ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Đến hư không, chính là đến chiến trường của Đông Hoàng Như Ảnh.

Khương Phàm như Mèo ba chân vừa mới lĩnh ngộ năng lượng tinh không, đối với đại sư không gian như Đông Hoàng Như Ảnh mà nói liền như là trò đùa.

Hư Không Bạo Động!

Đông Hoàng Như Ảnh giống như Cửu Thiên Thần Nữ, nghiêm túc lạnh nhạt, điều động năng lượng thâm không vô tận cuồng bạo đánh thẳng vào Khương Phàm.

Khương Phàm bị đánh, liên tiếp nhấc lên, không hề có lực hoàn thủ.

Rầm rầm...

Sâu trong hư không tuôn ra mấy chục sợi xiềng xích, xuất hiện trong chốc lát, liền cuốn lấy hai tay hai chân còn có đầu Khương Phàm, âm thanh trầm đục, toàn thân Khương Phàm bị kéo căng.

Đông Hoàng Như Ảnh chỉ Khương Phàm, hắc ám sau lưng lại bạo động, giống như là cự thú Hoang Cổ trong hư vô đang thức tỉnh.

Rõ ràng không tồn tại, nhưng lại giống như đang ẩn núp ở nơi đó, tràn ngập khí tức tuyệt vọng làm cho người ta hồi hộp, khóa chặt Khương Phàm.

Khóe miệng Khương Phàm chảy máu, lại ôm lấy đường cong:

- Thì ra Như Ảnh cô nương cũng sẽ tức giận.

Đông Hoàng Như Ảnh hơi rung nhẹ đầu ngón tay, hắc ám sau lưng vô hình bạo động, phảng phất Hư Không Cự Thú đang gầm thét, lúc nào cũng có thể bổ nhào qua.

- Đến đây, đừng kiềm chế, buông tay tới làm.


Khương Phàm phồng cánh tay lên, tinh huyết Kim Hoàng thiêu đốt đến sôi trào, năng lượng mênh mông phun trào tại tứ chi.

Rầm rầm!

Xiềng xích hư không vỡ vụn vỡ nát.

Khương Phàm được giải thoát, từ toàn thân dâng lên mênh mông ánh sao, thắp sáng hư không, ngưng tụ thành một mảnh Tinh Hà đẹp đẽ, bao quanh Khương Phàm lao nhanh.

Keng!!

Tàn đao ra khỏi vỏ, tử khí dâng lên.

Khương Phàm giơ tàn đao lên, chỉ Đông Hoàng Như Ảnh phía xa.

Tinh Hà ù ù lao nhanh, rời khỏi thân thể, quấn lên tàn đao, mê quang hoa mỹ, chiếu sáng rạng rỡ, phản chiếu ra cho tàn đao mấy phần mỹ cảm.

Lập tức, tàn đao phun trào tử khí, Tế Thiên Thức vận sức chờ phát động, Tinh Hà càng ngày càng sáng tỏ, lúc nào cũng có thể tiêu tan.

Một loại uy thế hủy diệt cường thịnh đang lan tràn tại hư không.

Đông Hoàng Như Ảnh thanh lãnh cao ngạo, tóc dài tung bay, như một tiên tử xinh đẹp:

- Tại sao ngươi lại muốn giết người của hoàng đạo?

- Loại vấn đề phức tạp này không cần cô đến xoắn xuýt, để cho phó giáo chủ của các cô đến bàn bạc.

- Giữa chúng ta vẫn là nên bàn bạc chút chuyện đơn giản, ví dụ như ngươi luôn luôn nhìn chằm chằm ta, là có ý nghĩ gì với ta rồi?

Khóe miệng Khương Phàm hiện ra nụ cười, ngôn ngữ ngả ngớn, nhưng ánh mắt rất lạnh, tập trung vào Đông Hoàng Như Ảnh, toàn bộ tinh thần cũng cảnh giác hắc ám thâm không.

- Ngươi đang cố ý hấp dẫn sự chú ý? Ngươi đang thay ai hấp dẫn chú ý? Ngươi đi đến vực sâu, không có chút do dự gì liền nhảy xuống. Ngươi cùng một nữ tử đi đến, lại một mình đi ra, nhưng ngươi không có bi thương. Nàng ở lại bên trong? Ngươi đang hấp dẫn chú ý cho vực sâu?

Đông Hoàng Như Ảnh dần dần vuốt rõ ràng mục đích của Khương Phàm, đôi mắt thâm thúy có chút đọng lại:

- Bí mật của vực sâu có liên quan cùng ngươi?

Khương Phàm nhìn chăm chú Đông Hoàng Như Ảnh, nữ tử này xác thực không đơn giản.

Đông Hoàng Như Ảnh từ từ tản năng lượng hắc ám ở sau lưng ra:

- Ngươi không đi Cửu Tiêu Thiên, là ngươi không đi được. Ngươi xin mời phó giáo chủ tiến đến gặp mặt nói chuyện, là muốn tìm kiếm trợ giúp. Nghị công tử, ta nói đúng không?


- Như Ảnh cô nương, cô có nghĩ tới cô thân là nữ nhi hay không? Cô nhìn mọi thứ quá lộ, ánh mắt sẽ rất cao, tương lai ai còn xứng đáng với cô? Cô còn lấy chồng thế nào?

- Ngươi đang né tránh vấn đề của ta, xem ra ta đã đoán đúng. Trong vực sâu có cái gì?

- Như Ảnh cô nương, đồ trong vực sâu, cô không thể chạm vào. Ta khuyên các ngươi vẫn là không nên lãng phí thời gian ở nơi đó, đến nơi khác đi dạo, nói không chừng có thể đụng tới cơ duyên thật sự thích hợp với bản thân.

- Đồ trong vực sâu ngươi cũng không giữ được, nếu không sẽ không mời phó giáo chủ tới đàm phán. Ngươi, cần chúng ta trợ giúp.

- Như Ảnh cô nương xác thực thông minh, ta là cần các ngươi trợ giúp, nhưng đồ trong này coi như giáo chủ của các ngươi tới cũng không dám đụng, những kẻ làm đệ tử các ngươi đây cũng đừng có phí tâm.

Khương Phàm tản tinh thần trên tàn đao ra:

- Còn nữa, đừng lại theo dõi ta, đừng lại nhìn trộm ta, nếu không... Ha ha... Thân phận của ta so với cô tưởng tượng còn muốn phức tạp hơn, nếu như lúc ta cùng thần giáo đàm phán đến một câu thông gia, ta nghĩ giáo chủ các cô sẽ đích thân cô đưa đến trên tay của ta, không phải do cô!

Đông Hoàng Như Ảnh ngóng nhìn Khương Phàm:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

- Cô đi hỏi thần giáo chưa?

- Có ý gì?

- Cô thực sự tiếp xúc qua Đại trưởng lão, phó giáo chủ, cùng cao tầng thần giáo càng đi lên không?

- Không có.

- Nếu như cô thử tiếp xúc, cô sẽ phát hiện bọn hắn đang kiêng kị ta. Bọn hắn cũng đều biết thân phận của ta, chỉ là bọn hắn còn không có quyết định dùng thái độ gì để đối mặt với ta.

Khương Phàm nói xong, hai tay dâng lên tinh quang, xen lẫn thành xiềng xích, xô ra hư không, hắn cưỡng ép kéo ra ngoài.

Đông Hoàng Như Ảnh đứng tại hư không hắc ám giá lạnh, đôi mắt sáng lắc lư, đôi mày liễu hơi nhíu lên.


Phó giáo chủ cũng đều biết thân phận Khương Phàm?

Thân phận gì lại có thể làm cho bọn họ kiêng kị?

Khương Phàm, rốt cuộc ngươi là ai?

Khương Phàm xô ra hư không, sau đó ngưng tụ hỏa dực, phóng lên tận trời, cố ý xuất hiện, hấp dẫn các phương đuổi bắt.

Cùng lúc đó, các Thánh Linh chờ đợi bên ngoài Thượng Thương cổ thành lần nữa liên hợp lại.

Bởi vì ngoại trừ Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, bí mật về Vĩnh Hằng Thần Thụ đã bị ở bên ngoài phát hiện, còn liên tiếp xuất hiện ba tòa địa cung thần bí.

Phát hiện bảo bối gây nên oanh động to lớn.

Trước đó, các Thánh Linh ở phía ngoài mặc dù đều có chờ mong đối với Thượng Thương cổ thành, nhưng từ xưa đến nay nơi này đã bị thăm dò qua vô số lần, có thể phát hiện một hai cái liền đã là may mắn.

Không nghĩ tới chính là, liên tiếp xuất hiện năm tòa.

Chuyện này có nghĩa, lần này, Thượng Thương cổ thành thức tỉnh đã cao hơn mong muốn, cũng mang ý nghĩa sẽ có càng nhiều địa cung xuất hiện.

Sau khi bọn hắn liên tục thảo luận thì đã nghĩ đến một cách. Tập kết cao giai Niết Bàn cảnh, Bán Thánh, cùng Thánh Linh, kéo dài tấn công mạnh vào Thượng Thương cổ thành, thông qua bên ngoài mạnh mẽ trùng kích, khiến cho bên trông chấn động, kí/ch thích địa cung đang yên lặng sâu trong mặt đất.

Hai ngày sau, oanh kích mãnh liệt đang kéo dài, Thượng Thương cổ thành ở hướng Tây Bắc xuất hiện sụp đổ phạm vi lớn, bụi mù ngập trời, bay thẳng tới mấy vạn mét bầu trời, trong phạm vi mấy trăm dặm đều có thể thấy rõ ràng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi