ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

"Thật sự không xuất sắc, linh lực của nàng nhiều nhất chính là cấp 5, tiểu đồng bưng trà đưa nước của chúng ta còn tốt hơn nàng."

Cũng có người nói rõ lí lẽ giúp nàng: "Các ngươi không thể nói như vậy, nghe nói nàng lúc đầu là một cây phế tài, nhưng trong nửa năm qua linh lực nàng đã lên tới cấp 5, trên đời này còn chưa có người nào thăng cấp nhanh như nàng. Nàng thật sự vẫn có một chút bản lĩnh."

Nhưng cũng có người cười khúc khích: "Ngươi lại nói chuyện vô nghĩa, mọi người đều biết, tu luyện linh lực những giai đoạn trước đều thăng cấp rất nhanh, nàng lại có thánh tôn chỉ điểm ở trong mộng, vì thế trong vòng nửa năm nàng lên tới cấp 5 cũng không có gì lạ. Những người chúng ta ở đây chính là vừa sinh ra linh lực đã đạt tới cấp 6 trở lên ——"

"Đúng vậy, nhưng nghe nói gần đây nàng có rất nhiều phiêu lưu, tông chủ Thiên Vấn Tông cực kỳ coi trọng nàng, từng cướp nàng đi...... Các ngươi nói xem, có phải Long tông chủ đã cho nàng ăn kỳ được nào đó, giúp nàng nhanh chóng tăng trưởng công lực hay không? Hình như trước khi nàng bị Long tông chủ mang đi, linh lực mới đạt cấp 2......"

"Rất có thể như vậy. Rốt cuộc Long tông chủ có rất nhiều kỳ dược."

"Xem ra vận may của nàng rất tốt, nếu chúng ta có được vận may như nàng, có lẽ hiện tại đã tu luyện đến cấp 9......"

"Đúng vậy, nói đến cùng chẳng qua nàng gặp may mà thôi."

"......"

Từng tiếng lẩm nhẩm ríu rít vang lên......

Mọi người đều có bản năng chán ghét học sinh cửa sau, nhìn thấy Cố Tích Cửu hiện tại nghèo túng, phần lớn mọi người đều vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy đây là báo ứng của nàng.

Khi các nàng thảo luận, giọng nói không lớn lắm, dù khoảng cách khá xa, nhưng Cố Tích Cửu vẫn có thể nghe được rõ ràng chính xác.

Đa số giọng điệu công kích thảo luận, Cố Tích Cửu đều xem như không nghe thấy, nàng lười để ý tới bọn họ.

Có một số chuyện càng giải thích càng trở nên rối loạn, càng giải thích càng sẽ bị bôi đen, không bằng không giải thích gì cả, sau này nàng sẽ dùng thực lực để giải thích.

Bọn họ ở nơi xa thảo luận là chuyện của bọn họ, nàng ở chỗ này làm phòng ở cho mình, xem như không nghe thấy.

Với tốc độ sửa nhà của nàng, đoán chừng khoảng hơn một canh giờ nữa, nàng có thể làm xong, buổi tối có thể tạm chấp nhận che mưa chắn gió.

Thời tiết ở đây có chút kỳ lạ, ban ngày mặt trời rực sáng ánh nắng, vừa đến rạng sáng sẽ đổ mưa to, nhiệt độ không khí giảm mạnh. Ban ngày khoảnh 20 độ, buổi tối có thể giảm tới 1-2 độ, thậm chí có thể dưới 0 độ.

Cố Tích Cửu không muốn so đo với những người đó, nhưng luôn có những người thích đi tìm việc, dứt khoát đi tới trước mặt nàng khiêu khích.

"Ồ, tự mình xây nhà ở đây."

Một giọng nói trong thời kỳ vỡ giọng vang lên ở trên đỉnh đầu của Cố Tích Cửu.

Cố Tích Cửu ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, một thiếu niên đang đứng trước mặt. Nhìn qua cũng bằng tuổi nàng, đều là 13-14 tuổi. Khuôn mặt hắn cực kỳ thanh tú, mắt to hai mí, nhưng hai hàng lông mày đứng thẳng lên, chứng tỏ thiếu niên này là người rất gai góc, thật sự không nên chọc tới.

Cố Tích Cửu không để ý đến hắn, vác một khối đá xanh lớn đi vào trong phòng.

"Này, ca ca đang nói chuyện với ngươi! Không nghe thấy sao? Bị điếc?" Thiếu niên kia kiêu ngạo ngăn cản đường đi của nàng.

Cố Tích Cửu vừa rồi chỉ phớt lờ bọn họ, nhưng không có nghĩa nàng muốn ở đây làm túi trút giận. Đối với những nhân vật tự tìm tới cửa gây rối, nàng tất nhiên sẽ không khách khí.

"Chính ngươi mới không có mắt? Bị mù?" Dưới chân Cố Tích Cửu hơi sai bước một chút, đôi mắt thiếu niên kia đột nhiên hoa lên, Cố Tích Cửu đã nhẹ nhàng vòng qua người hắn, đi vào trong nhà.

Thiếu niên kia: "......"

Hắn cũng là cao thủ, không ngờ không thể nhìn thấy tiểu nha đầu trước mắt rốt cuộc đã vòng qua người hắn như thế nào! Hắn rõ ràng đã bịt kín tất cả các đường lui của nàng!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi