạt.

Mục đích Giang Quốc Đạt tới đây là vì một người. Tiêu Dao Dạ Thiên.

Ông ta tới đây là muốn hấp thu công lực của Tiêu Dao Dạ Thiên, muốn thực lực của bản thân nâng cao hơn một bậc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi