DUY NGÃ ĐỘC TÔN

Đây chính là một chuyện không tưởng, Hoang cổ thần tàng, chỉ lĩnh ngộ được một phần trong đó liền có thể trực tiếp diễn hóa ra dị tượng Hoang cổ, một thân thực lực kinh thiên động địa, Nếu có thể lĩnh ngộ hai ba phần mười, hoàn toàn thông hiểu được, dù là nơi Thần Vực cũng có thể hoành hành không cố kỵ.

Đây là lời Hô Diên Bác đã nói, trong đó cũng có chút ước đoán dù sao Hô Diên Bác cũng không tiến vào nơi Thần Vực, chỉ là căn cứ văn hiến xa xưa suy đoán cảnh giới võ giả nơi Thần Vực.

Sau khi trải qua Thụ Thần Hoang cổ miêu tả, Tần Lập biết nơi Thần Vực chính là Giới Thượng ở thời đại Hoang cổ, nhưng lại có thêm Cửu Trọng Thiên. Cường giả nơi đó, đã đạt cảnh giới khó có thể tưởng tượng.

Nhưng mà coi là như vậy, Tần Lập lĩnh ngộ ra sáu phần Hoang cổ thần tàng, cũng đã đủ khiếp sợ thế giới rồi.Nguồn truyện: Truyện FULL

Tần Lập cảm giác được bản thân mình có thể lĩnh ngộ Hoang cổ thần tàng nhiều như vậy, thấu triệt như thế, có quan hệ rất lớn tới tu luyện ngũ hành lực.

Như là nói, trước khi Tần Lập hấp thu Thái Âm Chân Hỏa, sẽ rất khó lý giải bí thuật thần thông Hoang cổ về hỏa trên Hoang cổ thần tàng, cảm giác đặc biệt trúc trắc khó hiểu, có chút phương thức vận hành bí thuật thần thông, quả thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng sau khi hấp thu luyện hóa Thái Âm Chân Hỏa, lại lĩnh ngộ bí thuật về hỏa trên Hoang cổ thần tàng, liền đơn giản hơn không biết bao nhiều lần trước kia. Rất nhiều thứ căn bản không hiểu, cũng thoáng cái như là khai khiếu.

Lần này đồng dạng cũng vậy, sau khi hấp thu Quý Thủy Mộc, trong thời gian ngắn Tần Lập đã có thể lĩnh ngộ rất nhiều thần thông bí thuật Hoang cổ có liên quan tới thực vật cùng sinh tử.

Nhưng mà trong đó có rất nhiều loại, không phải cảnh giới Tần Lập hiện giờ có thể thi triển được. Dần dần, Tần Lập cũng tự ngộ ra một đạo lý: Cảnh giới Địa Tiên, đồng dạng cũng chia ra rất nhiều trình tự. Cảnh giới Tần Lập nắm giữ hiện giờ, suy đoán ra có lẽ Địa Tiên phân ra thành chín cấp độ.

Còn hắn hiện giờ có lẽ vào khoảng cấp độ thứ sáu đến thứ bảy.

Tần Lập hấp thu mộc tinh hoa, lại lĩnh ngộ rất nhiều thần thông bí thuật Hoang cổ, suy đoán ra cảnh giới Địa Tiên. Cho nên, Tần Lập suy đoán Thạch Đầu gia tộc Thần bí ở bên ngoài, hắn không phải là tuyệt thế đại năng siêu việt cảnh giới Địa Tiên.

Bởi vì Thụ Thần Hoang cổ đã nói thế giới này sau khi bị đại thần thông thời đại Hoang cổ thay đổi thiên đạo pháp tắc, sẽ rất khó chứa đựng đại năng siêu việt cảnh giới Địa Tiên.

Một khi siêu việt cảnh giới Địa Tiên, sẽ phi thẳng lên Giới Thượng tầng cao hơn, hoặc là bị thiên đạo pháp tắc hủy diệt.

Muốn phong ấn chính mình, tránh khỏi thiên đạo pháp tắc, đó cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Nếu đối phương chẳng qua là cấp độ thứ chín, cũng không phải đại năng siêu việt tồn tại Địa Tiên, vậy Tần Lập sau khi lĩnh ngộ được sáu phần mười Hoang cổ thần tàng, đồng dạng cũng có lòng tin đánh một trận.

Tuy nhiên tự tin thì tự tin nhưng Tần Lập vẫn không muốn đụng chính diện tới cái tên khí huyết tràn đầy kia. Quá khủng bố, vô duyên vô cớ đụng phải đối thủ cường đại như vậy, đó là một chuyện rất phiền toái.

Trong lòng Tần Lập nghĩ vậy, thân thể vô cùng đột ngột lao ra khỏi Thần Thụ, như một tia chớp nhảy xuống vách núi sâu không thấy đáy.

Tốc độ Tần Lập quả thật nhanh đến cực hạn, hơn nữa ngay trước khi đi ra, còn xuyên thấu qua Thần Thụ thấy được người kia vừa lúc ở một mặt bên kia Thần Thụ.

Hơn nữa, lúc Tần Lập đi ra, đã đổi khí tức toàn thân biến thành khí tức giống như Thần Thụ...

Tới mức này rồi, Tần Lập nghĩ hắn đã đủ để che giấu được cái tên kia.

Ai nghĩ tới, thân thể Tần Lập còn chưa tiến vào biển mây, liền nghe phía sau truyền tới một tiếng rống giận kinh thiên động địa. Một cổ man lực đáng sợ từ bên trên, giống như một ngọn núi khổng lồ đè xuống từ trên đầu.

Ta dựa vào!

Tần Lập không nhịn được lẩm bẩm mắng một tiếng: Con mẹ nó, quá biến thái đi chứ!

Tần Lập vận hành Hành Tự Quyết tới cực hạn, thân thể vù một tiếng xâm nhập vào trong biển mây dày đặc, cổ man lực đáng sợ ở phía sau trực tiếp đánh tan đám mây dày, một bóng người đuổi sát theo phía sau.

Tốc độ kia, lại không kém hơn Tần Lập nắm giữ Hành Tự Quyết bí thuật thần thông Hoang cổ.

Trong lòng Tần Lập trồi lên một cơn tức giận, người này quả thật là một kẻ bệnh thần kinh. Dù là lão tử lên núi, vào cái cây kia, có liên quan chó má gì tới ngươi?

Có cần đuổi theo không bỏ như vậy không, một khi không giết ta không quay về như thế?

Trong lòng nghĩ vậy, thân thể Tần Lập vẽ một vòng cung thật lớn giữa không trung, tránh khỏi cổ man lực khủng bố này, sau đó ngừng giữa không trung.

Bóng người kia thấy Tần Lập dừng lại, cũng lập tức vọt về phía Tần Lập, một câu không nói vung tay lên, một cổ lực lượng hùng hồn cực điểm trực tiếp chôn vùi hư không, đánh tới trước Tần Lập.

Tần Lập cũng tức giận, thân thể mạnh mẽ bốc lên một con Kim Sí Đại Bàng khổng lồ, toàn thân tản ra quang mang mạnh mẽ hơn cả ánh mặt trời, phát ra một tiếng kêu thê lương hướng về phía bóng người kia. Tiếng kêu trực tiếp chôn vùi hư không, đánh cùng một chỗ tới lực lượng hùng hồn do người kia chém ra.

Ầm ầm ầm!

Trên bầu trời phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, dư lực từ cỗ lực lượng này đánh lên trên Thần Sơn đánh cho Thần Sơn cũng phải run run mấy cái.

Nhưng Thần Sơn đúng là Thần Sơn lại không bị cỗ lực lượng hủy diệt kinh người này đánh thành đá vụn.

Phốc!

Tần Lập bị cỗ lực lượng này phản chấn phun ra một ngụm máu, thân thể mạnh mẽ cùng cực lại xuất hiện vết rách. Không khỏi hoảng sợ nhìn đối phương, là một lão già thân áo xám, mặt không chút thay đổi.

Địa Tiên cảnh giới tầng thứ chín, đã cường đại tới như vậy?

Hay là nói hắn nắm giữ bí thuật thần thông Hoang cổ không kém hơn mình nắm giữ Hoang cổ thần tàng?

Theo Tần Lập nghĩ, khả năng sau càng lớn hơn.

Còn lão già áo xám kia, cũng bị dị tượng Hoang cổ của Tần Lập cả kinh sững sờ, đồng thời bị cỗ lực lượng kia trùng kích lùi ra sau mấy bước. Vừa đứng vững người, đôi mắt như cá chết rốt cuộc sinh ra vài phần dao động.

- Người là ai?

Lão già áo xám một thân đạo bào, giống như trăm ngàn năm không giặt tẩy, cũ nát ghê gớm. Nhưng bên trên đó ẩn chứa một cổ đạo vân, làm cho Tần Lập nhìn mà kinh hãi.

Một thân khí huyết của lão, giống như một còn thần thú Hoang cổ, bành trướng đến mức làm người ta run sợ.

Lão già áo xám không hỏi như vậy còn tốt, nghe lão hỏi như vậy, Tần Lập liền tức không chỗ đánh.

- Đầu óc lão có phải bị bệnh không? Ta là ai có liên quan gì tới lão? Ta với lão có thù oán hay sao? Lão nhận biết ta sao? Mẹ nó, lão đuổi theo không buông lão tử là có ý gì?

Lão già áo xám nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cứng đầu nói:

- Ta không có bệnh, ngươi là ai không có quan hệ gì tới ta. Chúng ta không có thù, ta không nhận ra ngươi, ta truy sát ngươi là bởi Ngươi đánh chủ ý tới Thần Thụ.

Tần Lập không nhịn được trợn trắng mắt, thầm mắng lão già này đúng là thật thà không phải nói là rất nhiều năm qua lão cũng không nói mấy câu hay sao? Xem ra cũng chia dạng người đối đãi khác nhau.

Đối đãi với cường giả, tự nhiên sẽ có vài phần tôn trọng, đối đãi với loại người phát tay có thể miễu sát, đương nhiên không có gì để nói.

- Thần Thụ là do ngươi trồng hay sao?

Tần Lập nhìn lão già áo xám cười lạnh nói.

Lão già áo xám thành thực lắc đầu, sau đó nói:

- Nhưng hiện giờ nó thuộc sỡ hữu của ta.

Đã bao nhiêu năm rồi, Tần Lập cũng không có cảm giác không nói nên lời như hiện giờ, vẻ mặt hết chỗ nói:

- Lão hỏi qua Thần Thụ chưa?

Lão già áo xám liền ngẩn ra, lắc đầu:

- Thần Thụ không biết nói.

- Hứ, đó là đối với lão thôi.

Tần Lập cười lạnh, trong thân thể khoảng khắc phóng ra một cỗ khí tức sinh mệnh vô cùng cường đại. Khí tức sinh mệnh này giống như đến từ Hoang cổ, tản ra một cổ cảm giác Hoang cổ xa xưa.

Lão già áo xám ánh mắt sáng ngời, lớn tiếng nói:

- Của ta.

Nói rồi, vung tay lên, trực tiếp chộp tới Tần Lập.

Trong lòng Tần Lập thầm mắng một tiếng, lão già này quả thật là một siêu cấp hổn đản mà. Không thể nói lý lẽ, ta còn nói đạo lý với lão làm gì chứ?

Trong lòng nghĩ vậy, trong tay Tần Lập đột nhiên xuất hiện Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, một đạo Long Hoàng Thánh hiển Trảm trực tiếp chém ra.

Sau khi lĩnh ngộ quá nửa Hoang cổ thần tàng, Tần Lập thi triển chiến Kỳ Duy Ngã Độc Tôn, cũng có lý giải càng thêm sâu hơn trước kia.

Một đạo kiếm khí này, giống như cầu vồng quán nhật, trực tiếp chém về phía bàn tay lão già áo xám.

Ầm ầm!

Lão già áo xám vung tay áo lên, trực tiếp đánh lên đạo Long Hoàng Thánh Hiền Trảm, trực tiếp đánh xơ xác sát khí cường đại ẩn chứa trên đó.

Còn ống tay áo lão già áo xám, lại không chút tổn hại.

Bàn tay kia vẫn chộp về phía Tần Lập, miệng còn lẩm bẩm nói:

- Nuốt ngươi rồi, ta liền trở thành Thánh Chủ.

- Lão vương bát đản, lão còn muốn ăn ngươi, lão còn là người hay sao?

Tần Lập chửi ầm lên, thân hình lui nhanh.

- Chỉ cần ăn Ngươi, ta có thể trở thành Thánh. Khí tức sinh mệnh trên người ngươi có duyên với ta, ăn ngươi ta có thể thành Thánh. Tiểu tử, đừng chạy, để cho ta ăn ngươi.

Lão già áo xám hai mắt bắn ra hai đạo Thần Quang, xuyên thủng hư không, bắn về phía Tần Lập, muốn dùng tinh thần lực phong bế tinh thần thức hải Tần Lập.

- Lão không phải người, lão súc sinh, làm xuân thu đại mộng của lão đi.

Tần Lập gầm lên giận dữ, trên tinh thần thức hải bỗng nhiên xuất hiện một con thuyền vàng kim to lớn, theo mi tâm bắn ra, đánh về phía lão già áo xám hai mắt đang bắn hai đạo thần quang.

Phốc!

ở nơi giữa hai người, vô thanh vô tức bùng nổ một đoàn quang diễm vàng kim. Quang diễm vàng kim trực tiếp chôn vùi hư không, không gian tán loạn.

Kỳ quái là thiên đạo pháp tắc lại không tu sửa nó, xem ra rất có thể trước khi lão già áo xám này động thủ đã bày sẵn kết giới.

Nếu không, động tĩnh lớn như vậy, những người ở phía bên kia Thần Sơn đã sớm lên tới. Còn thực tế, đến lúc này lại không có một người qua đây.

Lão già áo xám hai mắt bồng chảy ra hai hàng lệ máu, bị chiếc thuyền vàng kim Tần Lập tế ra tổn thương. Còn Tần Lập cũng bị cỗ lực lượng phản chấn mạnh mẽ cực điểm, phun ra một ngụm máu.

Mấy vết rách trên thân thể lại sâu hơn vài phần.

Cường độ thân thể Tần Lập đã hoàn toàn siêu việt Địa Tiên đại năng, lại bị lão già áo xám này đánh ra thành như vậy. Cảnh giới lão già áo xám này, thực cường đại tới mức đáng sợ.

Lúc này Tần Lập cũng đã giết đỏ cả mắt rồi, không phải là liều mạng sao, tới giờ hắn chưa từng sợ kẻ nào cả.

Trong cổ họng Tần Lập phát ra một tiếng gầm giận dữ, đỉnh đầu bồng xuất hiện một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim cỡ bằng bàn tay. Lão già áo xám hai mắt chảy lệ máu, lập tức lộ ra hai quang mang hoảng sợ.

Lão thất thanh kêu lên:

- Tinh thần hóa thật!

Thân thể lập tức vội vàng lùi về phía vách núi phía sau...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi