ĐAN THẦN

Bên trong Đan thành đã khôi phục náo nhiệt lần thứ hai, trừ Song Long thành lưu lại chút ít người tu chân, phần lớn đều đi tới Đan thành, bây giờ Đan thành bố trí càng thêm cẩn thận, mượn Đấu Chuyển Tinh Di đại trận phía dưới, bây giờ nguyên khí trong Đan thành càng thêm sung túc.

Trình Cung trực tiếp cùng Nhạc Uyển Uyển đi tới Tứ Phương Lâu đan trong thành, bởi vì Trình Cung cũng không có che giấu khí tức, cho nên khi hắn rơi xuống từ trên không, liền thấy Vạn Vô Nhất đang đứng ở tầng cao nhất của Tứ Phương Lâu nghênh tiếp.

- Mười tám tầng Ma Hài Vực, so với U Minh luyện ngục cũng không kém, cái này ngươi cũng biết?

Ma Hài Vực, một trong bát đại cấm địa của Linh Sơn, có người nói lúc trước dường như là mười tám tầng Địa ngục trong truyền thuyết của người thế tục.

Địa ngục chỉ là một loại truyền thuyết, nhưng Ma Hài Vực này lại làm cho vô số người tu chân chôn thây trong đó.

- Kỳ thực nơi này chính là một Tiên Thiên trận pháp, sau đó bởi vì chiến đấu nên trận pháp này hỗn loạn, đã từng nhốt lại một ít Ma Tôn cường đại, tuy những Ma tôn kia chết đi, nhưng khí tức của bọn hắn đã thay đổi nơi đó. Càng có một ít sinh vật đặc biệt sinh ra cùng những trận pháp kia, trận pháp kia hầu như không có biện pháp bài trừ, vì lẽ đó người tiến vào bên trong đó phải xem vận may, đương nhiên cũng có tỷ lệ nhất định. Trước mười tầng của Ma Hài Vực còn tốt, tám tầng phía sau hầu như không ai xông qua, nhưng trên thực tế bên trong Linh Sơn có ba người đi qua tầng thứ mười bảy.

Trình Cung thuận miệng đáp trả.

Nhạc Uyển Uyển bị thất bại lần thứ hai, hắn hầu như đã nói ra tất cả những bí ẩn mà nàng biết, có một ít thậm chí đều là truyền thuyết biết được từ Băng Diễm Thiên Tôn, nhưng nói một chút đi ra mới phát hiện, nguyên lai nàng biết chỉ là một phần rất nhỏ, chân chính chân tướng thì lại bị Trình Cung rất tùy ý nói ra.

- Ừm, đây là tình huống thế nào, chẳng lẽ muốn đùa thật?

Nhìn thấy hai người Trình Cung cùng Nhạc Uyển Uyển cùng đi đến, đặc biệt là bí mật truyền âm chỉ có chính bọn hắn có thể nghe được, thần tình của Vạn Vô Nhất cũng hơi hơi động.

Nguyên bản còn tưởng rằng Nhạc Uyển Uyển là muốn tỏ một loại thái độ, hoặc là có dụng ý khác, nhưng giờ khắc này lại phát hiện thật giống. . . thật giống như không phải a, chẳng lẽ muốn đùa mà thành thật?
Lợi hại a! Ánh mắt Vạn Vô Nhất nhìn về phía Trình Cung, lộ ra thần tình bội phục chỉ có nam nhân mới hiểu.

- Đại thiếu trong lúc cấp bách vẫn quang lâm Tứ Phương Lâu ta, Tứ Phương Lâu thật là vinh hạnh!

Vạn Vô Nhất tiến lên nhiệt tình nghênh tiếp, đối đãi Trình Cung không chỉ là bình đẳng đơn giản như vậy, hoàn toàn là bằng đãi ngộ nghênh tiếp cao quý nhất.

- Tất cả mọi người là người quen cũ, những lời khách sáo chúng ta miễn đi, sau này còn có địa phương muốn nhờ Tứ Phương Lâu giúp đỡ.

Trình Cung tạm thời đình chỉ giao lưu cùng Nhạc Uyển Uyển, rất tùy ý trò chuyện cùng Vạn Vô Nhất.

Vạn Vô Nhất cũng sảng khoái cười nói: 

- Ha ha, được, đại thiếu đã nói như vậy, ta khách khí nữa chính là không hiễu lễ tiết, chúng ta vào bên trong tán gẫu, địa phương nào cần dùng đến Tứ Phương Lâu cứ việc nói, Tứ Phương Lâu thông hành thiên hạ, Cửu Châu đại địa là căn cơ, phải nói địa phương Tứ Phương Lâu cần đại thiếu trợ giúp còn có rất nhiều. Đại thiếu, Uyển Uyển cô nương, mời vào bên trong.

Nhạc Uyển Uyển chỉ lễ phép gật đầu một cái, cũng không có nói thêm cái gì, giờ khắc này nàng lại khôi phục thần sắc của riêng bản thân mình.

Giống như bình thường chung một chỗ cùng Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long, Đường Hạo Nhiên vậy, bọn họ nói cái gì là chuyện của bọn họ, nàng nên nghĩ cái gì thì nghĩ cái đó, không nhìn cái khác chung quanh.

Vạn Vô Nhất chỉ là khách sáo như thế, tựa hồ cũng biết tính cách của Nhạc Uyển Uyển này, cũng không có nói thêm cái gì, chủ yếu vẫn là nhìn về phía Trình Cung.

- Trước tiên chưa tiến vào, ta chạy tới chỉ là muốn hỏi một ít chuyện, đúng rồi, Vạn Ngạo đâu?

Trình Cung nói xong, nhìn vào bên trong, bởi vì hắn không có cảm nhận được Vạn Ngạo tồn tại.

Vạn Ngạo, lẽ nào tiểu tử Vạn Ngạo này lại làm cái gì, nhưng xem thần tình của Trình Cung này không giống xảy ra chuyện gì. Giờ khắc này Vạn Vô Nhất là thật sự không muốn Tứ Phương Lâu có xung đột gì cùng Trình Cung, hết lần này tới lần khác tính cách của tiểu tử Vạn Ngạo này lại cuồng ngạo, càng là như vậy hắn càng không có biện pháp ở chung cùng Trình Cung.

- Vạn Ngạo có chuyện đã chạy về Trung Châu, đại thiếu tìm hắn có chuyện gì không?

Vạn Vô Nhất cẩn thận tra hỏi.

- Ha ha...

Trình Cung cười khoát tay áo nói: 

- Không có chuyện gì, chỉ là tùy tiện hỏi một thoáng, bởi vì ta cũng muốn đi Trung Châu gặp một vị bạn cũ, ta đoán hắn cũng có khả năng phải về Trung Châu, thuận tiện mượn phương tiện của Tứ Phương Lâu các ngươi dùng một thoáng.

Vạn Vô Nhất vừa nghe là việc này, tâm cũng coi như buông ra. Cười nói: 

- Việc nhỏ, việc nhỏ, tuy chúng ta ở Nam Chiêm Bộ Châu vẫn không có thiết lập Truyền Tống trận vĩnh cửu, nhưng nếu như cần cũng có thể khẩn cấp mở ra cánh cửa không gian. Lúc nào Đại thiếu cần thì cho ta biết là được rồi.

Mở ra cánh cửa không gian tới Trung Châu tiêu hao rất to lớn, nhưng vì kéo quan hệ cùng Trình Cung, điểm ấy tiêu hao liền không tính cái gì.

Thời điểm trước đây, loại khoảng cách này mở ra cánh cửa không gian một lần đủ khiến Trình Cung phá sản, nhưng hiện tại chỉ là một câu nói, đây chính là chênh lệch.

Nghe Trình Cung nói tới muốn dùng cánh cửa không gian đi Trung Châu, mắt Nhạc Uyển Uyển không khỏi sáng lên. Nhưng có Vạn Vô Nhất ở một bên, Trình Cung vẫn đang nói chuyện cùng hắn, Nhạc Uyển Uyển không có nói thêm cái gì.

- Được, vậy làm phiền. Sự tình trong nhà ta đã thông báo, ta đi Trung Châu một chuyến không bao lâu sẽ trở lại, vì lẽ đó nên càng nhanh càng tốt.

Trình Cung cũng không khách khí cùng Vạn Vô Nhất, nói thẳng ra ý của mình.

- Được, đại thiếu chờ một chút, ta liền đi sắp xếp. Bởi vì đây là cánh cửa không gian nối thẳng Trung Châu, bên kia cũng cần chuẩn bị một chút.

- Được.

Trình Cung gật đầu đáp ứng.

- Ngươi muốn đi Trung Châu?

Vạn Vô Nhất rời khỏi đi chuẩn bị, lúc này Nhạc Uyển Uyển mới ngoài ý muốn nhìn về phía Trình Cung. Nàng không nghĩ tới Trình Cung sẽ ở ngay lúc này rời khỏi Nam Chiêm Bộ Châu.

- Ừm, đi gặp một vị bạn cũ, đã lâu không gặp.

Trình Cung nói xong, chính mình cũng rất thổn thức cảm thán.

Mười mấy năm đối với tu chân giới không tính là cái gì, trước đây hắn bế quan một lần cũng không chỉ là mười mấy năm, nhưng mười mấy năm qua xảy ra quá nhiều chuyện, bây giờ mình đã là người hai đời, bây giờ đi gặp lão hữu trước đây, trong lòng thật có chút thổn thức cảm thán.

Nhạc Uyển Uyển trầm mặc một thoáng nói: 

- Kỳ thực ngươi muốn dùng cánh cửa không gian, có thể nói với ta.

- Ha ha...

Trình Cung cười nói: 

- Nàng dùng chính là tài nguyên của Đan sư liên minh. Nàng dùng tự nhiên không thành vấn đề, nhưng ta phải suy nghĩ nhiều một chút cái khác, không thuận tiện bằng dùng Tứ Phương Lâu, mọi người sẽ có hợp tác, bọn họ có chuyện nhờ vả ta, dùng của bọn họ cũng yên tâm thoải mái. Như thế nào, nàng là ở lại chỗ này hay là cùng nhau về Trung Châu?

- Lần này ta tới mục đích đúng là vì ngươi, ngươi cũng rời khỏi Nam Chiêm Bộ Châu, ta đợi ở chỗ này làm gì.

- Vậy thì thật là tốt, có mỹ nữ làm bạn cũng sẽ không cô quạnh.

- Đừng nói cái này, ngươi thế nào mới bằng lòng nói cho ta biết?

- Không phải ta đã nói sao, thời điểm động phòng hoa chúc, uống rượu giao bôi sẽ nói. Nếu không thì chờ tới khi nào nàng tìm được chuyện gì làm khó ta, ta sẽ xem tâm tình có nên nói hay không, nếu như trên vấn đề luyện đan nàng có thể làm khó ta, vậy nàng hỏi ta cái gì ta liền nói cái đó.

- Thật sự?

- Không sai, ta chưa bao giờ nói hai lời.

Sau khi Nhạc Uyển Uyển suy nghĩ một chút, lại bắt đầu nói lên, mà Trình Cung thì lại thuận miệng đáp trả nàng, thời gian ở hai người một hỏi một đáp nhanh chóng qua đi.

Sau nửa canh giờ Vạn Vô Nhất trở về, nói cánh cửa không gian đã chuẩn bị kỹ càng. Vạn Vô Nhất nhìn thấy hai người tán gẫu không ngừng, lòng nói chuyện này nhất định phải trở lại cẩn thận nghiên cứu một chút, xem ra đây cũng không phải là nói giỡn đơn giản như vậy, Trình đại thiếu đi tới Trung Châu, người còn chưa tới đã nắm Đan Đạo đại sư còn trẻ nhất, lợi hại nhất của Trung Châu, minh chủ kế nhiệm của Đan sư liên minh tới tay, đây tuyệt đối là chuyện oanh động toàn bộ Trung Châu.

Không biết bao nhiêu người sẽ như Hách Liên Thiên Long, một loại thương tâm gần chết, hơn nữa ý nghĩa chuyện này trọng đại, tuy sáu thế lực lớn Trung Châu không thể tham gia chiến đấu, tranh đoạt bên trong Cửu Châu đại địa. Nhưng bọn họ đều âm thầm làm một ít động tác, nếu như minh chủ tương lai của Đan sư liên minh cũng thành nữ nhân của Trình đại thiếu, vậy Trình gia chưởng khống Nam Chiêm Bộ Châu, lại có Vũ Châu Lý gia, đông bắc Đông Phương gia tộc, Bắc Câu Lô Châu Thiên Cung thần điện toàn lực ủng hộ, lại có thêm Đan sư liên minh, đây tuyệt đối là một lực lượng khủng bố đến cực điểm.

Trong lòng Vạn Vô Nhất kinh hãi, cuối cùng làm quyết định lâm thời, đi theo Trình Cung về Trung Châu.

- Ầm!

Một cánh cửa không gian khổng lồ mở ra, Vạn Vô Nhất dẫn đường ở phía trước, Trình Cung cùng Nhạc Uyển Uyển vừa nói vừa cất bước tiến vào trong cánh cửa không gian này.

Thời điểm Trình Cung rời khỏi Nam Chiêm Bộ Châu chạy đi Trung Châu, chuyện Trình Cung ở Nam Chiêm Bộ Châu thắng rồi Côn Bằng Thái tử, đánh bại đại quân liên minh Yêu tộc đã truyền khắp toàn bộ Cửu Châu đại địa, thậm chí truyền vào trong tinh không xa xôi.

Hơn nữa chuyện Trình Cung không nhúc nhích doạ điên Hách Liên Thiên Long, bức lui đám người Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ cũng truyền ra ngoài. Nguyên bản ban đầu có người nhận được tin tức kia, lập tức cảm giác phía sau chắc chắn sẽ không kết thúc như vậy, bởi vì rất đơn giản a. Ba thế lực lớn của Trung Châu hắn cũng dám đắc tội, này so với đắc tội Yêu tộc còn thảm hơn a, huống hồ hiện tại Yêu tộc chỉ là tạm thời lui lại, không hẳn sẽ không động thủ lần thứ hai.

Đặc biệt là nhi tử Côn Bằng Đại Đế bị giết, tại sao có thể dễ dàng giảng hoà.

Nhưng rất nhanh lại có tin tức càng kinh thiên truyền đến, minh chủ kế nhiệm của Luyện khí sư liên minh Thiết Thiên Chuy ủng hộ Trình Cung, Tứ Phương Lâu ủng hộ Trình Cung, những tin tức này cũng không tính là nổ tung nhất, tin tức kinh hãi nhất dĩ nhiên là minh chủ kế nhiệm của Đan sư liên minh Nhạc Uyển Uyển dĩ nhiên ngay ở trước mặt vô số người theo đuổi Trình Cung.

Tin tức kia vừa truyền ra, vô số người đều bị rung động, cho rằng chuyện này quả thật là chuyện không thể nào.

Nhạc Uyển Uyển là ai, minh chủ Đan sư liên minh có thân phận gì, coi như Trình Cung có Thiên Cung thần điện làm hậu thuẫn, coi như hắn thống nhất, chưởng khống Nam Chiêm Bộ Châu, nhiều nhất cũng chỉ là một thành viên trong đông đảo người cạnh tranh, xưa nay chưa từng nghe nói hắn có quan hệ gì cùng minh chủ kế nhiệm của Đan sư liên minh a.

Hơn nữa. . . Hơn nữa còn là nữ nhân theo đuổi, cái này là chuyện gì a! !

Vô số người muốn tra hỏi này có phải thật vậy hay không, nhưng chuyện này cũng không còn là bí mật gì, rất dễ dàng liền biết.

Phương diện Trung Châu tin tức truyền về rất nhanh, vô số người thương tâm gần chết, thậm chí bên trong Đan sư liên minh cũng có không ít người la hét muốn thu thập Trình Cung, hắn sao có thể xứng với minh chủ, còn bịa đặt nói theo đuổi, đây căn bản là không thể nào.

Mà một ít người muốn đuổi theo Nhạc Uyển Uyển, thì lại coi Trình Cung là đại địch số một.

Tin tức này đối với người Lý gia, Đông Phương gia tộc, Thiên Cung thần điện mà nói là thiên đại tin vui, mà đối với Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tộc thì là một đả kích trầm trọng.

Nguyên bản bọn họ cũng liều mạng muốn đòi lại tổn thất to lớn vì trước đó đột nhiên bị tập kích tạo thành, nhưng kể từ lúc này bọn họ cũng bắt đầu cân nhắc có nên tiếp tục đấu nữa hay không, tiếp tục đấu có ý nghĩa gì, ngoại trừ Bà La Đa Thần Miếu cùng Tư Mã gia tộc vẫn liều chết dập đầu, mấy thế lực khác đều cố ý khống chế chiến sự, từ từ co rút lại, dần dần bảo trì một loại khắc chế cùng lý tính.

Bởi vì loại thời điểm này tiếp tục đấu nữa, đối với cả hai đều không có lợi, người Trình Cung bên đã lấy được hiệu quả mong muốn, đạt được chiến công rất lớn, mà Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tộc dưới tình huống bị thiệt lớn, tổn thất nặng nề, lại nhìn đại thế có chút không đúng, cũng không dám làm loạn nữa.

Bên trong Bà La Đa Thần Miếu, ở trước khi Trình Cung rời đi đã phân phó người truyền lời cho Bà La Đa Thần Miếu, giờ khắc này ở trong một tòa đại điện thay thế, Đại Tế Ti ngồi ở phía trên, phía dưới là mấy vị Thái Thượng trưởng lão, có mấy người rõ ràng cũng đã bị thương, có thể tưởng tượng được bọn họ chiến đấu cùng Tư Mã gia tộc có bao nhiêu khốc liệt.

- Trình Cung cho người truyền lời lại đây, bảo. . . bảo thiếu chủ...

Phía dưới vốn là một nhân viên tình báo ẩn núp ở Nam Chiêm Bộ Châu, lúc này tổ chức của hắn đã hoàn toàn bị đuổi ra khỏi Nam Chiêm Bộ Châu, không chỉ là tổ chức của hắn, ngay cả Nam Cương độc giáo cũng đều bị đuổi ra toàn bộ, cũng may Nam Cương độc giáo đã sớm thành lập cánh cửa không gian cùng Bà La Đa Thần Miếu, chỉ là sau đó cũng đã bị Trình Cung cho người hủy diệt, người này không dám nói tiếp, thân thể khẽ run rẫy.

Thân là một nhân viên tình báo, bản thân hắn bị bắt về truyền lời cũng đã đủ thảm, vừa nghĩ tới nội dung truyền lời hắn càng sợ sệt, nhưng không nói sẽ thảm hại hơn.

- Truyền lời cho ta, hắn nói cái gì?

Lập tức thanh âm của Vũ Thân Vương tăng cao, thần tình cũng hiện ra một ít khẩn trương, sau khi biết tin tức Trình Cung thắng lợi ở Nam Chiêm Bộ Châu, tâm tình của hắn vẫn không có thả xuống. Luôn cảm giác chuyện không đúng, giờ khắc này vừa nghe Trình Cung truyền lời cho hắn, hắn lập tức khẩn trương lên.

- Hắn nói, ta chỉ là truyền lời, hắn nói. . . hắn nói...

- Ấp a ấp úng, nói.

Vũ Thân Vương cũng nổi giận, chợt quát một tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi