ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Thân hình Chúc Thanh Sơn như ác quỷ Tu La, tốc độ thì như Kinh Hồng Thiểm Điện, hắn ta không ngừng thi triển chiêu thức giao đấu với Vũ Hạo Thiên, trường đao toả ra sát khí màu đen rồi hóa thành dị tượng luyện ngục khủng khiếp vô cực, trong lúc nhất thời, trên đài bèn vang vọng tiếng gào khóc thảm thiết, đao quang chồng chéo lên nhau.  

"Lôi Bạo! Vân Quyển Bát Phương!"  

Triệu Vô Cực lại không né tránh, đánh ra một chưởng lôi quang bùng nổ mạnh mẽ như thiên thạch, quét sạch những tầng mây bay tản ra bốn phương tám hướng, khiến cho lôi quang này vẫn chứa đựng một quan niệm nghệ thuật phong phú dù đã phát huy đến cực đại.  

Ầm ầm!  

Tiếng nổ vang vọng đất trời, sau khi Chúc Thanh Sơn cắn răng ngăn chiêu, hắn ta liền vung tay quét lại một đao Phệ Hồn. Nháy mắt, đao ý hóa thành ác quỷ im hơi lặng tiếng mà chui vào trong cơ thể của Triệu Vô Cực.  

"Chiêu này vô dụng với ta mà thôi, Chúc Thanh Sơn đến đây kết thúc được rồi, Lôi Vân Bạo!"  

Vẻ mặt Triệu Vô Cực lạnh lùng, hắn ta trực tiếp luyện hóa ác quỷ được hóa thành từ đao ý trong cơ thể, bay vọt lên trời vung tay chưởng ra một chưởng.  

Oành!  

Âm thanh vang vọng, giữa bầu trời lôi quang hào hùng và những tầng mây vô tận đang điên cuồng dung hợp, trong nháy mắt, nó đã phát triển thành một vòng xoáy cực lớn đáng sợ.  

Lúc vòng xoáy chuyển động, ở trung tâm có một nham thạch màu vàng cực kỳ sáng chói, hoàn toàn bị ánh điện ngưng tụ lại. Nhìn từ xa dường như có một mảng tinh vân được bao bọc trong vòng xoáy kinh ngạc này.  

Khi vòng xoáy rơi xuống, áp lực kinh hoàng làm mặt đất hằng lên các vết nứt, sau đó ập vào người Chúc Thanh Sơn với tốc độ đáng kinh ngạc.  

Đùng!  

Vòng xoáy Lôi Vân ầm ầm nổ tung, sát khí màu đen quấn quanh cả người Chúc Thanh Sơn đã bị đánh tan hơn một nửa, thương tích khắp cả người, máu tươi giàn giụa, trông vô cùng chật vật.  

"Phệ Không!"

Sắc mặt Chúc Thanh Sơn trắng bệch, nổi giận gầm lên, vô số luồng sát khí màu đen cuồn cuộn bùng cháy. Trong chớp mắt, sát khí kinh khủng trên thân đao điên cuồng tăng vọt, hóa thành đao mang của một trường đao trăm trượng, trên đao mang còn có một ngọn lửa màu đen.  

Phệ Hồn, Phệ Huyết... Chiêu đao cuối cùng lại được đặt là Phệ Không.  

Khi đao quang trăm trượng kia bổ xuống, những nơi mà nó đi qua đều bị thiêu cháy hoàn toàn, cả bầu không khí đều bị đốt đến đen kịt, không hổ với tên xưng.  

"Đại Lôi Vân Bạo!"  

Triệu Vô Cực không dám khinh thường, cơ thể chợt lóe, hai tay đẩy mạnh lên trời.  

Oành!  

Chỉ thấy cả người hắn ta sáng chói lôi quang, giữa không trung liền xuất hiện chín vòng xoáy Lôi Vân, mỗi vòng xoáy này đều không hề nhỏ hơn vòng xoáy vừa đánh bay Chúc Thanh Sơn. Lúc này, chín vòng xoáy lớn nhập lại làm một, hóa thành một vòng xoáy cực lớn có màu tím như ngọc lưu ly, liên tục xoáy tròn với tốc độ nhanh như chớp.  

Ầm ầm!  

Ở trung tâm vòng xoáy, đất trời như biến sắc, từng dòng điện quang như phá vỡ hư không. Nó không ngừng phát sáng rực rỡ giữa bầu trời đen kịt, gương mặt lạnh lùng của Triệu Vô Cực giờ phút này cứ như đang rớt xuống âm độ.  

Đùng!  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi