ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vòng xoáy Lôi Vân màu tím hoàn mỹ như ngọc kia trong nháy mắt đã đụng vỡ hết đao mang của Chúc Thanh Sơn, ngay sau đó đao thế của hắn ta đều bị nổ tung, không còn tồn đọng lại bất cứ gì.  

Chúc Thanh Sơn phun ra một ngụm máu tươi, đập cả người vào kết giới bao quanh đài Thăng Long, rồi té xuống đất, lúc này chỉ còn thân đao là miễn cưỡng chống lại không ngã xuống.  

Một lúc sau, hắn ta mới mở miệng: "Ý cảnh Lôi Vân, quả nhiên khá lắm, nhưng lần sau gặp lại, chắc chắn ngươi không phải đối thủ của ta".  

"Ngươi cũng vọng tưởng quá rồi, lần sau có gặp lại thì ngươi sẽ thua thảm hại hơn cả hôm nay".  

Triệu Vô Cực hừ lạnh, không chừa cho Chúc Thanh Sơn một chút mặt mũi.  

Thắng bại đã rõ, sau khi Triệu Vô Cực chiếm đoạt khí Huyền Hoàng của đối phương xong, long ảnh lại biến đổi thành công, Kim Long ngũ trảo biến hoá huyền ảo chói sáng cả mắt.  

"Triệu Vô Cực vẫn rất mạnh, Đại Lôi Vân Bạo chắc là đòn sát thủ của hắn ta rồi, nếu Viêm Long Tử còn sống thì chắc cũng sẽ thảm bại".  

"Chúc Thanh Sơn chưa bị đánh chết cũng đã khá lắm rồi".  

"Ngày hôm nay đã sinh ra ba con Kim Long ngũ trảo, thật sự có chút mong đợi, trong ba người nay ai sẽ giao thủ với ai trước đây".  

Trận đấu xếp hạng dần đến hồi kết, Triệu Vô Cực cũng đã có Kim Long ngũ trảo, bầu không khí của Quần Long thịnh yến nháy mắt được đẩy lên cao trào. Vẻ mặt mọi người kích động không thôi, vô cùng mong đợi, hoàn toàn không có gì gọi là mệt mỏi.  

Không bao lâu sau, lại đến lượt Lâm Nhất ra sân.  

"Trận kế, Lâm Nhất đấu với Nguyệt Vi Vi".  

Giọng trong tài vừa dứt, hiện trường bỗng xôn xao ầm ĩ, cuối cùng thì hai người này cũng đối mặt, không biết sẽ diễn một màn tình cảnh gì đây.  

Có điều cũng có thể đoán được, ắt hẳn cuộc đối đầu sẽ không quá mức kịch liệt gì đâu, Nguyệt Vi Vi vốn dĩ không thèm quan tâm đến thứ hạng, huống chi đối phương lại còn là Lâm Nhất.  

Lâm Nhất đã luyện hóa Cửu Tích Long Huyết đến thời khắc then chốt, sau cùng chỉ còn lại ý chí cực kỳ khó luyện hóa. Bày ra cho hắn một chút rắc rối, có khi Lâm Nhất lại lĩnh ngộ nhanh chóng, có thể đạt được thành công sớm, đây vốn dĩ là niềm vui bất ngờ.  

Còn nếu không thành, chỉ đành chờ sau khi thịnh yến kết thúc, lại phải tiêu tốn thêm thời gian.  

"Hì hì, Lâm ca ca, Vi Vi sẽ không hạ thủ lưu tình đâu đấy, huynh cẩn thận đó".  

Nguyệt Vi Vi tròn mắt nhìn Lâm Nhất, tươi cười đáng yêu, cầm ngọc tiêu trong tay đặt lên môi.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi