ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Trong giây lát Trần Hùng cũng sững sờ một chút.

Chuyện của Phùng Tuyết không phải là do Minh Hạ và Tinh Tú liên hợp lại làm ra sao, làm thế nào để bọn họ chủ động ra mặt đây?
Có điều, rất nhanh Trần Hùng đã hiểu ra: “Tinh Tú thu mua lại Minh Hạ, buộc Minh Hạ phải lợi dụng tư liệu của Phùng Tuyết bôi đen trắng trợn, còn tôi, phải chăng cũng có thể thu mua Tinh Tú?” “Anh Hùng, anh nói không sai, đây chính là đối sách của tôi.

Hơn nữa bây giờ cũng chỉ có cách giải quyết này thôi.” “Đồng thời, trong khi đang giúp cô Phùng Tuyết tẩy trắng, chúng ta còn phải làm một chuyện khác nữa.” “Chuyện gì?” Trần Hùng hỏi.

“Dịch chuyển.

“Dịch chuyển?” “Đúng.” Huỳnh Phong gật đầu, nói: “Chính là dịch chuyển sự chú ý của công chúng, dùng tin đồn lớn hơn nữa để chuyển dời sự sức nóng của chuyện này đi.

“Tin đồn lớn hơn nữa.

Trần Hùng nheo mắt lại, giống như lại nghĩ đến chuyện gì đó, anh đột nhiên cảm thấy tên nhóc Huỳnh Phong này quả không hổ là truyền thông thể hệ mới, thật sự là toàn thân trên dưới đều lộ ra sự gian trả, đầu óc này thật mẹ nó dùng quả được.

Nói đến đây, Trần Hùng gần như đã hoàn toàn hiểu ý của Huỳnh Phong.


Những chuyện như thế này, nếu nói là khó, thật sự là khó như lên trời.

Tuy nhiên nếu nói là đơn giản, kỳ thật cũng vô cùng đơn giản.

Điều tiên quyết chính là phải có cái năng lực đó.

Trần Hùng đứng dậy, vỗ vỗ vai Huỳnh Phong, thể hiện sự công nhận: “Huỳnh Phong này, công ty truyền thông Hoàng Thiên kia của cậu giá thị trường là bao nhiêu?”
Huỳnh Phong khẽ giật mình, nói: “Hiện nay giá thị trường vào khoảng trên dưới một nghìn tỷ “Ừm.” Trần Hùng khẽ gật đầu, nói: “Tôi biết cậu ngoại trừ làm truyền thông ra, còn phụ thêm rất nhiều kênh nghiệp vụ khác trên mạng.

Trên thực tế công ty truyền thông mới này của cậu chỉ là một nền tảng, những nghiệp vụ khác mới là nguồn thu nhập chính.

“Đúng vậy anh Hùng”
Trần Hùng nheo mắt cười: “Tôi cho cậu một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ, đợi sau khi chuyện này qua đi, cậu đừng làm truyền thông nữa, làm công ty giải trí đi.” “Anh Hùng, này." Tim Huỳnh Phong nảy mạnh một cái.

“Truyền thông Hoàng Thiên của cậu giao cho những người khác dưới tay cậu làm, tôi dự định sẽ để Ngọc Thanh bắt đầu làm những ngành khác, tạo nền tảng cho thương hiệu Ngọc Thanh tiến ra quốc tế sau này.


Đợi sau khi có được Tình Tú, cậu đến làm người phụ trách của Tinh Tú.

Huỳnh Phong hít một hơi khí lạnh, anh ta thật sự bị những lời này của Trần Hùng dọa cho ngây ngốc rồi.

“Sao nào, cậu không đồng ý?” “Đồng ý, đương nhiên đồng ý.

Huỳnh Phong kích động gật đầu lia lịa, thành phố Bình Minh có nhiều ông chủ như vậy, mỗi người ai nấy đều muốn chân chính trở thành thủ hạ của Trần Hùng, giúp anh làm việc.

Nhưng cho đến bây giờ, chân chính có thể xưng là thủ hạ của Trần Hùng, ngoài Trương Văn Long ra e là không có người nào khác.

Thậm chí đến Liễu Hồng Ngọc cũng không được tính vào, mặc dù trước đây ở thành phố Lâm Giang, Liễu Hồng Ngọc đã nhận Trần Hùng làm chủ nhân, tuy nhiên, sau này Trần Hùng vẫn luôn không để Liễu Hồng Ngọc làm việc gì, quan hệ giữa hai bên không hề có sự thay đổi nào.

Còn bây giờ, Trần Hùng đã chủ động cho Huỳnh Phong một cơ hội, sao anh ta có thể không kích động.

Đây lại là một cơ hội cực tốt có thể khiến cho Huỳnh Phong một bước lên mây, anh ta làm nhiều việc cho Trần Hùng và Ngọc Thanh như vậy, không phải là vì đợi đến ngày hôm nay sao? “Đa tạ anh Hùng đã khen ngợi cùng cất nhắc.

Huỳnh Phong kích động nói.

“Đây là cậu xứng đáng nhận được..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi