[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Đó là thời gian dài tẩy rửa đi một ít gì đó. Khi cảm giác vặn vẹo và chậm chạp kia dần dần biến mất, Đường Tam đột nhiên cảm thấy thân thể mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Đúng vậy, chính là cảm giác nhẹ nhõm, thậm chí thân hình gầy gò lúc đầu đã trở nên cường tránh thêm vài phần, tinh thần khí hoàn toàn trở nên khác biệt.

Tu vi không có tăng lên, cường độ thân thể cũng không tăng cường, nhưng cảm giác chính là không giống nhau. Đường Tam lặng yên cảm thụ trong chốc lát, ánh mắt đã có vài phần khác thường. Hắn đã biết trên người mình xảy ra chuyện gì rồi.

Sau khi dung hợp Thì Quang Biến, được thời gian tẩy rửa, khí tức kiếp trước đã giảm bớt. Do điểm thần thức kia tồn tại, tất cả trí nhớ đều không có khả năng bị thời gian phai mờ. Nhưng sau khi được tẩy rửa, vị diện này đã vô thức đồng ý với sự tồn tại của hắn. Sở dĩ hắn cảm thấy nhẹ nhõm, chính là vị áp chế của vị diện với người ngoài đến như hắn hầu như đã biến mất.

Cũng không thể nói là vị diện này không bài xích hắn nữa, mà là vì Thì Quang Biến tồn tại đã che mắt vị diện này, trước mắt cảm giác được hắn không phải là ngoại tộc.

Tương lai khi tu vi tăng lên, hiệu quả che giấu này sẽ dần yếu bớt. Nhưng chỉ cần Thì Quang Biến tiếp tục tăng lên thì vẫn đủ để che giấu vị diện này.

Đã còn áp chế từ vị diện, chỗ tốt nhất với Đường Tam là hắn có thể hấp thu thiên địa linh khí cho mình dùng, có thể tu luyện rất tốt.

Không thể nghi ngờ đây là chuyện rất rất tốt. Cũng như hắn đã dự đoán được, dung hợp Thì Quang Biến sẽ làm hắn thay đổi về chất.

Nếu như hỏi trong năm Yêu Thần biến lạc ấn, cái nào không thể loại bỏ trong tương lai thì nhất định là Thì Quang Biến. Hơn nữa, Thì Quang Biến không thể dung hợp với huyết mạch của hắn, bởi vì nếu như vậy sẽ không thể che giấu vị diện này nữa.

Khoé miệng Đường Tam cong lên một nụ cười, đây quả thực là một lựa chọn chính xác!

Đường Tam thở phào một hơi, một lần nữa tiến vào trạng thái minh tưởng, hấp thu càng nhiều thiên địa linh khí nồng đậm trong không khí, tiếp tục tu luyện Huyền Thiên Công.

Hiệu suất của Mộc Ân Tình rất cao, sáng sớm hôm sau hắn đã gọi Đường Tam và Vũ Băng Kỷ vào phòng, nói với bọn họ học viện đã phê chuẩn đề nghị của bọn hắn, cho phép bọn họ tổ chức một tiểu đội tham gia thực chiến. An bài cụ thể bọn họ tự quyết định và phải giữ bí mật với các học viên khác. Trước khi tiến hành nhiệm vụ không thể để cho học viên khác biết có lão sư âm thầm đi theo bảo hộ.

Từ phòng Mộc Ân Tình đi ra, ánh mắt Vũ Băng Kỷ nhìn Đường Tam cũng thay đổi. Tiểu tử này thật lợi hại, trong một đêm cũng đã làm cho học viện phá lệ.

"Vẫn chọn nhiệm vụ kia?" Vũ Băng Kỷ thấp giọng hỏi Đường Tam.

"Ân, vẫn nhiệm vụ đó. Ta thấy rất tốt, mạo hiểm lớn tiền lời cũng rất lớn." Đường Tam không chút do dự gật đầu.

Vũ Băng Kỷ hỏi: "Ngươi thuyết phục Mộc lão sư như thế nào?"

Đường Tam mỉm cười nói: "Ta chỉ nói cho lão sư biết, khoá thực chiến của học viện còn thiếu sót, không có khảo nghiệm sinh tử mọi người rất khó kích phát tiềm năng. Đúng rồi, sao tối hôm qua sư huynh không tới tìm ta?"

Vũ Băng Kỷ nói: "Hôm qua sau khi tiến vào trạng thái minh tưởng, cảm ngộ với Băng nguyên tố lại sâu hơn một tầng. Lại nói ta thật sự phải cảm ơn ngươi, từ ngày đó thảo luận với ngươi, mấy ngày nay ta tu luyện đặc biệt tốt, giống như mỗi ngày đều có lĩnh ngộ mới."

Đường Tam giơ ngón tay cái lên, nói: "Đó là ngộ tính của Đại sư huynh cao."

Vũ Băng Kỷ nói: "Không nói những lời này nữa, lần này đi săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ, ngươi muốn mang ai đi cùng? Tiểu đội của chúng ta có bao nhiêu người?"

Đường Tam nói: "Ta thấy không cần quá nhiều người. Ngươi, ta, thêm Cố Lý sư huynh và Trình Tử Chanh sư tỷ. Ân, mang theo Độc Bạch nữa. Tổng cộng có năm người."

"Sao?" Vũ Băng Kỷ trợn mắt há mồm nói.

"Chỉ có năm người? Ngươi cảm thấy chỉ năm người chúng ta có thể đánh được với Thất giai Sáp Sí Hổ sap?"

Đường Tam nhún nhún vai nói: "Ngươi không chỉ xem cấp độ a. Còn có, ta đã nói với Mộc lão sư chúng ta vì rèn luyện mới đi thực hiện nhiệm vụ này. Chẵng lẽ đem tất cả mọi người đến vây công? Nhiều người không nhất định sẽ tốt. Người nhiều hỗn loạn, bất lợi cho chỉ huy, thậm chí lão sư muốn cứu viện chúng ta cũng không dễ dàng. Ít người mới có thể rèn luyện tốt được. Hơn nữa năng lực mọi người bổ sung lẫn nhau, khiêu chiến vượt cấp không phải là không được. Ta lựa chọn Sáp Sí Hổ không chỉ vì tiền, mà thật sự muốn ma luyện bản thân. Đại sư huynh ngươi không muốn tấn cấp Thất giai sao? Không có áp lực làm sao có thể tiến bộ chứ? Ngươi tuyệt đối là chủ lực, đối mặt với áp lực lớn nhất, nhất định sẽ có càng nhiều cảm ngộ. Cố Lý sư huynh khống chế, Trình Tử Chanh sư tỷ trinh sát với cứu viện lúc trọng yếu, chúng ta phối hợp rất không tồi."

Vũ Băng Kỷ nói: "Còn Độc Bạch thì sao? Dẫn hắn đi làm gì? Với thực lực của hắn, một tay Sáp Sí Hổ cũng có thể chụp hắn chết a."

Trong mắt Đường Tam phát ra vài phần quái dị, nói: "Ngươi đừng quên tác dụng của Thiên Hồ Chi Nhãn. Hắn là biểu tượng của học viện chúng ta đó. Chúng ta muốn săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ thì phải gặp Sáp Sí Hổ mới được. Vận khí cũng rất trọng yếu đấy! Mang theo vận khí không phải rất tốt sao?"

Vũ Băng Kỷ khoé miệng co giật một lát rồi nói: "Có một vấn đề không biết ngươi đã cân nhắc chưa. Ta cùng Chanh tử không nói, Độc Bạch và Cố Lý đều sở hữu huyết mạch thiên phú tốt nhất học viện. Đừng nhìn tu vi bọn họ tăng chậm, nhưng học viện vô cùng coi trọng bọn họ, học viện đồng ý cho bọn họ đi cùng chúng ta sao?"

Đường Tam nói: "Thử xem chứ sao. Hẳn không có việc gì đâu, có lão sư âm thầm bảo hộ mà."

Vũ Băng Kỷ bất đắc dĩ nói: "Ngươi thật giỏi, nhưng bọn họ phải nguyện ý đi cùng mới được."

Đường Tam đã dự đoán được trước rồi nói: "Giao cho ta, ta đi thuyết phục bọn họ."

Phương pháp thuyết phục của Đường Tam rất đơn giản, đầu tiên hắn tìm được Độc Bạch.

"Ta và Đại sư huynh muốn đi chấp hành một nhiệm vụ săn gϊếŧ. Học viện đã phê chuẩn, chúng ta muốn ngươi cùng đi."

"Mang ta đi? Ta được sao?" Độc Bạch kinh ngạc nhìn Đường Tam nghiêm túc đứng trước mặt. Không biết vì sao, hắn cảm thấy hôm nay nhìn Đường Tam thuận mắt hơn một chút, hắn hình như cao hơn một ít.

Đường Tam nói: "Ngươi có thể. Thiên Hồ Chi Nhãn của ngươi có trợ giúp rất lớn với chúng ta, chúng ta cần ngươi."

Độc Bạch sửng sốt một lát liền có một loại nhiệt huyết sôi trào. Cần ta, bọn họ cần ta! Là học viên yếu nhất học viện, rút cuộc có người cần ta rồi, cảm giác này ... quá tuyệt vời!

"Được! Ta đi!"

"Ân. Cứ như vậy đi, lúc nào đi sẽ nói với ngươi."

Sau đó, Đường Tam tìm được Trình Tử Chanh.

"Chanh tử sư tỷ, ta cùng Đại sư huynh chuẩn bị đi hoàn thành một nhiệm vụ săn gϊếŧ. Đại sư huynh nói hy vọng ngươi có thể đi cùng chúng ta, nhưng hắn ngại không nói với ngươi. Ta thay hắn hỏi một chút, ngươi đi được không?"

"Đi!" Trong mắt Trình Tử Chanh sáng lên những vì sao.

Người cuối cùng, Đường Tam đã tìm được Cố Lý.

"Cố Lý ngươi hảo, ta có sự tình muốn nói với ngươi."

Cố Lý nghi ngờ nhìn Đường Tam, hắn cũng phát hiện hình như Đường Tam có chút thay đổi, nhìn đã thuận mắt hơn một chút.

"Chuyện gì? Sắp vào học, ngươi nói nhanh lên."

Ngày hôm qua thua bởi tiểu sư đệ, hắn bây giờ vẫn có điểm phiền muộn.

Nói xong, Đường Tam lấy một đồng Linh Tê tệ đưa cho Cố Lý.

"Ngươi làm cái gì vậy?" Cố Lý không nhận, nghi ngờ nhìn hắn.

Đường Tam nói: "Cố Lý sư huynh, ta và Đại sư huynh đi chấp hành một nhiệm vụ săn gϊếŧ, muốn mời ngươi cùng đi."

"Đây là thù lao?" Cố Lý nghi ngờ hỏi. Một Linh Tê tệ tuy rằng không quá lớn, nhưng cũng không ít.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Không phải thù lao, đây là tiền thế chấp. Nếu ngươi đồng ý đi cùng với chúng ta, khi trở về ta chỉ cho ngươi một biện pháp có thể đánh bại Trương Bạch Bân sư huynh. Nếu biện pháp của ta không được, một đồng Linh Tê tệ này xem như bồi thường cho ngươi, nếu thành công ngươi trả lại cho ta. Còn có, tiền thưởng nhiệm vụ ngươi cũng có một phần."

"Ngươi có thể chỉ cho ta biện pháp đánh thắng Trương Bạch Bân? Làm sao có thể?" Cố Lý vô thức nói.

Trương Bạch Bân da dày thịt béo, tuy rằng lúc đầu hắn chiếm ưu thế, nhưng về sau thì không có biện pháp. Trừ Vũ Băng Kỷ, Trương Bạch Bân chính là đối thủ làm hắn hết sức đau đầu, không biết làm cách nào để chiến thắng hắn.

Đường Tam nhún nhún vai, nói: "Ngày ta vừa đến, ngươi cho rằng ta làm sao có thể bất phân thắng bại với Đại sư huynh. Huống chi, ta có tiền thế chấp."

"Được! Vậy thử xem." Cố Lý nhận lấy Linh Tê tệ.

Đến lúc này, tiểu tổ năm người đã thành lập.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi