ĐÁT KỶ KHÔNG PHẢI HỌA QUỐC YÊU PHI



Đế Tân và Tô Đát ra khỏi vương cung, cũng không thể đơn độc hưởng thụ thế giới hai người, mà là mang theo mấy cái bóng đèn.

Hồ Hỉ Mị hoàn toàn không cảm thấy đi dạo cùngTô Đát có cái gì không tốt, nhưng thật ra A Ngọc thấy được sắc mặt Đế Tân, hiểu ra mình đã quấy rầy bọn họ.

“Nhị tỷ, ta thấy phố kia rất nhiều đồ ăn ngon, chúng ta qua bên kia nhìn xem đi?”
A Ngọc thức thời kéo Hồ Hỉ Mị, trong túi các nàng có đồng bối¹, không cần Đế Tân đài thọ.

[1] đơn vị tiền tệ thời nhà Thương.

“Phải không? Vậy chúng ta mau đi!”
Hồ Hỉ Mị nghe được ăn ngon, quả nhiên hai mắt tỏa ra ánh sáng, hoàn toàn quên mất Tô Đát.

Tô Đát và Đế Tân đi ở phía trước, một hồi lâu mới phát hiện không thấy Hồ Hỉ Mị và A Ngọc.

“A Hỉ và A Ngọc đi đâu rồi? Có nhìn thấy không?”
Tô Đát không biết nên xưng hô với Đế Tân như thế nào, đơn giản liền không xưng hô, trực tiếp mở miệng hỏi hắn.

Đương nhiên Đế Tân biết mấy người Hồ Hỉ Mị đi nơi nào, lúc bọn họ rời đi, hắn tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn cũng không có ngốc đến mức trực tiếp nói cho Tô Đát, A Ngọc là không muốn trướng mắt hắn mới lôi kéo Hồ Hỉ Mị rời đi.

“Có lẽ là nhìn thấy đồ vật gì thú vị, bởi vậy mới tách khỏi chúng ta, phu nhân cũng không cần lo lắng, sẽ có người nhìn, chờ chơi mệt mỏi, chúng ta đi tìm tửu lầu ngồi xuống chờ bọn họ trở về là được.


Đế Tân vừa nói, một bên kéo tay Tô Đát, chỉ hy vọng A Ngọc có thể thức thời chút, không cần mang theo Hồ Hỉ Mị trở về quá sớm.

“Như vậy, ta đây an tâm rồi.


Tô Đát bị Đế Tân nắm tay, cả người có chút cứng đờ, cũng không có tâm tư nhớ đến Hồ Hỉ Mị và A Ngọc.

Tuy rằng không phải lần đầu tiên bọn họ nắm tay, nhưng trước mắt công chúng nắm tay đi dạo phố, vẫn là đầu lần đâu.

Tô Đát vẫn luôn cảm thấy ánh mắt người qua đường không nhịn được dừng trên người nàng, giống như đang nhìn một thứ gì đó mới lạ, huống chi trên đường mà tay nắm tay không nhiều lắm.

Tuy rằng hiện giờ dân phong bưu hãn, mọi người cũng không thật sự nói cái gì, nhưng Tô Đát không qua được điểm mấu chốt trong lòng.

“Phu nhân không cần quá khẩn trương, giống như chúng ta đang vụng trộm vậy.


Đế Tân mở miệng trêu ghẹo Tô Đát, hắn biết da mặt Tô Đát mỏng, buổi sáng thức dậy từ trong lòng ngực hắn, mặt luôn phải hồng trong chốc lát.

Dù cho còn chưa có đêm động phòng hoa chúc, nhưng Đế Tân đã lo lắng khi bọn họ hành lễ Chu Công, Tô Đát có thể xấu hổ ngất xỉu đi hay không.

“Nói bậy gì đó.


Quả nhiên Tô Đát đỏ mặt, nàng cảm thấy lãnh đạo Đế Tân này quá không đứng đắn, thế mà lại còn đùa giỡn cấp dưới.

Nhưng nàng được xem như là hậu phi của Đế Tân, kể cả Đế Tân làm chuyện quá mức, nàng cũng không thể cự tuyệt.

“Không cần khẩn trương, ta và nàng là phu thê, chỉ là nắm tay trước mặt bá tánh mà thôi, không có gì là không thể.


Đế Tân khôi phục đứng đắn, vỗ vỗ tay Tô Đát an ủi.

“Ta biết, nhưng chàng cũng đứng đắn một chút.



Nhiệt độ trên mặt Tô Đát chưa tiêu, có lẽ náo nhiệt trên đường đã làm nàng quên mất, làm nàng quên thân phận của nam nhân bên cạnh, nên nói chuyện cũng tùy ý hơn rất nhiều.

“Được, ta sẽ đứng đắn hơn chút.


Đế Tân cũng dỡ tay nải xuống, giống như trượng phu nhân loại bình thường, nói chuyện với Tô Đát.

“Ta xem trên đường bán không ít vật phẩm trang sức, nếu nàng thích thì mua một ít mang về.


Đế Tân phát hiện Tô Đát cũng không thích đồ vật xa hoa, hắn thưởng bảo vật cho Tô Đát, Tô Đát đều không có động vào, bởi vậy hắn mới nghĩ mua chút đồ chơi không đáng giá tiền để Tô Đát vui vẻ.

“Nhìn xem đi, thích hợp thì mua một ít.


Tô Đát ra ngoài chủ yếu là muốn đi gặp Khương Tử Nha, không phải là vì để Đế Tân mua đồ cho nàng.

Đế Tân đi cùng nàng ra ngoài, là chuyện nàng không dự đoán được, ở lúc bọn họ còn chưa quen biết suy xét để cho Khương Tử Nha gặp Đế Tân ngược lại cũng không tồi, Tô Đát không cự tuyệt Đế Tân đi cùng nàng.

Quán nhỏ ven đường đúng là không ít, ăn nhậu chơi bời đều có.

Tô Đát bị một quán bán vật phẩm trang sức hấp dẫn, chủ quán là một bà lão, nhìn qua rất khó khăn.

Tô Đát nghĩ nghĩ, rốt cuộc vẫn đi về phía quán đó.

“Bà bà, vòng tay này của bà bán thế nào a?”
Tô Đát nhặt lên trong một chiếc vòng ngọc, cười hỏi.

Bà lão nhìn thoáng qua Tô Đát, hơi không hiểu người ăn mặc như nàng sao lại đến quán nhỏ của mình.

“Ba đồng bối, không nói thách.


Bà lão kéo kéo quần áo, thái độ cũng không nhiệt tình, không giống những chủ quán khác không ngừng thét to rao hàng.

‘Ta mua.


Tô Đát cũng không biết bà lão muốn chiếm tiện nghi, trực tiếp thanh toán tiền.

Vòng ngọc tới tay, Tô Đát không cất đi mà trực tiếp đeo lên cổ tay.

“Phu nhân, xem như ta và phu nhân có duyên, lão phụ nhắc nhở phu nhân một câu, con đường hôm nay không dễ đi, quay đầu còn kịp.


Tô Đát nghe bà lão nói vậy quay đầu nhìn, thần sắc lão phụ nhân vẫn nhàn nhạt như cũ, giống như lời vừa rồi không phải bà nói.

“Đa tạ bà bà nhắc nhở, nhưng nếu ta đã đi, cũng đã cân nhắc tốt, sẽ không quay đầu lại.


Tô Đát cười cười, dù cho nàng biết kết quả, cũng chưa bao giờ hối hận.

Đế Tân nghe Tô Đát nói, con ngươi hiện lên một tia cảm xúc, nhưng rất nanh đã bị che lấp.

Tô Đát lựa chọn hắn, hắn rất vui vẻ, hắn sẽ không để Tô Đát hối hận.

Tô Đát cũng không biết suy nghĩ của Đế Tân, hiện giờ hứng thú dạo phố của nàng mới vừa lên.

“Phía trước rất náo nhiệt, chúng ta đi phía trước nhìn xem đi.


Qua chuyện như vậy, Tô Đát cũng quen nắm tay Đế tân đi dạo, khi nói chuyện liền dắt Đế Tân đi về phía trước.

Đế Tân nhìn tay hai người nắm chặt, khóe môi không khỏi gợi lên.

“Được a.


Đế Tân cũng không để ý nhân gian này náo nhiệt, nhưng hắn nguyện ý cùng Tô Đát xem hết phồn hoa của thế gian.

Khương Tử Nha đang bị đông đảo người vây quanh, quẻ tượng của hắn linh nghiệm, bởi vậy mọi người đều muốn tìm hắn đoán một quẻ.

“Tiên sinh, ngươi xem trước cho ta đi, ta có thể thêm tiền.



“Tiên sinh, ta cũng có thể thêm tiền.


“Tiên sinh……”
Tô Đát nghe mọi người tranh nhau nói muốn thêm tiền đoán mệnh, cũng đi theo xếp hàng.

“Chắc bị tiên sinh này hẳn là rất linh nghiệm, chúng ta cũng để tiên sinh nhìn xem đi.


Tô Đát cười nói với Đế Tân, đây là mục đích chuyến này của nàng, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua Khương Tử Nha.

“Phu nhân muốn xem, đương nhiên vi phu không có ý kiến.


Đế Tân để lộ nụ cười ôn hòa, đây là ôn nhu chỉ thuộc về Tô Đát.

Tô Đát cảm thấy bản thân có thể đã bị bệnh, thế mà lại cảm thấy Đế Tân như vậy khá tốt, nếu không phải đang ở bên ngoài, nàng muốn vỗ vỗ lên mặt mình, nói cho bản thân thanh tỉnh một chút, đây chính là Đế Tân!
“Ta cũng có thể tự mình chờ, nếu chàng không muốn xếp hàng thì đi tìm cái tửu lâu nghỉ ngơi trước.


Ánh mắt Tô Đát chuyển sang một hướng khác, mở miệng nói.

Đế Tân biết Tô Đát ngượng ngùng, hắn cũng không có tiếp tục trêu chọc Tô Đát.

“Không quan hệ, ta chờ cùng nàng.


Đế Tân nắm tay Tô Đát, đứng song song cùng nàng, người bên ngoài nhìn thấy bọn họ chính là một đôi phu thê ân ái.

“Tiểu nương tử, phu quân này của ngươi không tồi, rất thương ngươi.


Đại nương phía trước quay đầu cười nói với Tô Đát, rất hiển nhiên, nàng ấy có ấn tượng rất tốt với Đế Tân.

“Đúng vậy, hắn rất thương ta.


Tô Đát gật gật đầu, mặc kệ giữa hai người có chân tình hay không, đúng là Đế tân đối xử với nàng rất tốt, sẽ ăn cơm cùng nàng, cùng dạo phố với nàng, chuyện nàng không muốn làm, Đế Tân cũng chưa từng cưỡng bách nàng.

“Nam nhân tốt như vậy không nhiều lắm, tiểu nương tử cần phải giữ cho chặt, ngàn vạn lần đừng để người khác đoạt đi, ta thấy có không ít cô nương đều đang nhìn chằm chằm phu quân của người đấy.


“Đại nương nhiệt tình nhắc nhở, nàng ấy có thể nhìn ra được, Tô Đát bọn họ là nhà có tiền.

Cho dù công tử nhà cao cửa rộng có thâm tình, có thể thâm tình mấy năm?
Nếu là mẫu bằng tử quý, còn có thể đứng vững gót chân, nếu dưới gối không có con nối dõi, chờ đến khi già đi dung nhan phai tàn, để lại cho bản thân cũng chỉ có thê lương.

Nghĩ đến đây, địa nương không khỏi lắc đầu, đáng tiếc cho tiểu nương tử xinh đẹp như vậy.

“Đa tạ đại nương nhắc nhở, ta sẽ chú ý.


Tô Đát cười cười, nàng có thể hiểu ý tốt của đại nương, nhưng Đế Tân là quân vương, nếu hắn muốn nữ nhân, ai có thể ngăn cảm hắn?
Tô Đát có thể ngăn cản, chỉ có tâm của nàng.

Chỉ có khi nàng không thèm để ý Đế tân, không yêu Đế Tân, vậy hắn có bao nhiêu nữ nhân cũng không liên quan gì đến nàng.

Đế Tân không biết Tô Đát nghĩ như thế nào, nhưng hắn cảm thấy bản thân cần biểu thị chút thái độ.

“Sẽ không, ta chỉ cần phu nhân là đủ rồi.


Đúng là Đế Tân nghĩ như vậy, trong mắt hắn không có nữ tử nào tốt hơn Tô Đát.

Tô Đát không nghĩ tới Đế Tân sẽ nói như vậy, rốt cuộc Đế Tân không cần phải giải thích với bất luận kẻ nào, hắn là quân vương, là thiên hạ chi chủ, lời hắn chính là ý chỉ.

Nghe được lời này của Đế Tân, đại nương cũng chỉ cười cười, không nói nữa, bắt đầu chuyên tâm xếp hàng.

Đế Tân nhìn đại nương cũng không phản ứng hắn, cũng hiểu vài phần.

“Có phải nàng cũng không tin ta?”
Tô Đát không rõ vì sao Đế Tân cố nắm lấy vấn đề này không bỏ, tóm lại cái này không có gì tốt để so đo, Đế Tân không phải nam nhân bình thường, hắn có ngôi vị hoàng đế muốn kế thừa.


“Không có, đương nhiên ta tin, chàng nói gì ta cũng đều tin.


Tô Đát mím môi, làm cấp dưới, nàng không thể nghi ngờ Đế Tân.

Đế Tân cũng mặc kệ lời này là thật hay giả, chỉ cần là Tô Đát nói, hắn đã cảm thấy vui vẻ.

Có lẽ là bởi vì vui vẻ, cho nên ánh mặt trời chiếu vào đầu, Đế Tân cũng không cảm thấy mệt.

Phía trước người ngày càng ít, hỏi nhân duyên hỏi con nối dõi, rất nhanh đã đến phiên Tô Đát.

Tô Đát nhìn về phía Khương Tử Nha, diện mạo của hắn đoan chính, không giống như người âm hiểm xảo trá, chỉ có đôi mắt giống như ẩn giấu thứ gì đó, có thể biết được hắn là người tâm tư thâm trầm.

“Nghe nói tiên sinh tính rất chuẩn, không bằng tính xem chúng ta đến từ đâu?”
Tô Đát ý cười doanh doanh ngồi trước mặt Khương Tử Nha, không cảm thấy câu nệ chút nào.

Khương Tử Nha ngước mắt liếc nhìn Tô Đát một cái, lại thu hồi ánh mắt.

“Lão phu không đoán mệnh cho quý nhân, vẫn là mời quý nhân trở về đi.


Khương Tử Nha bắt đầu thu thập mặt bàn, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra đối phương là ai, hắn không biết vì sao Đế Tân xuất cung, lại còn đi tới trước mặt hắn, nhưng hắn biết chuyện này tuyệt đối có chỗ kỳ quặc.

“Có thể lời này của tiên sinh nói sai rồi, ta cũng không phải là quý nhân.


Tô Đát lắc lắc đầu, bộ dáng cực kỳ nghịch ngợm.

“Vì sao tiên sinh không muốn bói cho ta một quẻ, ngươi tới Triều Ca còn không phải là vì gặp chúng ta sao?”
Mắt Tô Đát sáng như đuốc, Khương Tử Nha cảm thấy bản thân như bị nhìn thấu ý đồ, cái này không nên a, rốt cuộc hắn chưa bao giờ nói kế hoạch của mình cho bất luận kẻ nào.

Khương Tử Nha ngẩng đầu, “Nương nương và Đại vương xuất cung chính là vì để lão phu bói quẻ sao?”
Khương Tử Nha vạch trần thân phận hai người, đương nhiên hắn không sợ hãi, nhưng bá tánh xung quanh lại sợ hãi cực kỳ, đặc biệt là đại nương vừa rồi, thế mà vừa rồi nàng ấy còn làm ra những hành động như vậy với Đại vương.

Đại nương vô cùng hối hận, sớm biết nàng ấy sẽ không ở lại xem náo nhiệt.

“Đại vương, nương nương, vừa rồi dân phụ nói bừa, Đại vương, nương nương ngàn vạn không cần so đo với dân phụ a!”
Đại nương vội vàng quỳ xuống dập đầu, sợ sẽ bị trừng phạt.

“Đại nương không cần khẩn trương, Đại vương không phải người keo kiệt, vừa rồi không phải hắn còn nói chuyện với ngươi sao?”
Tô Đát cười đỡ đại nương lên, thậm chí còn đưa mắt ra hiệu cho Đế Tân, để hắn biểu lộ một chút thái độ, đây chính là cơ hội tốt để tạo hình tượng.

Đế Tân thuận lợi tiếp thu tín hiệu, mở miệng như Tô Đát suy nghĩ.

“Phu nhân nói đúng, không cần khẩn trương, ngươi cũng là có ý tốt muốn nhắc nhở, ta sẽ không tức giận, ngươi chỉ cần coi ta không phải Đại vương, nàng cũng không phải nương nương, chúng ta chỉ là một đôi phu thê bình thường thôi.


Lời này của Đế Tân rất có khả năng trấn an nhân tâm, lại làm người cảm thấy hắn rất thân cận.

Đại nương nghe được lời này của Đế Tân, trái tim đang treo cao cũng được thả xuống, nhẹ nhàng thở ra.

“Đại vương là người tốt, dân phụ chúc Đại vương và nương nương bách niên hảo hợp.


Đế Tân thấy đại nương nói như vậy, càng vui mừng.

Mà Khương Tử Nha ở một bên, sao lại thấy không thể tưởng tượng cục diện sẽ thành như vậy.

Đế Tân là người tốt?
Khương Tử Nha không nhịn được cười nhạo ra tiếng, nhưng hắn không cảm thấy Đế Tân thật sự dễ nói chuyện như vạy, chẳng qua là ở trước mắt bao người không dễ phát tác thôi.

“Khương tiên sinh đã biết thân phận của chúng ta, không bằng chúng ta tìm một chỗ, ngồi xuống tâm sự cho tốt?”
Tô Đát không chịu buông tha Khương Tử Nha như vậy, nàng quyết định chủ ý, muốn để Khương Tử Nha vào triều làm quan.

“Một khi nương nương đã nói như vậy, Tử Nha còn có khả năng cự tuyệt sao?”
Khương Tử Nha cũng không phải kẻ ngốc, thấy rõ tình thế, hắn cũng không hề cự tuyệt lời mời của Tô Đát.

Chỉ là hắn không thể nghĩ rõ ràng, Đế Tân cứ như vậy mặc kệ Tô Đát quyết định.

Đế Tân đúng là biết rõ như thế nào để làm một công cụ, toàn bộ hành trình không nhiều lời một câu, tất cả đều là nhìn Tô Đát hành sự.

Cuối cùng ba người vẫn vào Tuý Tiên Lâu, đương nhiên Khương Tử Nha không vui, hắn không dự đoán được bản thân vừa mới xuất hiện đã bị Tô Đát tìm tới đúng là hắn không trở tay kịp.

“Không biết Đại vương và nương nương tìm Tử Nha có chuyện gì?”

Khương Tử Nha đi thẳng vào vấn đề, cũng không quanh co với Tô Đát, hắn cảm thấy bản thân bị Tô Đát tính kế, cũng lười nói hươu nói vượn với nàng.

“Sao Khương tiên sinh lại nói như vậy?”
Tô Đát nghiêng nghiêng đầu, ra vẻ khó hiểu nói.

“Ta chỉ là muốn ra ngoài đi dạo, Đại vương vừa vặn không có việc gì, nên đi cùng ta, trùng hợp gặp được tiên sinh bày quán đoán mệnh, ta chỉ muốn đi xem chút náo nhiệt thôi.


Trong lòng Khương Tử Nha nghĩ ngươi đi xem nao nhiệt cũng thật trùng hợp, khi nào không đi, cố tình lại là lúc này.

“Nương nương nói như vậy, Tử Nha không còn lời nào để nói.


Căn bản Khương Tử Nha không tin lời Tô Đát nói, nhưng hắn cũng không có biện pháp bức Tô Đát thừa nhận, nàng đang cố ý.

“Khương tiên sinh không cần nói như vậy, ta nhìn Khương tiên sinh cũng là có đại tài, không bằng vào triều làm quan, vì bá tánh lo lắng đôi chút.


Tô Đát chớp chớp mắt, nàng biết Khương Tử Nha nháo ra động tĩnh lớn như vậy, cũng do có tâm tư muốn vào triều, chỉ là hiện giờ nàng biến bị động thành chủ động, Khương Tử Nha chỉ có thể để nàng thao túng.

Khương Tử Nha nghe thấy Tô Đát nói như vậy, sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Tô Đát thế mà lại muốn hắn vào triều làm quan.

“Nương nương đúng là đang nói giỡn, Tử Nha không tài không đức, sao có thể làm được quan?”
Khương Tử Nha lắc lắc đầu, hắn hơi hoài nghi Tô Đát, hắn hoài nghi đây là Tô Đát đang tính kế.

“Khương tiên sinh không cần tự coi nhẹ mình, ta thấy bá tánh đều rất thích Khương tiên sinh, ta cảm thấy Khương tiên sinh là người có tài lớn, Đại vương chàng nói có phải hay không?”
Tô Đát quay đầu nhìn Đế Tân, Đế Tân cũng phát huy đầy đủ bản sắc của người công cụ.

“Đúng, mỹ nhân nói không tồi.


Đế Tân nói rất thành khẩn, hoàn toàn không để người nhìn ra là nói có lệ.

Tô Đát được Đế Tân khẳng định, lại nhìn Khương Tử Nha.

“Khương tiên sinh ngươi xem, Đại vương cũng cho rằng như thế, cho nên Khương tiên sinh không cần khiêm tốn.


Tô Đát tuyệt không dễ dàng buông tha Khương Tử Nha, mặc dù ngày sau hắn muốn có cơ hội rời đi, cũng chỉ có thể là Khương Tử Nha phạm phải sai lầm.

“Nương nương quá khen, Tử Nha chỉ là người thường thôi.


Khương Tử Nha không dám nhả ra, không biết vì sao, hắn nhìn nương nương mỹ diễm vô song này, trong lòng luôn cảm thấy không yên ổn.

“Khương tiên sinh, chúng ta đã nói đến mức này, ngươi lại vẫn khiêm tốn, sẽ không thú vị.


Tô Đát không kiên nhẫn lên tiếng đón đầu, nàng thật sự không thích chu toàn với người khác, đặc biệt là loại người như Khương Tử Nha này, nơi chốn đều phải cẩn thận.

“Mỹ nhân nói đúng, Khương tiên sinh không cần khiêm tốn, cô cũng cho rằng Khương tiên sinh có tài trị quốc, ngày mai thượng triều, Khương tiên sinh cũng đến đi.


Đế Tân giải quyết dứt khoát, tuy rằng không biết mục đích Tô Đát làm như vậy, nhưng hắn tin tưởng Tô Đát vô điều kiện.

“Cô còn muốn cùng mỹ nhân đi dạo phố, Khương tiên sinh mời tự nhiên.


Đế Tân nói, ôm lấy Tô Đát rời đi, giống như bọn họ xuất cung chuyến này thật sự chỉ vì đi dạo phố.

Khương Tử Nha nhìn thân ảnh hai người rời đi, lại không có tâm trạng bày quán.

Mang theo đồ vật rời khỏi Túy Tiên Lâu, Khương Tử Nha trở về phủ của bằng hữu Tống Hữu Tài.

“Tử Nha, sao hôm nay ngươi trở về sớm như vậy? Có thu hoạch gì sao?”
Tống Hữu Tài biết Khương Tử Nha không phải người thường, hắn cũng cho rằng tương lai Khương Tử Nha tất sẽ có thành tựu lớn, cho nên khi hắn tới đến cậy nhờ, Tống Hữu Tài không nói hai lời giữ hắn trong phủ.

“Đừng nói nữa, hôm nay ta đụng phải Đại vương và nương nương, nương nương cực lực mời ta vào triều làm quan, thế mà Đại vương cũng dung túng nàng, để ta đi thượng triều, nhưng ta vẫn cảm thấy việc này có chút không ổn.


Khương Tử Nha thở dài một hơi, hắn không có nói mình hoài nghi trong đó có âm mưu gì, rốt cuộc Tống Hữu Tài cũng không biết quá nhiều chuyện.

Tống Hữu Tài nghe Khương Tử Nha nói như vậy, vỗ đùi, rất kích động nói: “Đây là chuyện tốt a, Tử Nha ngươi có gì mà lo lắng, nương nương mời ngươi vào triều làm quan, dù sao cũng là tuệ nhãn thức châu, thấy được ngươi tài lược, huống chi Đại vương cũng đồng ý.



Trong lòng Khương Tử Nha nói, chính là Đế Tân chưa hỏi gì đã đồng ý, hắn mới càng cảm thấy kỳ quặc, nhưng lời này hắn không thể nói với Tống Hữu Tài.

“Ta cũng không phải làm quan liêu, ta suy nghĩ thêm chút nữa đi.


Khương Tử Nha lắc đầu, hắn vẫn muốn cẩn thận chút.

Tống Hữu Tài lại không tán đồng ý hắn nói, “Có cái gì mà phải suy nghĩ, ngày mai đi thượng triều là được, ngươi lại chưa từng làm gì sai, mặc dù Đại vương đổi ý, ngươi cũng có thể nguyên vẹn trở về, Tử Nha ngươi tới Triều Ca còn không phải là vì muốn vào triều sao?”
Khương Tử Nha nghe Tống Hữu Tài nói như vậy, có chút dao động.

“Ngày mai ta đi thử xem?”
“Đi, có cái gì mà không đi.


Tống Hữu Tài gật đầu, hắn cảm thấy đây là chuyện tốt hiếm thấy.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi