ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Kỷ Hi Nguyệt cảm nhận được vẻ cô tịch thê lương trên người anh, một đứa con trai tám tuổi, vừa mới mất mẹ đã tiếp nhận huấn luyện tàn nhẫn, đây quả thực là một chuyện không phải người bình thường có thể chịu đựng được.

Chẳng trách trên mặt anh không bao giờ có lấy nụ cười.

Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy anh rất đáng thương, trong lòng cô cũng buồn và đau lòng cho anh.

“Đứng dậy đi, cho em ba mươi phút tắm rửa, sau đó tôi sẽ tới phòng của em.” Triệu Húc Hàn cuối đầu nhìn cô lần nữa rồi xoay người bỏ đi.

Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, trong lòng lan man vô cùng. Cô lục tục trở mình, nén cơn đau nhức toàn thân để xuống lầu tắm rửa.

“Kỷ tiểu thư, cậu chủ bảo cô ngâm người trong nước ấm mười lăm phút trước.” Thím Lý cũng vừa mới châm nước tắm cho cô xong.

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, sau đó cười khổ nói: “Thím Lý, lát nữa thím giúp cháu thoa thuốc mỡ được không?”

Thím Lý khẽ cười: “Cậu chủ nói sẽ tự tay thoa giúp cô.”

“Thím Lý, chẳng phải là cháu đang sợ sao.” Kỷ Hi Nguyệt thực sự sợ hãi, trong đầu cô nhớ đến đôi mắt khát máu và tàn bạo vào đêm đó ở kiếp trước.

“Không cần sợ. Cậu chủ thật ra rất tốt bụng.” Thím Lý cười, “Huống hồ việc cậu chủ đã quyết định thì không ai có thể thay đổi.” Nói xong bà bước ra ngoài.

Kỷ Hi Nguyệt gào khóc, cô cởi quần áo rồi ngâm mình vào nước ấm.

Cảm giác thoải mái làm chô nhất thời quên hết muộn phiền, nhắm hai mắt từ từ thư giãn.

Bởi vì quá mệt mỏi nên mười lăm phút thư giãn cũng đủ khiến cô ngủ thiếp đi hoàn toàn.

Vì vậy, lúc Triệu Húc Hàn gõ cửa không thấy ai trả lời.

Triệu Húc Hàn đứng ở bên ngoài cau mày, anh trực tiếp đẩy cửa bước vào trong thì nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đang ngủ say trong bồn tắm.

Anh quay người ra ngoài gọi thím Lý vào, sau đó tới bên cạnh bồn tắm thò hai tay vào nước bế Kỷ Hi Nguyệt lên.

“Cậu chủ, Kỷ tiểu thư huấn luyện như vậy quả thực là quá kiệt sức.” Thím Lý nhanh chóng lấy một chiếc khăn tắm lớn để giúp cô lau khô.

‘Thím Lý, thím nên biết nản lòng thì sau này rất khó thành công.” Triệu Húc Hàn nhìn lướt qua làn da trắng như tuyết của Kỷ Hi Nguyệt, anh khẽ cau mày rồi đặt cô lên giường.

“Vâng, tôi chỉ cảm thấy Kỷ tiểu thư vốn dĩ nên trải qua cuộc sống an nhàn.” Thím Lý thở dài.

“Ở bên cạnh tôi làm sao có thể an nhàn? Thím ra ngoài trước đi.” Triệu Húc Hàn nói xong thì với tay lấy cao xoa bóp đặc trị lúc nãy đem vào, sau đó đi tới chiếc giường lớn.

Thím Lý đáp lại một tiếng rồi ra ngoài, tiện tay khép cửa phòng.

Triệu Húc Hàn đứng một bên giường, nhìn chằm chằm vào cơ thể trần truồng của Kỷ Hi Nguyệt, đường cong tinh tế, làn da trắng trẻo láng mịn làm cho người khác có một loại kích động  muốn vuốt ve.

Đáng tiếc lúc này Kỷ Hi Nguyệt lại ngủ say như chết.

Triệu Húc Hàn ngồi xuống, lấy chiếc chăn bên cạnh đắp lên đùi cô, sau đó nặn cao xoa bóp ra bắt đầu thoa lên một bên chân thon dài của Kỷ Hi Nguyệt.

Trên làn da mềm mại trơn bóng như trẻ sơ sinh có mấy vết xanh xanh tím tím nhìn thấy mà giật cả mình.

Triệu Húc Hàn nhíu mày, anh tỉ mỉ xoa bóp cho cô, nhưng nội tâm lại đang từ từ tan rã chứ không còn bình tĩnh như ngoài mặt.

Bởi vì trong đầu anh bất giác tái hiện lại đêm đó.

Mặc dù tối hôm đó anh đánh mất tự chủ, tức giận đến nỗi bản thân cũng sợ hãi chính mình, nhưng cảm giác thân mật nhất giữa tình yêu nam nữ đã ăn sâu vào tâm trí anh.

Qua đêm đó, anh chôn chặt niềm ham muốn này vào sâu tận đáy lòng. Không nghĩ đến, càng sẽ không khơi gợi.

Sau khi trưởng thành, các buổi huấn luyện về phương diện nam nữ cho chủ nhân của Triệu gia có thể nói cực kỳ tàn khốc.

Cho nên, về phương diện tình dục có thể khẳng định anh không khác gì các vị thái giám ngày xưa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi