ĐÁT KỶ KHÔNG PHẢI HỌA QUỐC YÊU PHI



Ngày kế, Khương Tử Nha chờ ở ngoài điện, trong lòng hắn hơi thấp thỏm.

Dù cho ngày hôm qua có Tống Hữu Tài khuyên nhủ, cuối cùng hắn cũng đông ý, nhưng hôm nay thượng triều, hắn lại do dự.

Chỉ là Đế Tân cũng không cho hắn cơ hội đổi ý, tuyên hắn vào điện.

“Thảo dân Khương Tử Nha bái kiến Đại vương.


Đứng trong điện, đương nhiên Khương Tử Nha cũng không dám lên giọng, ngoan ngoãn quỳ xuống.

“Khương tiên sinh hãy bình thân.


Đế Tân vẫy vẫy tay, cũng không có làm khó dễ Khương Tử Nha quá nhiều.

Trong lòng Khương Tử Nha vẫn có phòng bị, mặc dù Đế Tân biểu hiện hữu hảo, hắn cũng không dám thiếu cảnh giác.

“Tạ Đại vương.


Khương Tử Nha giữ tinh thần không nói không sai, cẩn thận nói lời cảm tạ.

“Tuy mỹ nhân tiến cử Khương tiên sinh, nhưng cô cũng cho rằng Khương tiên sinh có đại tài, phong làm đại phu đi.


“Khương tiên sinh tuy là mỹ nhân tiến cử, nhưng cô cũng cho rằng Khương tiên sinh có đại tài, liền phong làm đại phu đi.


Đế Tân trực tiếp cho Khương Tử Nha chức quan, cũng không tính toán hỏi nhiều.


Đại thần phía dưới đều hơi kinh ngạc, bọn họ biết Đế Tân không phải người lỗ mãng, sẽ không vô duyên vô cớ phong quan thêm tước cho người ta, nhưng một câu nương nương tiến cử, bản thân cho rằng, Khương Tử Nha được làm đại phu, vẫn là lần đầu tiên.

“Đại vương, thảo dân là người thường, không đảm đương nổi chức quan lớn, là nương nương quá khen.


Bản năng Khương Tử Nha muốn thoái thác, hắn vẫn cảm thấy bản thân giống như sơn dương đợi làm thịt, đã đi đến dưới lưỡi dao của thợ săn.

“Ai, Khương tiên sinh quá khiêm nhường, cô biết Khương tiên sinh rất được bá tánh yêu thích, nghĩ đến có thể ra sức vì bá tánh.


Đế Tân biết Khương Tử Nha muốn nói gì, trực tiếp đánh gãy lời hắn, nếu để Khương Tử Nha đi, uy nghiêm của hắn ngày sau để ở đâu.

“Việc này quyết định như vậy đi, Khương tiên sinh không cần từ chối.


Đế Tân vẫy vẫy tay, hiển nhiên không nghĩ muốn nói tiếp.

Tỷ Can cũng đúng lúc mở miệng, “Đại vương, Tây Bá Hầu đã tỉnh lại nhiều ngày, thần cho rằng Tây Bá Hầu hẳn là biết sai rồi.


Đế Tân nghe được Tỷ Can nói như vậy, cũng cảm thấy đã đến lúc gọi người tới.

“Vậy tuyên Tây Bá Hầu lên điện đi, ngược lại cô muốn nhìn xem, Tây Bá Hầu đã biết sai thật hay chưa.


Đúng là Đế Tân rất chờ mong Cơ Xương và Khương Tử Nha gặp nhau trên điện, không biết hai người gặp nhau sẽ có phản ứng gì, chỉ tiếc Tô Đát không ở đây, nếu không có thể cùng nhau xem náo nhiệt.

Khương Tử Nha cũng không nghĩ tới Đế tân sẽ triệu kiến Cơ Xương ngay lúc này, chuyện này không giống như tính toán của hắn, nhưng việc đã đến nước này, hắn cũng không có khả năng chạy trốn.


Rất nhanh Cơ Xương đã bị đưa tới trước đại điện, ông ta bị giam giữ mấy ngày, cũng hơi mệt mỏi.

“Thần Cơ Xương bái kiến Đại vương.


Cơ Xương thành thành thật thật dập đầu một cái, hiện giờ ông ta cũng không dám nghĩ nhiều, chỉ sợ Đế Tân lại mượn cơ hội phát tác.

“Đứng lên đi, Tây Bá Hầu suy nghĩ nhiều ngày như vậy, đã nghĩ ra kết quả chưa?”
Đế Tân nâng mí mắt, trong lòng hắn nghẹn sắp hỏng, một hai phải đào một cái hố cho Tây Bá Hầu mới bỏ qua.

Cơ Xương không nghĩ tới Đế Tân hỏi trực tiếp như vậy, trong lòng ông ta nhảy dựng, hơi không dám nói, sợ bản thân nhảy vào hố đã đào sẵn.

“Trải qua mấy ngày suy nghĩ sâu sắc thần đã biết sai lầm của mình, còn mong Đại vương tha thứ cho thần.


Cơ Xương cảm thấy hiện tại không thể nói gì khác, nhưng xin lỗi là tuyệt đối không sai.

Đế Tân cũng chờ Cơ Xương tiến bộ, nghe ông ta nói như vậy, cũng cười.

“Cô niệm tình Tây Bá Hầu ngươi nghiêm túc suy nghĩ lại sai lầm của bản thân cũng sẽ không so đo với ngươi, nhưng cô nghe nói, Tây Kỳ có ba bảo vật, mà hiện giờ Nhị công tử nhà ngươi đã mang theo ba bảo vật này tới Triều Ca, không bằng tuyên đến cho mọi người mở rộng tầm mắt.


Đế Tân cảm thấy lúc này triều đình như một cái sân khấu, mà bọn họ đều là người diễn kịch, cũng là xem người khác diễn, thậm chí hắn còn muốn diễn vở kịch này lớn một chút, càng náo nhiệt càng tốt.

Cơ Xương không nghĩ tới Cơ Phát cũng bị cuốn vào chuyện này, mí mắt ông ta nhảy dựng, cảm thấy chuyện này không đơn giản, nhưng hiện giở ông ta đang ở trên triều, không thể bói một quẻ để biết an nguy của nhi tử mình yêu thương nhất.

“Đại vương, đây chỉ là dân gian đồn thổi thôi, cũng không đáng nhắc tới, đến cả con trai nhỏ Cơ Phát, tất nhiên là bị hạ nhân mê hoặc, lúc này mới tùy tiện tới Triều Ca.



Cơ Xương mở miệng phải giải vây cho Cơ Phát, đây là nhi tử ông ta thương yêu nhất, hắn tuyệt đối không thể để Cơ Phát rơi vào miệng hổ.

Đế Tân cảm thấy bản thân có tâm tính phản nghịch, Cơ Xương không muốn để hắn gặp Cơ Phát, hắn càng muốn gặp.

“Không ngại, Nhị công tử tới Triều Ca một chuyến cũng không dễ dàng, vừa lúc cũng để cô gặp một lần.


Đế Tân vẫy vẫy tay, “Triệu Tây Kỳ Nhị công tử, thuận tiện mời nương nương đến, cùng nhìn xem tam bảo Tây Kỳ trong lời đồn là cái dạng gì.


“Tuân lệnh.

” Người hầu bên cạnh lên tiếng, đi tuyên Cơ Phát, cũng chuyển lời đến chỗ Tô Đát.

Cho đến bây giờ Tô Đát mới biết được, người tới là Cơ Phát, không phải Bá Ấp Khảo.

Hồ Hỉ Mị đang chơi cờ với A Ngọc ở một bên, nghe thấy người hầu nói đến Cơ Phát, cũng muốn đi theo Tô Đát nhìn xem, bởi vậy hai mắt tỏa sáng nhìn Tô Đát.

Tô Đát thấy các nàng như vậy, liền biết là có chuyện muốn nói, phất tay để người hầu trở về trước, nàng sẽ tới sau.

“Làm sao vậy?”
Tô Đát có chút nghi hoặc nhìn các nàng, không biết vì sao các nàng có biểu tình như vậy nhìn mình.

Hồ Hỉ Mị chỉ chờ Tô Đát hỏi nàng ấy, “Tỷ tỷ, ta và A Ngọc cũng muốn đi xem, đến tột cùng là cái dạng bảo vật gì, có phải thật sự hiếm lạ hay không.


“Không được, hiện giờ Đại vương còn đang thượng triều, không phải trong lén lút, ta mang theo các ngươi đi, chỉ sợ sẽ bị người bàn tán.


Tô Đát lắc đầu, nàng rất bình tĩnh, sẽ không bởi vì Hồ Hỉ Mị muốn là sẽ không quan tâm gì mang nàng ấy đi.

Hồ Hỉ Mị cũng không phải người không hiểu chuyệ, nàng ấy hỏi như vậy, cũng chỉ là muốn nhìn một chút.

Rốt cuộc Khương Tử Nha ở trên điện, nàng ấy cũng không dám làm bậy, sợ sẽ xuất hiện cái gì bất ngờ.


“Vậy được rồi.


Hồ Hỉ Mị thở dài một hơi, nàng ấy và A Ngọc ở trong vương cung ở lâu rồi, cũng không có lạc thú gì.

“Đừng thở dài, nếu thật sự cảm thấy nhàm chán, đi tìm Thân tiên sinh chơi đi, hôm nay hắn không thượng triều, cũng không có việc gì, nhưng muội không cần mang theo A Ngọc gây chuyện, cẩn thận không có biện pháp giải quyết.


Tô Đát sờ sờ đầu Hồ Hỉ Mị, phân phó xong, vội vàng đi đến đại điện, nàng không thể để bá quan văn võ cả triều chờ nàng.

“Ta đã biết, tỷ tỷ yên tâm đi.


Hồ Hỉ Mị cũng không tính toán đi tìm Thân Công Báo, nàng ấy gặp Thân Công Báo cũng không biết muốn nói gì, còn luôn chọc hắn tức giận, chi bằng không gặp hắn, chỉ cần biết rằng hắn đang tốt là được rồi.

Tô Đát cũng không nói tiếp với nàng ấy, thời gian không đợi người, nàng nên đi nhanh thôi.

Lúc Tô Đát tới, Cơ Phát cũng đã tới.

Đế Tân nhìn thấy Tô Đát đến, nghĩ muốn đi đón nàng, nhưng xem ở phân lượng của bá quan văn võ, hắn vẫn vững vàng ngồi trên vương vị.

“Lại đây.


Tô Đát đi tới trước mặt Đế Tân, đặt tay lên tay hắn.

“Thiếp thân đến chậm, để Đại vương đợi lâu.


Tô Đát khẽ cười cười, nàng rất biết đúng mực, sẽ không làm mất mặt mũi Đế Tân trước mặt người ngoài.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi