ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


"Kiều Tiết Trọng!"
Ngay khi vừa nhìn thấy người thì đã có rất nhiều người lớn trong dòng họ Kiều nhận ra Kiều Tiết Trọng.

Tuy mấy năm nay Kiều Tiết Trọng luôn ở nước ngoài, ít khi trở về, một vài người trẻ trong nhà họ Kiều đã sớm quên mất anh ta trông như thế nào.

Nhưng đối với những người lớn như Kiều Tùng Trác mà nói thì không thể nào không nhận ra Kiều Tiết Trọng.

"Kiều Tiết Trọng!"
Đồng tử Kiều Tiết Dũng nhanh chóng co rút lại, cậu ta cũng cảm thấy cực kỳ bất ngờ, bởi cậu ta hoàn toàn không ngờ Kiều Tiết Trọng, người vốn đã bị Kiều Tùng Bác đưa ra nước ngoài căn bản không thể có khả năng xuất hiện ở đây, lại xuất hiện vào ngay thời khắc mẩu chốt này.


Nhìn vào toàn bộ dòng họ Kiều bây giờ thì dòng dõi của Kiều Tùng Châu, Kiều Tùng Trác và Kiều Tùng Bác đều có thể coi là con cháu trực hệ.

Trước đây Kiều Tiết Dũng đã trực tiếp đánh bại thế hệ trước của nhà họ Kiều, mà trong đám thanh niên cùng thể hệ với cậu ta cũng không có bất luận kẻ nào có thể đổi đầu với cậu ta, nên đương nhiên Kiều Tiết Dũng đã trở thành người có tư cách kế thừa vị trí gia chủ nhà họ Kiều nhất.

Nhưng hiện giờ Kiều Tiết Trọng, người cũng thuộc dòng dõi trực hệ của nhà họ Kiều, đột nhiên xuất hiện, điều này khiến cho Kiều Tiết Dũng, người vốn không có xuất thân trong sạch, cảm giác được sự bất an.

"Tiết Trọng, sao cháu lại trở về ?"
Nhiều người lớn trong dòng họ Kiều đồng thời cùng về phía Kiều Tiết Trọng, có thể nhìn ra được tuy đã nhiều năm Kiều Tiết Trọng không quay về nhà họ Kiều nhưng ấn tượng của nhiều người lớn trong dòng họ đối với anh ta lại rất tốt.

Vẻ mặt Kiều Tiết Trọng âm u lạnh lẽo, lạnh giọng nói: "Nhà họ Kiều xảy ra chuyện lớn như vậy, bác cả, cô út, cả cha cháu và Kiều Tiết Thanh, tất cả họ đều bị người ta ra tay hãm hại, hiện giờ cả nhà họ Kiều to như vậy cũng sắp rơi vào tay người ngoài rồi, cháu làm sao có thể không trở lại chứ.

"Kiều Tiết Trọng, cháu nói hươu nói vượn cái gì vậy?"
Kiều Tùng Trác đứng bên kia nhướng mày quát lớn.

Kiều Tiết Trọng quét ánh mắt về phía Kiều Tùng Trác bên này, người này không hổ danh là con trai Kiều Tùng Bác, trong ánh mắt của anh ta như chứa đầy khí thế sắc bén của người ở địa vị cao, thậm chí khi Kiều Tùng Trác cảm nhận được ánh mắt này của Kiều Tiết Trọng thì sau lưng cũng đột nhiên xông lên một luồng khí lạnh.

Rốt cuộc là anh ta muốn làm gì?
Vì sao đời thứ ba của nhà họ Kiều bây giờ người này so với người khác lại càng sắc bén hơn, dù là Kiều Tiết Dũng hay là Kiều Tiết Trọng, hoặc là Kiều Tiết Thanh trước kia, chỉ một ánh mắt xẹt qua cũng đủ làm cho nội tâm ông ta không tự chủ được phải run rẩy.


Trước kia Kiều Tùng Trác còn muốn tranh giành vị trí gia chủ này, nhưng giờ xem ra việc này hoàn toàn là do ông ta mơ mộng rồi.

"Bác hai, tuy rằng tôi không biết tại sao bác lại đi đến bước này, nhưng phận làm cháu tôi vẫn phải nhắc nhở bác một câu, đừng muốn tìm đường chết như vậy.

"Cái gì!" Kiều Tùng Trác thở hổn hển, cơ mặt co giật dữ dội.

Kiều Tiết Dũng đứng bên lia vào lúc này lại cười lên ha hả.

"Kiều Tiết Trọng, anh có ý gì? Anh muốn liên hợp với
Trần Hùng và Viễn Trọng Chi để đối phó nhà họ Kiều sao?" "Người đứng cạnh anh là kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Kiều, là kẻ thù đã giết cha và anh cả của tôi, họ đều chết trong tay những người này.

"Kiều Tiết Trọng, không ngờ anh lại có thể cấu kết với kẻ thù của nhà họ Kiều để làm việc xấu, thiên đường có lối anh không đi, địa ngục không cửa lại muốn chen vào, hôm nay anh đã đến đây rồi thì để mạng ở lại đây đi.

Nói đến đây trên người Kiều Tiết Dũng đã tràn ngập sát khí mạnh mẽ.


Ngay sau đó ánh mắt hung tàn của cậu ta đã dừng lại trên người Trần Hùng và Viễn Trọng Chi, lần trước cậu ta uốn mượn đao giết người, nhưng sau khi Trần Hùng trở mặt thì bọn họ đã xác định phải trở thành kẻ thù không đội trời chung.

"Trần Hùng, Viễn Trọng Chi, tôi không đi tìm mấy người mà mấy người lại dám chủ động đưa đến cửa, coi thường nhà họ Kiều tôi là đồ giả sao?" "Người đâu.

Kiều Tiết Dũng vừa ra lệnh thì xung quanh đột nhiên có rất nhiều cao thủ nhà họ Kiều lao tới, vây đám người Trần Hùng lại.

"Ha ha."
Trần Hùng và Viễn Trọng Chi không hề hoảng hốt, căn bản không thèm để cao thủ nhà họ Kiều vào mắt..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi