ĐẢO DỊ CHỦNG



Cha Bùi Yến cầm gậy chỉ còn lại một khúc nhìn thú nhân hung dữ nhào hướng mình, chẳng những không né còn lao thẳng tới trước.

Cha Bùi Yến giơ phần gãy sắc nhọn đâm vào ngực thú nhân.

*Phập!*
Khúc gỗ sắc nhọn đâm xéo vào bên hông thú nhân, hai vai cha Bùi Yến bị thú nhân tức giận vào nát bấy.

Thú nhân đẩy cha Bùi Yến té xuống đất, nó tức giận rút gậy gỗ đâm bên hông ra.

Máu vàng ứa ra, chẳng mấy chốc tốc độ máu chảy chậm dần, một lúc sau miệng vết thương khép lại.

Cha Bùi Yến khó tin nhìn trân trân vết thương nhanh chóng khép lại, cầm máu bên eo quái vật thú nhân.

Cha Bùi Yến bị đẩy ngã xuống đất không kịp phản ứng đã bị thú nhân từ đằng sau lao lên giơ đá to đập vào gáy.

*Bốp!*
Cha Bùi Yến bị hòn đá đập xỉu, cả đám thú nhân ùa lên rút dây leo ra trói lại.

Cha Bùi Yến thành một phần cá mắc lưới.

Luc hét to tên cha Bùi Yến:
– Không! Philmon!
Luc không vùng vẫy được bao lâu cũng bị thú nhân bao vây chật như nếm cối, đè chặt xuống.

Những người chế tạo con thuyền hoàn chỉnh chuẩn bị quay về đón nhóm người sống sót khổ sở chờ mòn mỏi, cùng nhau rời khỏi hòn đảo nay bị thú nhân bắt trói.

Chúng nó kéo những con người đã xỉu đi về bộ lạc của mình, bộ dáng hớn hở thắng lợi.

Trên đường đi Luc bị đường phủ đầy đá nhọn gập ghềnh xóc nảy cắt rách da, đau nhức khiến gã tỉnh táo lại.

Luc vừa mở mắt ra bản năng ngước đầu tìm kiếm cha Bùi Yến.


"Philmon!"
Trong đám người bị Thú nhân trói thành bó kéo dài, Luc tìm nửa ngày mới thấy một thú nhân khác đang kéo lê cha Bùi Yến chưa tỉnh lại.

Gáy Philmon còn chảy máu đỏ thắm, cơ thể bị kéo lê dưới đất.

Luc không dám gọi, sợ kích động đám thú nhân sẽ lại chịu khổ hơn.

Có mấy người bị đánh xỉu, cơ thể bị kéo lê dưới đất đau đớn tỉnh lại.

Bọn họ tỉnh dậy ban đầu giãy dụa vặn vẹo, la hét quát chói tai.

Các thú nhân hoàn toàn phớt lờ, khi thấy phiền thì nhặt cục đá lên đập mạnh vào đầu mấy người vùng vẫy la hét.

Có thú nhân không kiềm chết được sức mạnh lỡ tay gõ lún đầu một người, con mắt lồi ra, tròng mắt lăn khỏi hốc mắt.

Dây thần kinh treo con mắt lúc lắc chạm vào gò má móp méo.

Luc cắn môi cố chịu đựng, cắn đến nát môi dưới thì gã chịu đựng hết nổi hành hạ bị kéo lê đi, một lần nữa xỉu vì đau.

Khi Luc tỉnh lại thì những dây leo trói chặt người bọn họ đã không còn, thay thế là vòng cổ hình tròn và sợi dây leo dài cột vào vòng cổ.

Luc giơ tay chạm vào cổ mình, cánh tay gã đau thấu óc.

Luc cúi đầu nhìn mé cánh tay, những vị trí không bị dây léo trói trên đường đi ma sát rách da, có vài chỗ đập vào đá to bầm tím, đau đớn làm người ta không có sức giơ tay lên.

Lưng, mé chân ngoài cũng bị ma sát đẫm máu.

Luc nhìn quanh, nhóm bọn họ bị nhốt trong một cái lồng to thô cỡ cổ tay.

Luc xuyên qua khe hở dây mây có thể thấy các thú nhân đang chúc mừng, gã giật mình phát hiện chiếc thuyền gỗ hoàn chỉnh bị đám quái vật nâng về, không biết chúng nó lấy làm gì.

Luc không tâm tình quan sát những sự vật bên ngoài, gã quay sang nhìn đám người nằm la liệt, định tìm kiếm Philmon.

Luc mới nhổm người bò hai bước thì dây leo ghì gã lại.

Luc cố kéo vòng cổ xuống, nhưng nó quá rắn chắc, gã cố giật kéo nhưng không cách nào cởi xuống được.

Luc ngoái đầu nhìn dây leo cột vào cổ mình, một đầu khác giống như dây leo trên cổ mọi người cùng cột vào cọc gỗ to dựng đứng cách nhà giam hàng mây tre không xa.

Luc vẫn giật cái vòng trên cổ mình nhưng nó không buông lỏng chút nào, mặc cho gã cố gắng cách mấy không thể tiến lên thêm một bước nào.

Luc bất đắc dĩ đưa mắt nhìn bốn phía tìm kiếm Philmon.

Không lâu sau Luc trông thấy góc áo cha Bùi Yến dưới thân thể một người, cách gã không quá xa.

Luc vội nằm sấp xuống, dùng mũi chân khều góc áo kéo người về phía mình.

Luc vất vả nửa ngày cuối cùng kéo cha Bùi Yến lại gần mình.

Luc lay Philmon nhưng người không chịu tỉnh.

Luc cúi đầu kiểm tra các vết thương trên thân thể Philmon.

May mắn các vết trầy không nghiêm trọng, sau gáy đã ngừng chảy máu.

Tuy nhiên hai vai Philmon bị cào máu thịt be bét, cơ bắp đỏ lồi ra, da rách mảng lớn rất là đáng sợ.


Thấy Philmon còn hít thở, Luc thở phào.

Những người khác cũng dần tỉnh lại.

Bỗng nhiên đám quái vật thú nhân ở bên ngoài hò reo rú lên, chúng nó đang hưng phấn điều gì.

Luc xuyên qua khoảng trống nhà giam nhìn ra bên ngoài, xem đám thú nhân cùng nhau gầm rú.

Chúng nó vươn hai tay lông lá kéo lê một người Luc rất quen mắt.

Người đó là người đàn ông trên đường bị kéo đi bị đau đớn đánh thức, rồi vùng vẫy dữ dội, bị thú nhân lỡ mạnh tay cầm cục gạch đập thủng sọ.

Có lẽ vì người đàn ông bị bể đầu chết nên xác gã được chọn ra từ đám người bị bắt nhốt.

Đám thú nhân hưng phấn vây quanh xác chết, tranh nhau xé vật phẩm trên thân thể người đàn ông.

Mãi khi người đàn ông bị lột sạch sẽ, quần áo chỉ còn lại mấy mảnh vải.

Đám thú nhân mất kiên nhẫn giật những mảnh vải còn sót lại xuống, bắt đầu tính toán xử lý cái xác.

Các thú nhân xí xô xí xào, sau đó tranh chấp, tiếng gầm, tiếng rú vang dội, nóng nảy hơn.

Các thú nhân dễ nổi nóng vươn vuốt định kéo cái xác về phía mình.

Thấy có người giành, thú nhân khác không cam lòng tuột hậu cũng giơ tay lên tranh cướp.

*Xoẹt!*
*Rẹt!*
*Két!*
*Bộp bùm!*
*Xoẹt!*
Người đàn ông cao to cân nặng bình thường, là người trưởng thành chớp mắt bị đám thú nhân sức khỏe phi thường xé nát bươm.

Cánh tay bị xé rách dễ dàng như gà luộc nhừ, khớp xương vặn vẹo lộ ra thịt đỏ, xương trắng.

Hình ảnh tàn nhẫn đấm máu khiến người nhìn sẽ mơ ác mộng.

Đôi chân cái xác bị đám thú nhân xé xuống.

Các thú nhân giành giật nhau phần đùi và cẳng chân.


Khớp đầu gối bị vặn gãy thành hai khúc, mỗi khúc thuộc về một thú nhân.

Chỉ còn lại cái xác cụt tay cụt chân trần trụi bị thú nhân xé từng khối.

Rất nhanh cơ thể người đàn ông bị xé nát hết, xương trắng, cơ đỏ, nội tạng, bao tử, dạ dày vân vân bị các thú nhân chia cắt hết.

Đám quái vật thú nhân cướp được những phần thịt này nhét ngay vào mồm khi còn ấm nóng.

.

Bạn có biết trang truyện [ trumtruy eЛ.VN ]
Xác người bị xé ra nhai thịt mà không qua công đoạn xử lý nào, miệng nhai, chất lỏng đỏ máu từ khóe môi đầu thú hoặc đầu người mình thú dọc theo lông rậm chảy xuống dưới.

Mặt đất đầy các khúc thịt bị thú nhân bạo lực xé ra, thịt vụn, máu, màu trắng và đỏ xen lẫn vào nhau.

Nhìn thú nhân nhai nốt thịt người, lại nhìn nửa cái đầu bị đập lõm vào lăn lóc dưới đất, một chút xương cổ dính với đầu người, xương cột sống trắng phủ lớp máu đỏ, mấy khúc xương sườn rải rác.

Người nhìn kiềm không được muốn nôn ói.

Mấy người bên cạnh Luc sau khi tỉnh dậy bò tới gần lồng giam xem xét tình hình bên ngài.

Bọn họ không nhịn được nữa gục một bên ói ra mật xanh mật vàng.

Trong bụng bọn họ không có thức ăn, nhìn thấy hình ảnh tàn nhẫn máu me thì vẫn kiềm không được liên tục ói ụa.

Bọn họ ói ra nước vàng, không khí trong lồng trở nên ngột ngạt tanh hôi.

Không khí đầy mùi đồ vật mọi người nôn ói ra, cùng với mùi máu các thú nhân phân thây, tất cả đan xen vào nhau cực kỳ khó ngửi.

Ngày thứ nhất đoàn người bị thú nhân bắt trôi qua trong mùi nôn mửa khó quên, cùng với ký ức khủng bố thú nhân chia thịt người ăn tiệc lớn khắc sâu vào não mãi mãi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi