ĐẾ LONG TU THẦN


Đội quân hai triệu người bị đánh tan tác, ngay cả đội quân ba triệu người còn lại ở đại doanh cũng đã bị dọa đến mức thiếu chút nữa nhổ trại bỏ trốn, không có ý định chiến đấu nữa.
Bầu không khí "tai họa ngập đầu" bao trùm lên mỗi người.

Đối mặt với sự tức giận của Đế Long, mọi người lại nghĩ tới chuyện lúc trước Đế Long đào long mạch Tu Tiên Giới, trong lòng lại càng sợ hãi.
Đế Long "bước vào cuộc chiến", làm sao có thể chống đỡ được!
Thánh chủ Thiên Nguyên vừa mới trốn về đại doanh, đã bị đám người tu tiên vây quanh kín mít, lần lượt làm khó dễ dò hỏi: "Thánh chủ Thiên Nguyên, không phải ngươi nói Chân Long và Nữ Đế sẽ không giúp Tu Ma Giới, thà rằng chết trận cũng sẽ không để Tu Ma Giới vượt giới nửa bước sao? Sao Tu Ma Giới còn chưa tới, Chân Long ngược lại quay ra xuống tay với chúng ta!"
Thánh chủ Thiên Nguyên đương nhiên không dám nhận tội, hắn lạnh lùng phẩy tay áo một cái, quát lên: "Khi Chân Long ra tay, chẳng lẽ các ngươi không nghe nó nói cái gì sao? Không nghe rõ, không biết tại sao Chân Long ra tay thì tìm Liễu thánh chủ Nguyên Thiên mà hỏi một chút đi!" Dứt lời, mặc kệ những người có mặt ở đây, trực tiếp đi đến doanh trướng của Thiên Nguyên.

Còn chống Tu Ma Giới cái gì? Hiện giờ Chân Long trở mặt, chỉ sợ quay đầu sẽ đi tìm Liễu thánh chủ tính sổ, mà hắn với Chân Long cũng là ân oán sâu sắc.

Chân Long giải quyết xong Liễu thánh chủ lại tìm đến Thiên Nguyên là chuyện đương nhiên.

Hắn phải chuẩn bị đề phòng.
"Liễu thánh chủ ở đâu?"
"Lão phu vừa rồi nhìn thấy Liễu thánh chủ chạy về hướng Nguyên Thiên Thánh Địa."
Thánh chủ Huyền Cơ sắc mặt tái nhợt trở về đại doanh, nhìn thấy các vị trưởng lão đang tập hợp, vội nói: "Các vị, hiện tại tình hình đã thay đổi, chúng ta hãy nhanh nghĩ cách đề phòng Chân Long hợp lực với Nữ Đế đánh chúng ta."
"Không biết thánh chủ Huyền Cơ có sách lược gì hay không?"
Thánh chủ Huyền Cơ dậm chân nói: "Ta làm gì có kế gì? Dựa vào hành động trước kia của Chân Long, mong các vị hãy đề phòng chân long đào căn cơ thế lực.

Mặt khác, thứ cho thất lễ một câu, muốn cởi chuông phải tìm người cột chuông, chuyện này là do Liễu thánh chủ gây ra, chúng ta phải nhanh chóng tìm cô ta giải quyết."
Dù không nói rõ, nhưng mọi người đều hiểu, bây giờ chỉ có dâng lên Liễu thánh chủ, mọi người lại đi cầu nguyện.


Khương Hoài Ưu hộ Nhân tộc 5000 năm, sẽ không nhẫn tâm trơ mắt nhìn Tu Tiên Giới diệt vong, chỉ cần dâng lên đầu sỏ gây tội, mọi người vừa tự trách vừa ngẫm lại, bọn họ tin Chân Long và Nữ Đế sẽ không đuổi tận giết tuyệt.

Mà vừa mọi người đều thấy, Chân Long không có đuổi tận giết tuyệt, nếu không năm triệu người ở đây có thể đã chết sạch.
Thánh chủ Huyền Cơ không nói gì nữa, nhưng mọi người đều đã hiểu, lập tức có người xông đến trước mặt trưởng lão Nguyên Thiên làm khó dễ, "Xin" những trưởng lão "mời" thánh chủ Nguyên Thiên đến.
Sau khi các vị trưởng lão Nguyên Thiên tập hợp lại nghe mọi người nói muốn đẩy thánh chủ ra gánh tội thay, lập tức nóng nảy, nói: "Chuyện này hầu hết các thánh địa đều có tham dự, sao chỉ đổ trách nhiệm lên một mình Nguyên Thiên Thánh Địa?"
Bên cạnh hắn lập tức có người đứng ra phản đối, "Chúng ta đương nhiên cũng có lỗi, chắc chắn sẽ đi cùng Liễu thánh chủ đến xin lỗi Chân Long."
Bỗng nhiên, có người tới báo: "Không ổn, vừa rồi ta nhìn thấy Chân Long đi Tu Ma Giới!"
"Đây......"
"Chẳng lẽ Chân Long thật sự muốn liên thủ với Tu Ma Giới?"
"Không biết có vị nào nguyện đến thành Thánh cầu kiến Nữ Đế..."
Không nghe thấy Chan Long nói một trăm nghìn đệ tử Nguyên Thiên đã bị quét sạch trong thành Yêu Tộc sao? Bây giờ ai dám đến thành Thánh?
Một canh giờ trước bọn họ còn muốn ép đám người Nữ Đế chiến đấu với Tu Ma Giới, giờ lại đi cầu xin, da mặt dày đến đâu cũng không còn mặt mũi nào.
Mọi việc diễn ra ngoài dự đoán của mọi người, ai nấy đều lo lắng.
Các thánh chủ của các thế lực lớn đã âm thầm sai người trở về chuẩn bị trước, phòng ngừa Chân Long tới nhà giết sạch, muốn sớm vận chuyển những vật quan trọng dời đi.
Người của môn phái nhỏ thấy tình huống không ổn, cũng chuồn trước khi Chân Long ra tay.
Có người nhìn thấy môn phái khác đang rời đi, ban đầu còn chỉ trích, nhưng thấy người đi càng ngày càng nhiều, người chỉ trích cũng không dám ở lại, ở lại đây nói không chừng Yêu Thần Thanh Lam và đại yêu giết tới lúc nào không hay, mà Tu Ma Giới đã sắp xuất binh, ở lại trên tiền tuyến tìm đường chết à!
Không đến hai canh giờ, năm triệu người đã "rút lui" sạch sẽ.
Mọi người ở Tu Tiên Giới đang hoảng loạn, nhưng họ không có cách nào để đối phó.
Không lâu sau khi năm triệu người tu tiên rút đi, có người nhìn thấy Đế Long đi ra khỏi Tu Ma Giới, đi ngang qua, đi về hướng thành Thánh, không bao lại thấy Đế Long bay lên không trung rồi biến mất, phương hướng trước khi biến mất hình như là đến Nguyên Thiên Thánh Địa.
***************************
Nguyên Thiên Thánh Địa nằm ở cực bắc, Nam Cương tọa lạc ở cực nam, một nam một bắc cách nhau xa xôi, cho dù người tu tiên dùng truyền tống trận cũng phải mất hai canh giờ.


Đế Long bay qua một dải ngân hà chỉ trong tích tắc, một viên Phong Ma Tinh nàng một chân là có thể bước qua, khoảng cách nhiêu đây với nàng mà nói chỉ là trong lòng bàn tay.
Nàng từ Nam Cương đi ra, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trên không Nguyên Thiên Thánh Địa.
Nàng đứng trên không trung Nguyên Thiên, nhìn thấy cảnh vật quen thuộc, nhớ lần trước tới đây còn được tôn sùng là thần, người Nguyên Thiên còn cảm kích chảy nước mắt, bây giờ lại thành kẻ thù.
Đế Long không hề che đậy linh khí trên người, lập tức kinh động người trông coi Nguyên Thiên Thánh Địa.

Những nhân vật lớn này hình như cũng không biết chuyện phát sinh ở biên giới Nam Cương, đang định ra nghênh đón, Đế Long lập tức lấy Ma Quan ra.

Sức mạnh của Ma quan tỏa ra, lập tức kích hoạt pháp trận phòng ngự của núi Nguyên Thiên, một bức màn sáng khổng lồ bao phủ trên bầu trời Nguyên Thiên, dưới bức màn một ít pháp trận khởi động dựa theo khu vực khác nhau tầng tầng lớp lớp.
Những nhân vật lớn ở Nguyên Thiên Thánh Địa thấy thế kinh ngạc, hét lên: "Chân Lon, đây là chủ ý của ai?"
Đế Long cười lạnh một tiếng, lấy pháp lực thi triển ảo ảnh, hiện rõ nguyên nhân từ đầu tới cuối ra.

Nàng lạnh lùng nói: "Lấy oán trả ơn, là việc làm của các ngươi sao?"
Trong Nguyên Thiên Thánh Địa lập tức truyền đến tiếng hít một hơi lạnh, tiếng mắng giận dữ: "Đám con cháu bất hiếu này, xin Chân Long bớt giận, ta sẽ đích thân bắt bọn nó về môn phái dùng môn quy xử trí."
Đế Long lạnh lùng nói: "Thù của ta không tới lượt các ngươi báo.

Các vị nên dành thời gian để đối phó Tu Ma Giới đi." Nàng điều khiển Ma Quan trấn áp pháp trận phòng ngự của Nguyên Thiên, dùng sức vừa đủ để nó kích hoạt phòng ngự chứ không thể công kích hay làm gì khác.

Người của Nguyên Thiên nhìn thấy Ma Quan lợi hại, nào dám lao ra chống đỡ.

Cho dù tình cờ có vài người gan lớn muốn lao ra tranh cãi, gần như chỉ vừa ra khỏi pháp trận phòng ngự đã bị sức mạnh Ma Quan chấn vỡ cả người.


Nếu không phải thấy tình huống không đúng Nguyên Thần kịp thời thoát được, chỉ sợ trong tích tắc đã hồn phi phách tán, bỏ mạng dưới Ma Quan.
"Chân Long, có chuyện gì từ từ nói.

Ngài đây là đang muốn làm gì?"
Đế Long lạnh lùng nói: "Bản tôn từ trước đến nay có ơn trả ơn, có thù báo thù." Tiếng nói vừa dứt, cơ thể nàng bùng phát ra khí thế, ngay cả ma khí của Ma Quan cũng bị khí thế này khống chế hoàn toàn.

Đế Long vẫn trong hình người, dáng đứng kiêu hãnh, nhưng trên người nàng lại được bao phủ bởi một con rồng vàng ba mắt tựa như thật lại như ảo ảnh.

Rồng vàng giống như cái bóng của Đế Long, giữ nguyên tư thế giống nàng, ngay cả Thiên Nhãn giữa trán kia cũng lộ ra vẻ lạnh lùng và sắc bén.
Trong một khoảnh khắc, dường như thế gian chỉ còn lại duy nhất cô gái được bao phủ bởi rồng vàng.
Lỗi lạc, cô độc, kiêu hãnh, thân rồng chỉ dài hơn mười mét nhưng lại giống như một con rồng khổng lồ nằm ngang trên bầu trời.
Mọi âm thanh trên đời đều im lặng, chỉ còn lại nỗi sợ đang lan tràn.
Đế Long chậm rãi giơ tay phải lên, con rồng vàng cũng giơ móng vuốt phải lên, ảo ảnh nháy mắt trở về trong cơ thể Đế Long, chỉ còn lại một tầng ánh sáng màu vàng nhạt kèm theo lực lượng bao phủ lấy cô.

Trong bàn tay Đế Long xuất hiện một viên long châu nhỏ trong suốt, hạt châu màu vàng lộ ra sự sống vô tận và vô vàn tinh hoa.
Hạt châu hiện lên trong tay nàng, linh khí trong trời đất nhanh chóng bay về phía nó.
Người Nguyên Thiên bị khí thế trên người Đế Long ép tới quỳ rạp trên mặt đất run rẩy, đừng nói đứng lên, ngay cả thở dốc cũng khó khăn.
Tất cả mọi người đều có linh cảm xấu, lần lượt suy đoán Đế Long đang tới ra oai hay là tới làm gì?
Sau nửa nén hương thời gian, bọn họ mới cảm giác được áp lực biến mất, mà Đế Long cũng biến mất.
Bọn họ thở dài nhẹ nhõm một hơi, khi ngẩng đầu lên, đã bị biến cố phát sinh dọa sợ ngây người.

Pháp trận phòng ngự biến mất, không gian biến mất, trên đỉnh đầu đã không có một chút khí tức của pháp trận; vẫn là những ngọn núi kéo dài phập phồng đó, vẫn là dãy cung điện kia, chẳng qua, thánh địa vốn tràn đầy sức sống, linh khí mênh mông giống như là nháy mắt bị rút ra toàn bộ linh khí, linh dược tiên dược nuôi trồng trong môn phái lần lượt khô héo, hoa cỏ không còn diễm lệ, cây cỏ không còn dáng vẻ oai hùng, trời đất dường như mất đi toàn bộ tinh khí thần, linh vật muốn sống cũng khó khăn, chỉ có những cây cỏ phàm trần bên ngoài không chịu ảnh hưởng vẫn đứng thẳng như cũ.
Không biết là ai hét lên: "Nhanh, đi xem long mạch còn ở đây không?"
Các vị trưởng lão, thái thượng trưởng lão Nguyên Thiên lần lượt phục hồi tinh thần lại, toàn bộ xông thẳng đến lòng đất của Nguyên Thiên Thánh Địa.
Nguyên Thiên Thánh Địa là một trong số ít thánh địa trên Phong Ma Tinh, dưới lòng đất có một gốc cây trà, rễ cây đã biến thành một cây thần thụ khổng lồ, có vô số bảo vật quý hiếm mọc bên cạnh, linh khí của long mạch và trời đất đều tập hợp ở đây, nuôi dưỡng vùng đất mấy chục nghìn dặm của Nguyên Thiên Thánh Địa.


Một năm tu luyện ở Nguyên Thiên Thánh Địa tương đưogn với ba bốn năm của các môn phái nhỏ khác, nếu ở linh huyệt tu luyện lại hiệu quả hơn người khác gấp mười lần.
Vốn dĩ, càng tới gần cây thần thụ linh khí càng dày đặc, khi đến tận cùng bên trong, thậm chí linh khí có thể hóa thành dòng nước chảy trên mặt đất.
Nhưng hôm nay, một đường chạy như bay đi vào không tìm được một chút linh khí nào, cho đến khi đến hang động nơi sinh trưởng của cây cổ thụ, chỉ thấy không gian nhỏ đã bị hủy diệt.

Cây cổ thụ cao chót vót đã chết héo, linh thụ mà nó nuôi dưỡng không thấy đâu, không gian vốn như chốn bồng lai thiên cảnh nay chỉ còn lại bóng đêm, toàn bộ cây cỏ quý hiếm đã chết héo.

Một ít cây cỏ đã khai mở trí tuệ, nhổ rễ khỏi mặt đất, độn thổ đi mất.

Người Nguyên Thiên Thánh Địa vừa mới vọt vào, chỉ nhìn thấy vài cây thuốc có linh trí chui xuống mặt đất, nháy mắt đã trốn mất dạng.
Sắc mặt của mọi người uể oải, rùng mình lẩm bẩm thì thầm: "Làm sao có chuyện này?"
Một vị thái thượng trưởng lão giận dữ rống lên: "Chân Long, ngươi đã đồng ý với Nữ Đế sẽ không rút long mạch, ngươi đường đường Chân Long nữa, sao có thể vì lợi ích của bản thân mà nuốt lời."
Đế Long còn chưa rời đi, nàng nghe thấy tiếng gầm thét bi thương từ dưới lòng đất truyền đến, lạnh lùng đáp trả một câu: "Ta chẳng qua là chuyển những thần thụ này đến nơi khác mà thôi, đồ vật của Tu Tiên Giới, bản tôn không thèm cướp." Trong miệng nói không thèm cướp, móng vuốt lại duỗi ra ngoài, một tay nắm lấy cung điện trong lòng bàn tay, ném vào nhẫn trữ vật.

Tòa cung điện này vốn có pháp trận bảo vệ, thái thượng trưởng lão canh giữ, nhưng lúc này, toàn bộ thái thượng trưởng lão đã chạy xuống lòng đất xem thần thụ, mà pháp trận, linh khí dùng để kích hoạt pháp trận đã không còn, pháp trận không cần phá cũng tự hủy.

Đế Long nhẹ nhàng nói: "Tu Ma Giới sắp xâm lược, ta sợ toàn bộ các ngươi chết hết truyền thừa bị thất truyền, bản tôn sinh lòng từ bi, mang một phần truyền thừa của các ngươi đi, tương lai chọn người tài truyền lại, xin cáo từ." Nói xong, quay đầu bay khỏi Nguyên Thiên Thánh Địa, đi thẳng đến Thiên Nguyên.
Các trưởng lão Nguyên Thiên Thánh Địa nghe vậy cảm thấy không ổn, vội vàng chạy về, liếc mắt một cái nhìn thấy cả tòa Tàng Thư Các cao ba tầng đã biến mất.

Cả tòa Tàng Thư Các và nền đất bị Đế Long đào đi mất rồi!
"CHÂN LONG" Có một vị trưởng lão kiềm chế không được ngửa mặt lên trời rống lên.
"Chân long, mày chết không được tử tế!" Có thái thượng trưởng lão chỉ tay lên trời lạnh giọng nguyền rủa.
Mà giờ phút này Đế Long đã xuất hiện trên bầu trời Thiên Nguyên Thánh Địa, nàng đứng trên không nhìn xuống Thiên Nguyên Thánh Địa, thậm chí không nói một câu nào đã trực tiếp ra tay.

Thiên Nguyên Thánh Địa lai lịch thâm hậu, Đế Long vừa xuất hiện lập tức đã có thái thượng trưởng lão mang theo thần khí lao ra, Đế Long mí mắt cũng chưa nâng một chút, chân đạp Ma Quan trực tiếp đè xuống..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi