DUY NGÃ ĐỘC TÔN

Còn muốn chạy? Nào có dễ dàng như vậy.

Tần Lập toàn lực thúc đẩy thanh kiếm nhỏ vàng kim trên đỉnh đầu, trực tiếp xuyên thủng hư không, vẽ giữa không trung một đường quang mang vàng kim, tản ra kiếm ý vô cùng sắc bén, đánh về phía lão già áo xám.

Tốc độ đó, đã nhanh đến tận cùng.

Căn bản không cách nào tránh được.

Lão già áo xám phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, trong lúc nguy cấp, thân thể mạnh mẽ tránh sang bên một chút...

Phốc!

Thanh kiếm nhỏ vàng kim trực tiếp xuyên thủng vai trái lão già áo xám.

Trên vai trái lão già áo xám lập tức xuất hiện một lỗ máu, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương. Nên biết rằng, thanh kiếm vàng kim kia hoàn toàn là do lực lượng tinh thần ngưng kết thành.

Nó không phải là bất cứ kim loại nào tồn tại trên đời.

Uy lực của nó, căn bản không phải đao kiếm bình thường có thể so sánh. Đánh lên thân thể lão già áo xám, nháy mắt tạo thành thương tổn rất nặng.

Lão già áo xám hai mắt đỏ bừng, kẻ vốn bị lão cho rằng là thức ăn, lại trọng thương lão, làm sao lão có thể cam tâm được. Rít gào một tiếng, trên đầu lão già áo xám liền diễn hóa ra một gốc Thần Thụ Hoang cổ.

Từ trên gốc Thần Thụ Hoang cổ, trực tiếp bắn ra ngàn vạn đạo kiếm khí, đan xen khắp nơi. Chém phá một mảng lớn không gian phía trước đều sụp xuống, tất cả kiếm khí đều chém về phía Tần Lập.

Quanh năm bế quan tu luyện dưới tàng cây Thần Thụ Hoang cổ, đã để cho lão suy diễn ra được dị tượng Thần Thụ Hoang cổ, hơn nữa uy lực kinh thiên động địa.

Thân thể Tần Lập ở trên không trung, hư hư thực thực, vận hành Hành Tự Quyết đến cực hạn. Trong ánh mắt không thể tin nổi của lão già áo xám, tránh né ngàn vạn đạo kiếm khí.

Nhưng mà vẫn còn bị mấy đạo kiếm khí chém trúng người, thân thể cực kỳ mạnh mẽ của Tần Lập, bị kiếm khí chém lên chồng chất vết thương.

Vết rách, ngày càng sâu hơn.

Tần Lập oa một tiếng, lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nguyên khí Đại Thương.

Nhưng đồng dạng, lúc này thân thể Tần Lập cũng đã rất tiếp cận được lão già áo xám. Trong ánh mắt lành lạnh, lóe ra quang mang điên cuồng, một cổ hỏa diễm vô hình, trực tiếp bắn ra từ chỗ trái tim Tần Lập, bắn về phía lão già áo xám.

Thái Âm Chân Hỏa bắn vọt ra như một mũi tên hung hăng bắn về phía ngực lão già áo xám.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Ầm ầm!

Thân thể lão già áo xám hung hăng đánh lên phía sau vách núi trơn nhẵn như ngọc của Thần Sơn. Vách núi bị thân thể lão đụng vào nứt ra một mảng lớn, vết rách giống như mạng nhện kéo dài ra bốn phương tám hướng.

Thái Âm Chân Hỏa, cũng bắn lên thân thể lão già áo xám. Đạo bào màu xám đã không biết bao nhiêu năm mặc trên người lão già này, bổng phồng lên, giống như trái bóng bị người ta thổi căng.

Thái Âm Chân Hỏa, cũng không thể ngay lập tức đốt cháy được đạo bào rách nát của lão già áo xám này.

Nhưng mà đạo bào dù có chắc chắn hơn nữa, cũng không chịu nổi Thái Âm Chân Hỏa thiêu đốt, nhanh chóng hóa thành tro tàn, lộ ra thân thể khô gầy nhưng tràn đầy khí huyết của lão già áo xám.

Còn có một chút Thái Âm Chân Hỏa sót lại rơi trên thân thể lão già áo xám, lập tức nổi lên từng mụn nước, đau đến nổi lão già oa oa kêu to.

Ánh mắt Tần Lập đột nhiên hóa thành hai vòng xoáy, một bên xoay sang trái, một bên xoay sang phải, hai mắt như ẩn chưa sao trời sáng chói trong vũ trụ, vô cùng thâm thúy.

Tiếp đó, hai đạo thần quang bắn ra từ trong ánh mắt Tần Lập. Đây cũng là một loại dị

tượng Hoang cổ khác, vốn cảnh giới Tần Lập hiện giờ cũng không thể sử dụng được loại bí thuật thần thông này.

Nhưng mà bị người ta bức gấp, mạng đã sắp không còn, sẽ luôn chấp bất cứ giá nào.

Hai đạo thần quang này, trực tiếp bắn về phía lão già áo xám.

Dị tượng gốc Thần Thụ Hoang cổ trên đầu lão già áo xám, bị hai đạo thần quang này trực tiếp chôn vùi.

Hai đạo thần quang còn dư lực, trực tiếp bắn ra hai lỗ thủng sâu không thấy đáy trên vách núi Thần Sơn.

Dị tượng Hoang cổ của lão già áo xám bị phá, hé miệng phun ra một ngụm máu, bị thương không chút kém hơn Tần Lập. Chỉ là ánh mắt đỏ máu kia, nhìn về phía Tần Lập càng thêm nóng cháy.

- Đại năng mạnh mẽ như vậy, bị ta ăn rồi, ta có thể trực tiếp đột phá gông xiềng Địa Tiên, trở thành Thánh Chủ chân chính.

Thạch Đầu rít gào, thân thể khô quắt đột nhiên phồng lên, cả người nháy mắt trở nên cao lớn.

Vốn cánh tay gầy khô như que củi, lúc này tràn ngập cơ bắp, từng cơ bắp giống như có những còn rắn nhỏ cuộn trên đó, nhìn có vẻ vô cùng dọa người.

Vết thương trên vai trái vừa nảy, cũng hoàn toàn không thấy nữa, giống như tự động khỏi hẳn.

Thạch Đầu hiện giờ, so với Thạch Đầu vừa rồi đã như đổi một người khác. Nếu như không phải Tần Lập một mực chiến đấu với hắn, thậm chí không nhận ra được đây là lão già áo xám gầy khô vừa rồi.

Hơn nữa, trên người Thạch Đầu tản mắt ra một cỗ hơi thở, quả thật giống y như thần thú Hoang cổ.

Mặc dù Tần Lập chưa từng chân chính gặp qua thần thú Hoang cổ là dạng gì, nhưng Tần Lập nắm giữ sáu phần mười Hoang cổ thần tàng, trực giác nói cho hắn là người trước mắt đã không phải một người nữa, mà là một con thần thú Hoang cổ khủng bố.

Khí tức cường đại, uy thế khủng bố, trực tiếp trùng kích không gian xung quanh người phá nát thành mảnh nhỏ.

Tiếng gầm giận dữ phát ra từ trong cổ họng Thạch Đầu, lập tức như mãnh hồ vồ mồi, đánh về phía Tần Lập.

Đây lại là thần thông bí thuật gì?

Trong lòng Tần Lập kinh ngạc, nhưng động tác trên tay lại không chút ngừng lại.

Tần Lập cũng bị bức nóng nảy, Thạch Đầu biến hóa rõ ràng nói cho Tần Lập, là hắn muốn ăn mình.

Bởi vì Thạch Đầu Lúc này, đã hoàn toàn trở thành một con dã thú khủng bố.

Bàn Long Ẩm Huyết Kiếm kiếm chỉ trời cao, Tần Lập một thân khí sinh mệnh tràn đầy thân thể, Tiên Thiên Tử Khí đổi dào trong cơ thể nháy mắt hoàn toàn trở nên sôi trào.

Trong cổ họng Tần Lập, phát ra một tiếng rộng giận như đại thần Hoang cổ:

- Trảm Thiên!

Trong thiên địa vạn vật, trong nháy mắt này, tất cả đều mất đi màu sắc vốn có, bị một mảnh ánh sáng trắng sáng đến nổi không thể mở mắt, ánh sáng chiếu đến ngay cả âm thanh cũng trở nên xa xôi.

Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ bảy được Tần Lập trực tiếp thi triển ra.

Một mảng lớn hư không sụp xuống, ép xuống không gian, ép thân thể Thạch Đầu xuất hiện từng mảng lớn vết rách, vết rách kia không ngừng kéo dài...sâu thêm...

Chém ra một kiếm này, ngay cả thiên đạo pháp tắc cũng phải khuất phục dưới oai lực một kiếm.

Một đạo kiếm khí màu trắng, tản ra quang mang mạnh gấp ngàn vạn lần ánh mặt trời.

Đây là một chiêu tinh túy nhất trong thiên địa, khiến cho người ta muốn tránh cũng không được. Thạch Đầu ngẩng đầu, híp mắt, nhìn một đạo kiếm khí này đánh xuống đầu, ánh mắt lộ ra quang mang sợ hãi, mờ mịt, hối hận.

Người quả nhiên không thể có tham niệm, mọi việc tốt quá hoá dỡ mà.

Thạch Đầu không kịp nói ra một câu nào, đã bị đạo kiếm khí trực tiếp đánh thành cặn bã.

Tiếp đó, đạo kiếm khí Trảm Thiên này đánh lên trên vách núi Thần Sơn. Bổng nghe một tiếng răng rắc, giống như trên bầu trời vang lên một tiếng sấm, vách núi mặt trái Thần Sơn trơn bóng như ngọc, từ trên xuống dưới bị chém ra một cái khe lớn dài ba ngàn thước, sâu đến mấy trăm thước.

Toàn bộ khí thế hùng hồn trên Thần Sơn bị một đạo kiếm khí này đánh tan toàn bộ.

Oai một kiếm, mạnh mẽ đến thế!

Sau khi Tần Lập chém ra một kiếm này, liền cảm thấy trước mắt tối đen, tinh thần thức hải khô cạn. Nguyên Anh trong cơ thể giống như đã chết một nửa, vẫn không nhúc nhích, Tiên Thiên Tử Khí không còn sót một tia.

Dùng một chút sức cuối cùng, trực tiếp tiến vào Hoàng Kim Cung, Hoàng Kim Cung lớn bằng bàn tay, nhẹ nhàng lướt đi, trực tiếp bay vào nơi sâu nhất trong chiếc khe bên dưới. Tiến vào bên trong nham thạch, biến mất không thấy tăm hơi.

Tần Lập nằm ở bên trong hồ Linh Dịch ở hậu viện Hoàng Kim Cung, cả người như hoàn toàn mất đi sinh cơ. Trên thân thể chồng chất vết thương, bừa bộn ngổn ngang, có chút đến giờ còn không khép lại. Tuy rằng đã không còn chảy máu, nhưng nhìn bề ngoài lại càng thêm khủng bố.

Linh Dịch không ngừng rót vào trong thân thể Tần Lập, rất nhiều Kỳ trân dị quả trồng ở hậu viện Hoàng Kim Cung, điên cuồng rơi xuống mặt đất, hóa thành linh thủy, chảy xuôi về phía Hổ Linh Dịch...

Còn Tần Lập, vẫn nằm đó không nhúc nhích, giống như người đã chết.

Hắn chưa từng bị trọng thương nghiêm trọng như thế, cũng là lần đầu tiên gặp phải đối thủ khủng bố giống như Thạch Đầu, lại có thể hóa thành thần thú Hoang cổ. Nếu như không phải Tần Lập ở ngay khoảng khắc nguy cơ nhất, liều mạng thi triển ra Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ bảy Trảm Thiên, vậy hiện giờ Tần Lập sẽ không phải chỉ là bị trọng thương năm đây, mà là ở trong bụng Thạch Đầu rồi.

Nói như vậy nghe có chút ghê tơm, nhưng sự thật đúng là như thế. Thạch Đầu thấy thân thể Tần Lập mạnh mẽ như thần thú Hoang cổ, một thân khí huyết sung mãn, liền nổi tâm mơ ước, muốn nuốt sống Tần Lập để luyện hóa.

Nếu như thật sự bị hắn thực hiện được, vậy cảnh giới Thạch Đầu sẽ trực tiếp tăng vọt, cũng không phải là một chuyện không thể nào.

Thời gian mấy ngày nay, chiếc khe này vẫn không có người nào tới. Trận chiến ngày đó, động tĩnh quả thật quá lớn, thiên địa biến sắc, hư không sụp đổ.

Không gian bên ngoài vách núi phía sau Thần Sơn bị phá thành mảnh nhỏ, có chỗ hoàn toàn chôn vùi. Mấy ngày sau, mới chậm rãi khôi phục về trạng thái trước đây.

Những người ở Thần Sơn cũng không có ai dám tới kiểm tra, bởi vì bọn họ đều cảm giác được, hai người chiến đấu phía sau núi giống như hai đại thần Hoang cổ, chỉ là cỗ hơi thở tản mát ra cũng đủ làm bọn họ tâm thần run sợ.

Ngay vào ngày hôm sau, sản lượng Thần Tuyền đột nhiên thiếu đi năm mươi cân.

Vốn mỗi ngày có thể chảy ra một trăm cân. hiện giờ lại chỉ có năm mươi cân.

Tần Lập đoán không sai, Thần Tuyền quả thật là chảy ra từ trong vách núi, là phân bố ra từ trong rễ cây Thần Thụ, không phải trực tiếp chảy ra từ trên Thần Thụ.

Số lượng Thần Tuyền thiếu đi, những người này lập tức luống cuống, có người cố lớn gan, lên núi tìm kiếm Thạch Đầu. Chuyện này phải lập tức cho Thạch Đầu biết ngay mới được, nếu không thì đến lúc đó Thạch Đầu còn muốn lấy đi dựa theo số lượng năm mươi cân một ngày, vậy mười ba đại tộc bảy đại phái bọn họ còn thủ hộ ở đây làm gì nữa, trực tiếp trở về nhà thôi.

Không ngờ tới ở chỗ Thần Thụ, lại không tìm thấy tung tích Thạch Đầu. Sau đó có người đứng trên đỉnh Thần Sơn nhìn về phía sau, liền hoảng sợ. Một mảng lớn không gian bị đánh phá thành mảnh nhỏ, mây mù bên dưới đã biến mất hết, lại nhìn xuống một đoạn bên dưới, vừa lúc thấy vách núi trơn bóng như ngọc bị người ta bổ ra một cái khe dài ba ngàn thước, sâu tới trăm thước.

Phát hiện này, lập tức gây ra oanh động thật lớn. Không biết một phường giao chiến cuối cùng là ai, dù sao chiến đấu nhìn có vẻ đã kết thúc, nhưng Thạch Đầu đã không thấy nữa.

Nơi này chỉ để lại một cái khe sâu không thấy đáy, bên trong...cái gì cũng không có.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi