ĐAN THẦN

Tuy rằng Tiên đan quý giá, đối với vô số người mà nói có thể dốc hết tất cả đi tranh đoạt, nhưng Trình Cung cũng không muốn nợ một ân tình lớn như vậy, đặc biệt là đến bây giờ Trình Cung đối với tình huống của Nhạc Uyển Uyển này cũng chẳng hay biết gì, không biết vì sao nàng đến.

Khi chuyện bánh ngọt từ trên trời rơi xuống này xuất hiện, Trình Cung nhất định phải biết rõ, nhân bánh bên trong cái bánh ngọt này là gì?

- Ta tới vốn chỉ là muốn báo ân, giúp ngươi một lần. Nhưng sau đó cảm giác phụ thân nói cũng rất có đạo lý, người nói nếu như có thể tìm được một con rể tốt như ngươi, người chết cũng có thể nhắm mắt, cho nên ta vẫn lưu ý ngươi. Lần này phát hiện càng xem ngươi càng thuận mắt, chí ít so với hiện tại những người ta gặp phải đều tốt hơn rất nhiều, nếu không phải bây giờ ngươi có nhiều nữ nhân như vậy, ta nhất định phải theo đuổi ngươi, còn hiện tại, trước tiên suy nghĩ một chút hẵng nói đi.

Nhạc Uyển Uyển nhìn Trình Cung vui vẻ nói.

Báo ân? Càng xem càng thuận mắt, tìm được một con rể tốt như ta chết cũng nhắm mắt, này đến cùng là cái gì a!

Còn muốn theo đuổi mình, mẹ nó, lời này nếu để cho Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long cả ngày vây quanh Nhạc Uyển Uyển kia nghe được không phát rồ mới là lạ.

Người bọn hắn nghĩ tất cả biện pháp lấy lòng, bây giờ dĩ nhiên đang nói những lời nói này.

- Nàng có thể nói rõ hơn một chút được hay không, nàng càng nói ta càng hồ đồ, trước tiên là nói về nàng báo ân gì một chút, còn phụ thân nàng là ai, ta quen thuộc sao?

Trong lòng Trình Cung đang suy đoán, chẳng lẽ là nữ nhi của mấy lão già mà kiếp trước mình nhận thức kia, không thể a. Những gia hoả kia cũng không biết sống bao nhiêu vạn năm, mỗi một người đều già như vậy, ngoại trừ lão bất tử kia mấy chục năm trước ném Tiểu Phong Tử cho mình, thì không nghe nói ai có con cái mới lớn gì cả.

Phải biết rằng, mười mấy vạn năm sẽ có quá nhiều chuyện phát sinh, cho dù Thiên Tôn cũng không sống lâu như thế, coi như có người có một ít hậu đại cũng đều trở thành quá khứ.

Nhưng mà kiếp này, Trình Cung thực sự nghĩ không ra có loại chuyện này, mình ngay cả Trung Châu cũng chưa có đi qua?

Nhạc Uyển Uyển nhìn thấy Trình Cung nghi hoặc, cười nói: 

- Ngươi khẳng định không ngờ, bởi vì phụ thân ta chỉ là một người tu chân rất phổ thông, lần này ta trở về mới đưa người đi Trung Châu, trước đó vài ngày ngươi đi Đông Bắc Đan Châu cướp cô dâu, sau đó đi ngang qua Sở thành...

Sở thành. . . người tu chân phổ thông. . . Họ Nhạc...

- Nhạc Phủ, ngươi là nữ nhi của Nhạc Phủ.

Trình Cung nhất thời rõ ràng chuyện gì xảy ra, nguyên lai căn nguyên là ở chỗ này.

Mẹ nó, ai có thể nghĩ đến một người tu chân bình thường bán dược liệu ở Sở thành, tùy ý bị người khi dễ, ức hiếp dĩ nhiên sẽ có một nữ nhi như thế, hơn nữa còn lập tức trở thành minh chủ của Đan sư liên minh, chuyện này quả thật khó mà tin nổi.

Chính là bởi vì loại chuyện này hầu như không thể nào, vì lẽ đó Trình Cung căn bản không có nghĩ tới phương diện này.

Ban đầu ở Sở thành, mình mua Kiều Kiều Hoa, sau đó chủ động trả tiền lại cho mình, sau đó bị uy hiếp vu oan hãm hại mình, cuối cùng mình cũng không có giết Nhạc Phủ kia, chuyện này quả thật quá... thần kỳ rồi! !

Nhạc Uyển Uyển gật đầu xác nhận lần này Trình Cung đã đoán đúng, sau đó nói: 

- Ban đầu ta chỉ là được một vị trưởng lão của Đan sư liên minh vừa ý, cũng căn bản không có tư cách tiếp phụ thân đi, sau đó trong lúc vô tình xông vào một di tích, Thiên Diễn huyết mạch trên người được mở ra, vừa lúc được người phát ngôn của một vị Thiên Tôn của Đan sư liên minh phát hiện, liền mang ta tiến vào Linh Sơn. Khi ta đi ra từ Linh Sơn đã được xác nhận trở thành người thừa kế Đan sư liên minh, sau đó chính là một loạt tranh đoạt, lúc đó ta cũng không dám tiếp phụ thân qua, mãi đến tận những năm này rốt cục ta mới đứng vững bước chân ở Đan sư liên minh, cũng không ai có thể tranh đoạt với ta, cũng không ai dám gây bất lợi cho ta cùng phụ thân, lúc này ta mới dám dẫn người tới.

- Thiên Diễn huyết mạch, nói như vậy nàng là thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, trách không được phương diện luyện đan sẽ có loại thành tựu này, bất quá thân thể này của nàng hẳn là bị sư tôn nàng che dấu đi, bằng không Cửu Viêm Chân Hỏa hơi chút vận chuyển lực lượng, liền như mặt trời giữa trưa, đốt sạch vạn vật a!

Thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, không trách được tính cách sang sảng tự nhiên như vậy, không có một chút làm ra vẻ nào, giờ khắc này Trình Cung cũng coi như rõ ràng nguyên do.

Chỉ là không nghĩ tới, Nhạc Phủ dĩ nhiên đánh giá cao mình như vậy, phải biết lúc đó hắn là hai tay trả tiền mua Kiều Kiều Hoa lại cho mình.

Từ hướng này mà nói, hắn ngược lại là người thật thông minh, đổi thành người khác nếu như biết nữ nhi bây giờ lợi hại như vậy, e sợ nghĩ đến không phải tán thưởng mà là muốn trả thù.

- Thật sự không nên sớm nói nguyên do cho ngươi biết như vậy.

Nhạc Uyển Uyển gật đầu, đồng thời cũng hối hận nói.

Trình Cung không rõ cười nói: 

- Tại sao không nên nói cho ta biết chứ?

- Bởi vì ngoại trừ chuyện này sẽ làm ngươi đoán không được, cho đến bây giờ, hình như không có cái gì ngươi không biết, phải biết rằng coi như ở luyện đan giới, cũng ít nhất mấy vạn năm rồi không có xuất hiện Thiên Diễn huyết mạch cùng thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, này đã sớm trở thành truyền thuyết, ngươi thậm chí ngay cả cái này cũng biết.

- Ta còn biết sư tôn nàng hẳn là Lãnh Diễm Thiên Tôn, minh chủ của Đan sư liên minh ở bảy ngàn sáu trăm năm trước, đảm nhiệm minh chủ Đan sư liên minh bảy trăm năm, sau đó tiến vào Linh Sơn, ở tổng bộ Đan sư liên minh đảm nhiệm vị trí Trưởng lão, hôm nay là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh, một trong Linh Sơn thập đại Đạo môn, là thập đại Đan Đạo đại sư duy nhất trong Linh Sơn còn có thể tìm tới tung tích, trường kỳ tọa trấn Đan sư liên minh, xếp hạng thứ tám trong thập đại Đan Đạo đại sư.

Bị tiểu nha đầu này đi vòng lâu như vậy, lúc này Trình Cung cũng muốn trêu chọc nàng.

Từ vừa nãy nàng nói tri thức luyện đan cùng một ít thủ pháp, còn có một ít vết tích phong ấn trên thân thể nàng, Trình Cung cũng đã đoán ra đây là tác phẩm của Lãnh Diễm Thiên Tôn.

Lãnh Diễm Thiên Tôn này là tuyệt thế thiên tài, trừ mình ra hắn là một vị trẻ nhất trong thập đại Đan Đạo đại sư, vẻn vẹn dùng năm ngàn tám trăm năm liền trở thành thập đại Đan Đạo đại sư trong Linh Sơn, xếp hạng thứ tám.

Lúc này Nhạc Uyển Uyển thật sự là trừng lớn hai mắt, không dám tin tưởng nhìn Trình Cung, chuyện sư tôn nàng ngay cả Đan sư liên minh cũng không quá ba người biết, làm sao Trình Cung có khả năng sẽ biết?

Hơn nữa nói tỉ như thế mỉ, thật giống hắn cùng rất quen thuộc cùng sư phụ.

- Đừng nhìn ta như vậy, sư tôn nàng tu luyện chính là Lãnh Diễm, nói thật tuy cũng là thể chất hiếm thấy trong thiên địa, nhưng dù sao có Tiên Thiên thiếu hụt, trừ khi hắn có thể mạo hiểm thử nghiệm đồng thời chưởng khống một loại cực dương chân hỏa khác, bằng không rất khó có thêm đột phá.

- A. . .

Lúc này Nhạc Uyển Uyển thật sự là sợ ngây người, bí mật này làm sao hắn biết, bí mật này trong Đan sư liên minh khôngcó ai biết, cho dù Đan sư liên minh bên trong Linh Sơn cũng không ai biết, mình là một lần ngẫu nhiên cơ hội gặp sư tôn bị thương rất nghiêm trọng. Tra hỏi mới biết được sư tôn dĩ nhiên là thử nghiệm chưởng khống một loại cực dương chân hỏa, phải biết thân thể sư phụ là Tiên Thiên Băng Diễm, hỏa diễm là băng hàn âm tính, đồng thời muốn chưởng khống một loại hỏa diễm cực dương. Vậy cơ hồ là lấy mạng đi đùa.

Lúc đó Nhạc Uyển Uyển đã từng khuyên qua, cho rằng đây căn bản không thể nào, nhưng Băng Diễm Thiên Tôn chỉ là lắc đầu, rất khẳng định nói, hắn nói nhất định không sai.

Bí mật này, ngoại trừ sư tôn ra hình như chỉ có mình biết, làm sao hắn. . . hắn có khả năng biết! !

- Ngày hôm nay trời trong nắng ấm. Khí trời tốt, trước tiên nàng ở nơi này nghỉ ngơi cho tốt một chút, ta còn có một ít chuyện cần xử lý, có cái gì cần cứ việc nói cùng Linh Lung.

Trình Cung nhịn cười, năm đó chính là hắn kiến nghị Băng Diễm Thiên Tôn đi chưởng khống một loại cực dương chi hỏa khác, chỉ là lúc đó hắn cũng chỉ là nói như thế, lúc đó Băng Diễm Thiên Tôn hỏi hắn có khả năng này sao, Trình Cung rất khẳng định nói cho hắn biết không thành vấn đề. Có người từng thành công.

Cái có người từng thành công này, tự nhiên nói chính là Trình Cung, Trình Cung tu luyện Âm Dương Vạn Vật Quyết. Chưởng khống hai loại hỏa diễm cực đoan đối với hắn mà nói cũng không có khó khăn gì, hơn nữa lúc đó tình huống tương đối đặc biệt, là ở bên trong một lần tranh tài đối thoại vài câu, Trình Cung không có nghĩ tới Băng Diễm Thiên Tôn đi làm thật.

Nhìn vẻ mặt Nhạc Uyển Uyển liền có thể nhìn ra, vậy thì càng có ý tứ, tiểu nha đầu này, quản nàng có đúng muốn tiếp nhận minh chủ Đan sư liên minh hay không, dám để cho mình suy đoán lâu như vậy, vậy bản đại thiếu cũng cho nàng biết cảm giác sờ không tới một thoáng, đoán không ra, cảm thấy lẫn lộn, ha ha. . .

- Ngươi cố ý, nói nhanh lên một chút, đến cùng ngươi làm sao mà biết được, lẽ nào ngươi biết sư tôn ta?

Nhạc Uyển Uyển lập tức đuổi theo, nói đến Trình Cung nhận thức Băng Diễm Thiên Tôn bản thân nàng cũng lập tức lắc đầu, cho dù quen biết sư tôn, loại chuyện này sư tôn cũng không thể nào nói.

- Ta đoán.

- Không tin.

- Vừa nãy không phải nàng nói sao, không có cái gì ta không biết. Cho nên ta biết cái này cũng rất bình thường.

- Quá không bình thường, đây là bí mật của sư tôn ta, ngươi làm sao biết được?

- Trùng hợp, ngoài ý muốn, nàng chọc một cái đi.

- Ngươi. . . Ngươi quá xấu.

- Đàn ông không xấu, nữ nhân không thương, hơn nữa nàng nói lời này nếu để cho người khác nghe được, sẽ cho rằng chúng ta lại giận yêu.

- Cho rằng thừ cứ cho rằng đi, ta ở trước mặt nhiều người như vậy cũng nói muốn theo đuổi ngươi, chẳng lẽ còn sợ cái này. Đúng rồi, ngươi thế nào mới bằng lòng nói cho ta biết?

- Thời điểm đêm động phòng hoa chúc đi.

. . . 

Tinh không xa xôi, tinh cầu mênh mông vô biên, ở biên giới mấy chục viên tinh cầu tạo thành trận pháp to lớn, đột nhiên có một nguồn lực lượng chấn động.

- A. . .

Theo một tiếng gào thống khổ, một người tóc tai bù xù, dáng vẻ thê thảm tiều tụy, thống khổ từ bên trong vọt ra, toàn thân sát khí sôi trào, hận không thể tàn sát tất cả.

- Trình Cung, Trình Cung ngươi ở đâu, ngươi lăn ra đây cho ta!

Dáng vẻ người này ngược lại có thể nhìn ra mấy phần, chính là Hách Liên Thiên Long trước đó ở Nam Hoang bị Trình Cung dùng thần niệm trùng kích đánh trọng thương, thần trí bị ảnh hưởng, hỗn loạn nhảy vào trong hư không.

Giờ khắc này lực lượng của Hách Liên Thiên Long chỉ còn lại ba, bốn thành, tuy rất hung hãn, nhưng đã hơi kiệt sức, chỉ là giờ khắc này tâm tình của hắn không ổn định, nổi giận gầm rú như trước.

Lúc này, trong mấy chục viên tinh cầu to lớn kia, mười mấy tên Thiên Anh đỉnh phong vọt ra.

- Người phương nào dám to gan xông vào trọng địa của liên minh Tinh Không ta, bắt lại.

- Cút!

Tuy Hách Liên Thiên Long ở trước mặt Trình Cung không đỡ nổi một đòn, giờ khắc này chỉ có ba, bốn thành lực lượng, nhưng nổi giận thi triển một chiêu bí pháp của Nguyên Thủy Ma Tông, uy lực cũng kinh thiên động địa.

- Không tốt, tránh mau.

- Oanh. . .

Không gian nổ tung, muốn tránh cũng đã có chút không còn kịp rồi, hai tên Thiên Anh trong đó bị giết hết, mấy cái khác cũng bị thương không nhẹ.

- Người phương nào to gan như vậy, dám giết chóc ở bên trong trọng địa của Tinh Không liên minh ta.

Trên bầu trời xuất hiện một bàn tay khổng lồ trực tiếp chụp vào Hách Liên Thiên Long. Rõ ràng không phải lực lượng Thuần Dương sơ kỳ bình thường, Hách Liên Thiên Long ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có đã bị bàn tay to này bắt lại.

- A. . . Buông ta ra, ta muốn giết ngươi, Uyển Uyển là của ta, ta muốn giết ngươi.

Hách Liên Thiên Long rống giận, giờ khắc này hắn thậm chí đã có chút thác loạn.

- Bành bành bành. . .

Lực lượng tầng ngoài của Hách Liên Thiên Long dồn dập nổ tung, lực lượng bảo vệ, pháp bảo cũng đã không có tác dụng quá lớn 

- Một Thuần Dương điên khùng cũng dám tới Tinh Không liên minh ta ngang ngược, Cửu Châu đại địa thực sự là không ai. . .

Chủ nhân bàn tay to lớn kia xem thường nói.

- Ầm!

Thời điểm hắn muốn triệt để chưởng khống Hách Liên Thiên Long, một viên bảo thạch trên đỉnh đầu Hách Liên Thiên Long vỡ vụn, bảo thạch vốn chỉ là trang sức, không ngờ bên trong tản mát ra một cỗ lực lượng cường đại cực kỳ, một cánh cửa không gian trực tiếp mở ra.

- Ngươi còn chưa đủ tư cách đụng đến người Hách Liên gia ta, cút!

Bên trong một đạo hào quang loé lên, bàn tay to lớn kia trực tiếp bị chém đứt, một tiếng hét thảm vang lên, chủ nhân bàn tay kia dĩ nhiên cũng bị trọng thương, sau đó một lực lượng trực tiếp hút Hách Liên Thiên Long vào cánh cửa không gian, sau một khắc cánh cửa không gian này đã biến mất.

. . . 

Tính cách của Nhạc Uyển Uyển hoàn toàn khác cùng nữ tử bình thường, cũng may Trình đại thiếu cũng đủ mạnh hãn, hai người ngươi một câu ta một câu nói rời khỏi sân.

Chỉ là trong lòng Trình Cung đang kỳ quái, tính cách như Băng Diễm Thiên Tôn, làm sao lại dạy dỗ ra một đồ đệ hoàn toàn với nàng như thế, quả thực làm người vô cùng kinh ngạc. Bất quá đồ đệ này của nàng đúng là có chút ý tứ, dám làm dám chịu, dám yêu dám hận.

Mà Nhạc Uyển Uyển thì càng ngày càng hiếu kỳ, bởi vì đuổi hỏi không ra, bất tri bất giác liền kéo đề tài tới khía cạnh khác, Nhạc Uyển Uyển cũng có ý làm khó dễ, nhưng mặc kệ nàng nói phương diện nào Trình Cung cũng có thể tiếp được, hơn nữa còn chuyên nghiệp đến rối tinh rối mù.

Bất luận nàng nói cái gì, sau đó đối mặt đều là Trình Cung giống như giảng bài, khiến cho nàng rất là phiền muộn.

Nhưng nàng không nản chí như trước, thỉnh thoảng tiếp tục truy hỏi Trình Cung vì sao lại biết bí mật chỉ có mình cùng sư tôn biết, đồng thời cũng nghĩ tất cả biện pháp nói một ít chuyện ít người biết, xem có thể làm khó Trình Cung hay không.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi