ĐẢO DỊ CHỦNG



Mấy hôm sau nhóm người bị thú nhân khác nhau kéo đi.

Luc luôn ngăn cản thú nhân khác, không cho chúng nó đến gần Philmon vẫn còn hôn mê.

Thế nhưng sức Luc quá nhỏ bé, không thể ngăn lại các thú nhân.

Trong đám người thì Philmon là cao to khỏe khoắn nên bị mấy thú nhân tranh giành quyền làm thú chủ.

Cuối cùng một thú nhân lông đỏ bạo lực bẻ gãy cánh tay thú nhân cạnh tranh với nó, thành công chiếm được nô lệ.

Thú nhân lông đỏ kéo Philmon còn đang hôn mê đi.

Loại người đàn ông vóc dáng gầy gò, không có cơ bắp cục u như Luc thì không khiến đám thú nhân hứng thú.

Cuối cùng Luc có màu tóc hạt dẻ, da trắng hiếm có, vẻ ngoài hiếm thấy nên được một thú nhân chọn làm nô lệ.

Ngày thứ nhất tận mắt nhìn chúng nó đánh chết người, không chút tính người phân thây ăn thịt xác chết để lại bóng ma sâu sắc cho đám người bị nhốt.

Bọn họ không dám chống cự thú nhân, họ sợ sẽ biến thành bữa tiệc thịt người.

Có một người thừa dịp thú chủ ra ngoài săn thức ăn đã cắn đứt dây thừng, định trốn khỏi bộ lạc cây Vi, bị thú nhân khác phát hiện.

Người đàn ông đó bị thú chủ rượt theo cắn chết, cắt cổ.

Cái đầu người đàn ông bị treo trên lối ra vào cây Vi giống như xác chết đã bị thú nhân ăn thịt, cái đầu lắc lư theo gió.

Có hai bài học đẫm máu ngay trước mắt, người lớn gan dến mấy cũng không dám lỗ mãng đối đầu thú nhân hung hãn đáng sợ, đành tạm nén giận, ngoan ngoãn nghe lời.


Qua hơn nửa tháng nhịn nhục, Luc luôn lo lắng tình huống của Philmon, không biết người còn sống hay đã chết? Có bị gì không? Luc rất lo nhưng thú nhân luôn canh giữ gã rất nghiêm ngặt.

Thú nhân ý bảo Luc làm chuyện gì mà không làm tốt là sẽ bị đánh bầm dập.

Khắp người Luc đầy vết bầm tím xanh, vết thương không dứt.

Thú nhân sợ hành hạ Luc chết ngay thì không có người chơi, hay hái một vài trái cây mùi vị kỳ lạ cưỡng ép gã ăn.

Cơ thể trầy trụa đầy vết thương, bị đánh đau nhức dần phục hồi.

Người Luc vừa lành vết thương vừa bị thú chủ tăng thêm vết thương mới.

Mãi đến một ngày chết lặng nhìn như bình thường, bên ngoài bỗng có tiếng gầm rú hưng phấn của các thú nhân.

Luc trông thấy rất nhiều thú nhân chạy ra ngoài, thú nhân trông giữ gã cũng tò mò kéo dây cột vòng cổ gã lôi ra ngoài góp vui.

Các thú nhân vây quanh tầng tầng, tiếng thú gầm rống Luc hoàn toàn không nghe hiểu, gã hoang mang chẳng biết có chuyện gì xảy ra.

Mãi khi thú nhân lôi Luc vào trong khu vực trung tâm vòng vây, gã nhìn thấy anh cả luôn làm gã lo lắng an toàn, Philmon.

Cơ thể Philmon trông gầy hơn lúc bị bắt, gò má hõm vào.

Thân thể to khỏe cao kiều bị hành hạ đủ điều, vết thương trên vai bị vuốt thú nhân xé nát đã kết già, có lẽ nhờ thú chủ tìm mấy thảo dược kỳ lạ chữa trị.

Thú nhân không muốn nô lệ nó cướp đi chết nhanh như vậy.

Mái tóc ngắn vàng xinh đẹp của Philmon giờ dây rối xù, mắt xanh màu trời hấp háy ý chí kiên cường lúc này tràn ngập cảm xúc quyết tuyệt.

Philmon giơ cao cục đá mài bén không biết lấy đâu ra giơ cao nhắm hướng thú chủ hăm he định xông lên bắt lại nô lệ.

Luc không biết Philmon tỉnh từ bao giờ, không hiểu vì sao cha Bùi Yến xúc động như vậy vào lúc này.

Bọn họ đang ở trong hang ổ kẻ thù, không có chút phần thắng.

Luc rất lo, gã muốn hét to ngăn cản Philmon xúc động nhưng giọng gã nhỏ bé rất nhanh chìm trong tiếng gầm rống ích động của bầy thú nhân.

Từ khi Philmon tỉnh lại đau đầu muốn nứt ra, không biết mình ngủ mê man bao lâu.

Khi Philmon tỉnh lại đầu óc mơ hồ, không biết mình là ai, không rõ đang làm gì, cảnh vật trước mắt mông lung phủ sương.

Philmon mờ mịt bị bóng đen dắt đi khắp nơi.

Hôm nay khi Philmon ôm chén đá lõm vào uống nước thì bỗng nhiên nhớ lại tất cả, nhớ hòn đảo, nhớ mọi người làm xong thuyền gỗ tùy thời có thể xuống biển.

Mọi người bị bắt, vợ và con chờ đợi Philmon quay về.

Hồi ức thi nhau ùa về khiến đầu óc Philmon không tỉnh táo lại càng thêm đau đớn và hỗn loạn.


Philmon không biết giải quyết như thế nào, càng nhớ lại càng thấy lo lắng cho người nhà xa nhau đã lâu, đặc biệt là lúc cha Bùi Yến đi thì vợ bị bệnh ở nhà.

Philmon nghĩ những điều này vừa khom lưng lục tìm khắp nơi, tìm ra một vũ khí thuận tay.

Cha Bùi Yến cầm vũ khí, trong đầu chỉ có một ý nghĩ điều khiển cơ thể đau nhức tiếp tục hành động.

Đó là: trở về! Trở về tìm vợ con!
Philmon xông ra khỏi một cái hang bị thú nhân nhốt.

Philmon đã dùng sỏi đá cắt đứt dây leo cột cổ, bây giờ cha Bùi Yến chỉ muốn rời khỏi đây.

Philmon chạy chưa xa thì rất nhiều thú nhân nghe tin bao vây, chúng nó không bắt lại mà tụ thành vòng lớn chặn đường đi không cho cha Bùi Yến bỏ chạy, dào dạt hưng phấn xem cuộc vui.

Rất nhanh thú nhân lông đỏ canh chừng Philmon nổi giận rượt theo.

Cha Bùi Yến buộc phải xoay người giằng co với thú nhân lông đỏ.

Luc chạy tới vừa lúc nhìn thấy Philmon, thú nhân lông đỏ đang giằng co.

Lưng Philmon bị thú nhân lông đỏ đầu có vết sẹo cào mất cái, máu ứa ra ngoài nổi bật trên làn da trắng càng chói mắt.

Philmon không cam lòng bị bắt giơ cao đá nhọn đập mạnh vào người thú nhân lông đỏ lao vào mình, vai thú nhân thủng một lỗ.

Thú nhân lông đỏ tức giận, bằng vào sức mạnh của nó vậy mà không làm gì được một nô lệ bị thương? Thú nhân lông đỏ càng tăng tốc độ tấn công Philmon, liên tục ăn vài cục đá, người thủng lỗ chỗ.

Đám thú nhân đứng xem thấy thú nhân lông đỏ không khống chế được một nô lê thì la ó, tiếng gầm trầm thấp tràn đầy coi rẻ thú nhân lông đỏ.

Thú nhân lông đỏ không muốn bị thú nhân khác khinh thường làm địa vị giảm thấp, nó không thèm quan tâm đánh nhau với nô lệ là một người đàn ông trung niên vạm vỡ da trắng.

Thú nhân có vết đao nổi sát khí, vuốt nhọn vươn ra từ đầu ngón tay dài thêm một chút, cào mạnh vào Philmon sắp kiệt sức.

Philmon còn đang váng đầu, tuy cắn răng cố gắng né một bên thoát khỏi một vuốt nguy hiểm nhưng không né khỏi thú nhân lông đỏ được.


Thú nhân lông đỏ đập đầu Philmon, vết thương sau gáy chưa lành lại bị vuốt thú nhân ấn chặt.

Thú nhân lông đỏ chộp đầu Philmon nhấc bổng lên, hai chân cha Bùi Yến rời khỏi mặt đất.

*Rầm!*
Vang tiếng nổ điếc tai, vung mạnh sang bên.

Cơ thể Philmon đập vào một tảng đá to nhô ra.

Thú nhân lông đỏ lại vọt tới tiếp tục bấu đầu Philmon đập mấy cái xuống tảng đá để trút giận.

Ngay khi đầu Philmon bị thú nhân lông đỏ xách lên là Luc đã kích động muốn lao ra ngăn cản, nhưng vòng cổ trói chặt gã.

Luc không cầm thứ gì có thể cắt đứt dây leo cột cổ, gã liếc thấy thú chủ tập trung chú ý vào màn đánh nhau.

Luc lặng lẽ tới gần hơn một chút, cố gắng cầm dây leo trói mình, nhe răng gặm cắn dứt nó.

Dây leo được chọn để dắt nô lệ tất nhiên chất lượng chắc chắn, sợi mềm dẻo.

Luc gặm nửa ngày mới cắn rách một miếng nhỏ, khóe mắt thấy trong vòng vây thú nhân, Philmon bị đánh tả tới.

Luc bất chấp nghĩ nhiều, răng cắn mạnh, dây leo cứng làm máu chảy ra từ kẽ răng gã.

Bên kia Luc tranh thủ thời gian nhanh chóng cắn dứt dây leo, bên nay thú nhân lông đỏ ấn đầu Philmon đập xuống máu chảy ròng ròng.

Máu đặc từ đỉnh đầu chảy xuống dưới che mờ đôi mắt, không mở mắt ra được..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi