ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Tim Kiều Tiết Dũng cũng thắt lại, cậu ta không ngờ trong đại hội tế tổ hôm nay lại có thể xảy ra việc nhiễu loạn vào thời khắc then chốt như lúc này.

"Lại lấy hương đến đây.

Giọng Kiều Tiết Dũng đã bắt đầu trở nên hơi điện cuồng, giờ khắc này thậm chí chính cậu ta cũng cảm thấy sốt ruột
Tach tach tach....!
Bên cạnh truyền đến tiếng người phục vụ không ngừng bấm bật lửa, cuối cùng đã có lửa bùng lên trên đầu ba cây hương.

Nhưng lúc này sự việc càng thêm kỳ dị, ba cây hương này ngay từ lúc đầu đã không thể đốt cháy lên được.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong Từ Đường đều cảm thấy mờ mịt, chuyện này không khoa học chút nào, hết sức kỳ dị.


Chẳng lẽ tổ tiên nhà họ Kiều đã thật sự hiển linh, bọn họ không tán thành Kiều Tiết Dũng làm gia chủ nhà họ Kiêu sao? "Thắng bỏ đi."
Kiều Tiết Dũng phẫn nộ đá cho người phục vụ một cú ngã nhoài xuống đất, sau đó đoạt lấy hương và bật lửa trong tay người đó.

Cậu ta muốn tự mình đốt hương, nhưng kết quả vẫn như vậy, ba cây hương kia đốt thế nào cũng không cháy.

"Mẹ kiếp."
Kiều Tiết Dũng không nhịn được chửi ầm lên, sau đó liền quăng hương xuống đất: “Hương này có vấn đề" "Tôi thấy là anh có vấn đề thì đúng hơn.

"Tổ tiên nhà họ Kiều hoàn toàn không công nhận anh là người đứng đầu của dòng họ, vì vậy anh không đủ tư cách kế thừa vị trí gia chủ nhà họ Kiều."
Một âm thanh đột nhiên vang lên giữa đám đông bên ngoài từ đường, giống như thùng đựng thuốc nổ bị châm lửa, trong nháy mắt đã phát nổ.

Toàn bộ từ đường dòng họ Kiều bỗng nổ ra một cuộc tranh luận gay gắt.


"Đúng vậy, vô duyên vô cớ làm sao hương lại đốt không cháy? Nhất định là do tổ tiên nhà họ Kiều không chấp nhận Kiều Tiết Dũng" "Đúng vậy, Kiều Tiết Dũng căn bản không có tư cách làm gia chủ nhà họ Kiều, tuy tôi không phải người nhà họ Kiều nhưng dòng họ tôi là dòng họ phụ thuộc nhà họ Kiều, nên tôi cũng không đồng ý để Kiều Tiết Dũng làm gia chủ nhà họ Kiều" "Đúng, đứa con riêng như Kiều Tiết Dũng không có tư cách làm gia chủ nhà họ Kiều, anh ta không được chấp nhận"
Chỉ trong một thoáng phía dưới đã vang lên đủ loại lời đàm tiểu, mỗi một câu nói đều hết sức chói tai, hiện trường đã bắt đầu rơi vào trạng thái mất không chế.

Kiều Tiết Dũng lên cơn giận, đã hoàn toàn nổi giận.

"Mẹ kiếp, là kẻ nào dám ra tay trên cây hương”
Hai mắt Kiều Tiết Dũng đỏ như máu, quay người bước ra khỏi từ đường: "Ai dám nói Kiều Tiết Dũng này không đủ tư cách làm người đứng đầu dòng họ Kiều thì mau đứng lên cho tôi?"
Mọi người bên dưới thảo luận khí thế ngất trời, nhưng đến khi thật sự muốn có người đứng ra thì họ lại không dám.

Ở đây không có ai là kẻ ngốc, lúc này mà đứng ra làm chim đầu đàn thì không phải là muốn chết sao?
Nhưng chỉ vài giây sau lại vang lên một giọng nói: "Kiều Tiết Dũng, vị trí gia chủ nhà họ Kiều còn chưa tới lượt anh làm.”
Thật sự có chim đầu đàn sao!
Cùng lúc giọng nói đó vang lên đám người phía dưới đột nhiên tách ra hai bên tạo thành một con đường.

Một người đàn ông trẻ tuổi mặc bộ đồ tang màu trắng, trên đầu chùm khăn xô, đi thẳng một đường về phía Kiều Tiết Dũng cùng với đám người Trần Hùng và Viễn Trọng Chi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi