Chương 1214
Cố Thanh Hy và Tiêu lão tướng quân trò chuyện bí mật trong thời gian dài, sau đó mồi người một ngựa, phóng đi như bay.
Người của phủ Tướng Quân đều kinh ngạc, cho dù quân địch sắp đến dưới thành, bọn họ cũng chưa bao giờ thấy lão tướng quân gấp gáp như vậy. Quan trọng nhất là lão tướng quần xưa nay không thích Dạ Vương phi, thế mà lại một mình một ngựa rời đi cùng Dạ Vương phi Ở một góc bí ẩn của phủ Tướng Quân, Tiêu Vũ Hiền nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, ánh mát như Suy tư, phiến quạt trong tay vô thức đong đưa, dường như cũng không hiểu giữa bọn họ có bí mật gì.
Một lúc lâu sau, hẳn ta cười tự giêu.
Cho dù nha đầu xấu xí và phụ thân có bí mật gì, nha đầu xấu xí chắc chắn cũng sẽ không hại phụ thân hắn ta.
Tiêu Vũ Hiên khẽ nhón chân, như chuồn chuồn lướt nước, nháy mắt đã biến mất.
Nếu người của phủ Tướng Quân nhìn thấy bô pháp nhanh nhẹn đó, chắc chắn sẽ rất kinh ngạc Bới vì tiếu thiếu gia trong mắt bọn họ chỉ là một cong từ ăn chơi, văn không thành võ không tựu không có khả năng có khinh công cao siêu như vậy.
Cố Thanh Hy đưa Tiêu lão tướng quân đến một thôn nhỏ hoang phế, dừng lại đó Ánh mắt sắc bén của Tiêu lão tướng quân quan sát xung quanh, dường như muốn xem nơi nây có mai phục hay không.
Lão tướng quân nói: “Đây vốn dĩ là thôn Vô Hoa, năm mươi năm trước trong thôn bùng nổ dịch bệnh, người trong thôn chết không do số Bởi vì ở nơi hẻo lánh, vắng vẻ không bóng người, nó dần dần trở thành thôn bỏ hoang”
“Lão tướng quân có vẻ rất quen thuộc nơi này?”
“Không phải quen thuộc, thời còn nhỏ ta từng đến đây vài lần. Nơi này ở chỗ cao, cây cối xanh tươi rậm rạp, dễ thủ khó công, hơn nữa có rất nhiều trùng độc, làm cứ điểm quả thật là một lựa chọn không tệ”.
Ông ấy nhìn về phía Cố Thanh Hy, dường như đang đợi động tác tiếp theo của nàng.
Môn phái lớn như Tu La Môn, cho dù vị trí địa lý nơi này có tốt đến đâu, Tu La Môn cũng không thể nào ở đây.
Cố Thanh Hy nhoẻn miệng cười, huýt sáo, lập tức có vài ám tiêu áo đen che mặt, bay vù một cái đến trước mặt bọn họ “Thuộc hạ bái kiến môn chủ, môn chủ vạn phúc an khang”
“Đưa ta đến tổng đàn”.
“Vâng”.
Bóng ám tiêu áo đen nhoáng lên đã biến mất.
Cố Thanh Hy cung kính nói: “Lão tướng quân, mời”.
Nói xong, nàng dân đầu, đi song song với lão tướng quân, theo ám tiêu đến Tu La Môn Bước chân của ám tiêu rất quỷ dị, đưa bọn họ đi vòng vòng trong thôn, sau đó mới tiến vào một kết giới.
Lúc đi vòng trong thôn, Tiêu lão tướng quân đã thấy kinh ngạc.
Đó là bộ pháp của Ngọc tộc không sai, đường đi cũng là căn cứ theo ngũ hành bát quái diễn luyện thành.
Kết giới người bình thường không thể tạo ra được.
Sau khi vào kết giới, trong đó rộng mở sáng tỏ, giống như thế ngoại đào nguyên Trong thế ngoại đào nguyên có những tòa lâu đài quy mô rộng lớn. Nơi này canh phòng nghiêm ngặt, năm bước một trạm gác ngoài, mười bước một trạm gác ngâm, chỗ nào cũng có đệ tử Tu La Môn canh gác.
Nhìn thấy Cố Thanh Hy, tất cả mọi người đều hô to, quỳ xuống: “Cung nghênh môn chủ về tông”