CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 821

Cố Thanh Hy cười nháy mắt: “Đã nghe thấy chưa, ta là hoàng thẩm của cô đấy, gặp hoàng thẩm mà không biết hành lễ, thật thiếu lễ phép”.

“Ngươi…”

Đương Đương công chúa giơ tay định tát nàng một bạt tai.

Nàng ta vẫn chưa quên Cố Thanh Hy đã sỉ nhục nàng ta thế nào ở phòng đấu giá Phong Tương.

Đó là lần nàng ta xấu hổ nhất kể từ khi chào đời cho đến nay.

Và cũng là lần mất mặt nhất.

Đến bây giờ vẫn còn có không ít người cười nhạo nàng ta.

“Cược, cược ngay bây giờ. Đề do ta đưa ra, tổng cộng ba đề, chỉ cần ngươi có thể làm được ba đề sẽ xem như ngươi thắng”.

“Được thôi”.

“Thứ nhất, đây là mười mũi tên, mỗi mũi tên ngươi đều phải bắn trúng tâm bia, chỉ cần có một mũi tên bị lệch thì xem như ngươi thua, hơn nữa chỉ cần ngươi thua một đề trong ba đề thì xem như thua hết”.

“Được”.

Các đại thần bàn tán sôi nổi.

Một cô gái yếu đuối lại phải bắn mười mũi tên trúng tâm bia, dù là tướng quân dũng mãnh thiện chiến cũng chưa chắc làm được.

Dù đề thi rất khó, nhưng các đại thần cũng không nói gì.

Khi đi đến sàn diễn võ…

Không ngờ Đương Đương công chúa lại thiếp lập khoảng cách bắn là một trăm mét.

Quá xấu xa, không ngờ nàng ta lại thiết lập khoảng cách xa như thế.

Sao nàng ta không tự bắn đi, cách một trăm mét, người bình thường làm gì có thể bắn được, đây rõ ràng là cố ý làm khó người khác.

Các đại thần châu đầu ghé tai bàn luận.

“Lần này Dạ Vương phi thua chắc rồi”.

“Đúng đấy, ta chưa từng nghe nói Dạ Vương phi biết bắn cung, nàng có thể giỏi cầm kỳ thi hoạ, nhưng chắc chắn không thể giỏi bắn cung được”.

“Ta đoán có khi nàng còn không kéo nổi cung ấy”.

“Rõ ràng là Đương Đương công chúa cố ý trả thù, hầy… Dạ Vương phi gặp phải Đương Đương công chúa đúng là xui xẻo”.

Cố Thanh Hy không thèm để tâm đến sự giễu cợt của mọi người, nàng cầm cung tên lên, nhẹ nhàng vuốt ve.

Đã lâu lắm rồi nàng không chạm vào cung tên, cũng sắp quên nó trông như thế nào rồi.

Cố Thanh Hy ngước mắt nhìn lên, thấy Đương Đương công chúa đang cười đắc ý, còn Dạ Hoàng cũng tỏ vẻ hả hê, Thái Hậu thì mang ánh mắt tối tăm, cũng không nhìn ra được bà ta đang nghĩ gì.

Cố Thanh Hy khom người lắp tên, vừa đi vừa bắn, thậm chí còn không thèm nhìn tâm bia, mũi tên bay vụt đi, động tác cũng vô cùng ung dung.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi