ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Tinh thần của tất cả mọi người đều bị chấn động, ánh mắt tỏa ánh sáng nhìn Bạch Vũ: "Ngươi muốn dẫn chúng ta đi đánh bọn họ, cướp đồ về?"

Tả Viêm chỉ cảm thấy đau đầu, cuống quít khuyên can: "Không được, các ngươi đừng làm ẩu.

"Vì sao không được? Những gì Bạch Vũ đưa đều quý giá, linh tửu trong nhà kho cũng đều vét sạch, mấy ngàn cống hiến cũng không đổi được, đương nhiên phải cướp về." Tả Vũ bất mãn trừng mắt.

Bạch Vũ lạnh nhạt cười: "Vốn cũng không cần thiết phải đoạt lại những thứ đó, đánh bọn họ thì vẫn được."

Linh quả hệ Kim 400 năm, giá trị mấy chục vạn tinh thể thứ phẩm, nhưng Tòng Nguyệt Cầm là Triệu Hoán Sư hệ Mộc, nàng ta không dùng được.

Còn bí tịch đúc linh khí đưa cho Thủy Vân Thanh là loại cực kỳ cao thâm, đừng nói Thủy Vân Thanh có thể dựa vào đó mà đúc ra linh khí, nàng ta có thể xem hiểu hay không rồi nói.

Về phần phối phương Nhiên Huyết, không tiện, không phải có phối phương Nhiên Huyết là có thể làm được linh tửu.

Thứ nàng đưa cho ba người đó quả thật rất quý giá, cũng rất phù hợp với khẩu vị của bọn họ, nhưng căn bản là bọn họ không dùng được. Những thứ không dùng được, cầm trong tay cũng chỉ là đồ bỏ đi, căn bản Bạch Vũ không thèm để ý.

"Bạch Vũ, ngươi tính làm như thế nào? Chúng ta nghe lời ngươi. Có muốn lén lút nhìn chằm chằm bọn họ hay không, chờ đến lúc bọn họ chỉ có một mình thì trùm bao tải vào bọn họ?" Tất cả mọi người đều tha thiết nhìn Bạch Vũ.

"Lén lút? Vì sao phải lén lút?" Bạch Vũ lạnh lùng nâng môi, đôi mắt sóng nước mênh mông hiện lên hàn quang, vênh váo hung hăng nói: "Muốn đánh thì đánh trước mặt mọi người, để cho bọn họ thua không còn lời nào để nói!"

Nàng an bài Tả Viêm dẫn người bảo vệ tốt đỉnh Vô Danh, tự mình đi tìm Thương trưởng lão.

Mặc dù Thương trưởng lão là một trong tứ đại trưởng lão, nhưng hắn phụ trách tất cả việc làm ăn của Vô Trần Cung, suốt ngày ở bên ngoài buôn bán, trên cơ bản không ở Vô Trần Cung, bởi vậy chỗ ở của hắn ở Vô Trần Cung âm u, tĩnh mịch, có rất ít người.

Hắn nhìn thấy Bạch Vũ tìm đến, có chút giật mình: "Bạch Vũ, có chuyện gì không? Lợi nhuận tháng này ta nhớ đã nhập vào trong huy chương của người rồi mà."

Bạch Vũ lạnh nhạt ngồi ở đối diện hắn, lấy ra danh sách: "Nếu ngươi có thể kiếm cho ta những dược liệu này, ta sẽ chế tác cho ngươi hai ly Nhiên Huyết, cho ngươi có cơ hội đột phá. Ngươi bị kẹt lại ở Triệu Hoán Sư cao giai cũng trên trăm năm rồi."

Tay đang châm trà của Thương trưởng lão run lên, nước vẩy ra đầy một bàn, thiếu chút nữa làm phỏng mình.

Hắn lau nước sôi đọng lại, lấy danh sách qua xem một lần, có chút chần chờ hỏi: "Có điều kiện gì không?"

"Quả nhiên Thương trưởng lão không hổ là người lão luyện trong việc buôn bán, là một người thông minh, biết thiên hạ không có cơm trưa ăn không phải trả tiền." Bạch Vũ mỉm cười: "Nghe nói đến nay Thương trưởng lão cũng vẫn chưa có một ai, không có một đệ tử đích truyền nào, điều này là sự thật?"

Thương trưởng lão cười sờ sờ râu: "Quả thật là như thế, không phải lão phu không thu, là do hàng năm lão phu bôn ba ở các nơi, cho dù thu đồ đệ cũng không thể đặt ở bên người để dạy dỗ, thu cũng là làm hại đệ tử."

"Không biết Thương trưởng lão có bằng lòng thu ta làm đệ tử hay không?"

Thương trưởng lão ngẩn ra, rất nhanh liền hiểu được, không phải Bạch Vũ muốn bái hắn làm sư phụ, chỉ muốn khoác lên danh phận thầy trò mà thôi. Về phần vì sao muốn hữu danh vô thực......"Ngươi muốn làm thủ tịch đệ tử?"

"Không sai!" Bạch Vũ không che dấu mục đích của chính mình chút nào, trong con ngươi tràn đầy nhuệ khí ngạo nghễ: "Ta không ủng hộ bất luận kẻ nào, ta muốn tự mình đi tranh! Ta muốn đánh bại bốn người khác, trở thành người thừa kế Cung chủ!"

Thương trưởng lão hít một hơi khí lạnh, cảm thấy không hiểu ai đã là người đã kích thích vị này, mặc kệ là ai, hắn đều cảm thấy người nọ sẽ gặp xui xẻo, gặp xui xẻo lớn!

Bạch Vũ không ở lại chỗ của Thương trưởng lão bao lâu liền trở về. Sau khi nàng rời khỏi, tin tức nàng được Thương trưởng lão thu làm đồ đệ, trở thành thủ tịch đệ tử thứ năm được truyền đi khắp nơi trong Vô Trần Cung trong vòng một canh giờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi