Lão tổ gia tộc Thần Toán, ánh mắt nhanh chóng trở nên ảm đạm, không còn tia sáng. Nét mặt già nua, tràn ngập chấn động không thể tưởng tượng.
Nên biết rằng, toán thuật của lão, đã đạt tới một cảnh giới chí cao!
Nói đơn giản, nếu như Bất Tử Chân Thần ở giữa các vỗ giả là tồn tại chí cao. Như vậy lão tổ gia tộc Thần Toán ở trong những người suy diễn tính toán thiên cơ, cũng đã đạt tới gần cảnh giới Bất Tử Chân Thần, gần như cùng cấp với Thông Thiên Đại Đế trên lĩnh vực võ đạo!
Một cường giả suy diễn thiên cơ như thế, lại có thể bị thiên cơ phản phệ, quả thật khó mà tưởng tượng nổi!
Nhưng chính là lão tổ gia tộc Thần Toán, trình độ bị thiên cơ phản phệ đã cực kỳ nghiêm trọng. Tâm thần đã bị tổn thương cực lớn, như thế cũng thôi, suy diễn thiên cơ vốn là chuyện phúc họa chia đôi, thực lực đối phương quá mạnh mẽ thì bị phản phệ cũng bình thường. Nhưng lão tổ gia tộc Thần Toán, ngũ tạng lục phủ cũng đã bị trọng thương!
Điều này làm cho người ta cảm thấy thần kỳ cũng không thể tưởng nổi, cuối cùng Tần Lập đạt đến cảnh giới nào? Suy diễn thiên cơ của hắn, lại gặp phải phản phệ khủng bố như vậy?
Lúc này, lão tổ gia tộc Thần Toán bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề mà ngay cả chính lão cũng không dám nghĩ: Nếu như suy diễn thiên cơ trên người Thông Thiên Đại Đế, có đụng phải phản phệ nghiêm trọng như vậy hay không?
Lão chưa thử qua, cũng không dám thử. Nhưng căn cứ kinh nghiệm lão tổ gia tộc Thần Toán đánh giá, tám chín phần mười sẽ không như vậy!
Thế thì chẳng phải đã nói rõ một vấn đề? Cách làm của lão hiện giờ, bề ngoài là bị bất đắc dĩ, hơn nữa cũng đoán chắc Tần Lập bị Thông Thiên Đại Đế nhìn trúng, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt. Vì vậy, mới dám trực tiếp suy diễn thiên cơ trên người một kẻ có số mệnh mạnh mẽ như vậy.
Nhưng nếu như nói: Tần Lập là người thắng cuối cùng, gia tộc Thần Toán sẽ đi về đâu? Có thể bị tính nợ về sau hay không?
Lão tổ gia tộc Thần Toán đột nhiên bị suy luận của mình làm toát đầy mồ hôi lạnh, da đầu tê dại. Ngẫm lại trước đó Tần Lập đã từng giận dữ, chém giết một người con cháu gia tộc Thần Toán. Như vậy hiện giờ, thù này chẳng phải càng kết càng sâu?
Vốn là lão sẽ không lo lắng vấn đề này.
Thân phận cùng địa vị của lão, so với Tần Lập phải cao hơn rất nhiều, căn bản sẽ không nghĩ tới kết quả không có nhiều khả năng xảy ra. Nhưng chuyện phát sinh trên người lão, đã bị trọng thương như thế, nếu như còn không lo lắng, vậy lão suy diễn thiên cơ quả thật suy diễn tới mức choáng váng rồi.Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyenfull.vn
Lão tổ gia tộc Thần Toán nghĩ đến đó, không nhịn được hít mấy hơi lạnh. Trước đó là thái độ không sao cả, rốt cuộc triệt để xảy ra thay đổi.
Thuật sĩ suy diễn thiên cơ, đều có một khuyết điểm chung: đó chính là bọn họ có mạnh mẽ thế nào chăng nữa, cũng không thể suy diễn ra hướng đi số mệnh của chính mình. Hơn nữa, bọn họ càng không muốn bị người khác suy diễn số phận của mình. Phàm là cao thủ như thế, đều có được biện pháp che giấu thiên cơ trên người mình.
Nhưng vào lúc này, lão tổ gia tộc Thần Toán lại thật lòng hy vọng, có một cao thủ toán thuật nào đó suy diễn xem số mệnh của mình.
Lão cố nén thương thế trên người, suy diễn thử đại thế gia tộc Thần Toán. Kết quả, một lát sau, vị lão tổ gia tộc Thần Toán toàn thân kiệt sức, hai mắt vô thần ngồi đó. Nếu như bị người quen thuộc lão, nhìn thấy đệ nhất nhân toán thuật nơi Thần Vực có biểu tình thế này, nhất định sẽ kinh hoàng trợn mắt há mồm.
Hung! Đại hung! Tuyệt thế đại hung!
Là một cao thủ suy diễn thiên cơ chân chính, lão tổ gia tộc Thần Toán tự nhiên rõ ràng quẻ tượng này có ý nghĩa gì. Ánh mắt lão không nhịn được bắn ra những tia sáng mờ mịt, thì thào lẩm bẩm:
- Lẽ nào, gia tộc Thần Toán thật sự phải sụp đổ trong tay ta? Người ứng vận, đúng là không thể chạm tới, ngay cả Đại Đế cũng không thể trấn áp hay sao?
Lại một lát, lão tổ gia tộc Thần Toán thở ra một hơi thật dài. Đứng dậy, đẩy cửa phòng đi ra ngoài, nói với thị vệ:
- Dẫn ta đi gặp Đại Đế!
Thông Thiên Đại Đế nhìn lão tổ gia tộc Thần Toán đột nhiên bị trọng thương, thần sắc uể oải, trong lòng cũng tràn ngập khiếp sợ, ở trên địa bàn của mình, tuyệt đối không ai dám ra tay với lão như thế, tự nhiên chính là trong quá trình suy diễn thiên cơ, đã bị phản phệ, vì thế trọng thương!
Thông Thiên Đại Đế hai hàng mi kiếm nhíu chặt một chỗ, thật lâu không tách ra.
- Đại Đế, xin thứ tội cho lão bất lực, số mệnh người ứng vận quá mức mạnh mẽ, ta...không cách nào suy diễn ra vị trí chính xác của hắn!
Trong lòng lão tổ gia tộc Thần Toán dứt khoát, hôm nay dù là bị Thông Thiên Đại Đế trách tội, lão cũng phải đẩy chuyện này đi. Nếu như có thể bình yên rời khỏi nơi này, vậy thì tốt, về đến gia tộc, lão lập tức báo cho tất cả con cháu gia tộc Thần Toán, tuyệt đối không thể trêu chọc tới Tần Lập. Từ nay về sau gia tộc Thần Toán lánh đời, có thể ẩn giấu sâu cỡ nào thì ẩn dấu sâu tới đó!
Ánh mắt Thông Thiên Đại Đế lạnh nhạt nhìn lão tổ gia tộc Thần Toán đột nhiên mỉm cười nhàn nhạt, ngữ khí ôn hòa nói:
- Không sao cả, ta gần như xác định được, Tần Lập kia khi trở về Nhất Địa, sợ là đi tới Tử Long Cổ Khoáng. Khu vực Thần bí đó có tác dụng cắt đứt Thiên cơ, nếu lão đã bị thương, vậy thì trở về đi. Đợi sau, ta sẽ cho ngươi mang một ít Thần Nguyên tới bồi thường cho lão.
Lão tổ gia tộc Thần Toán có lẽ không ngờ tới, Thông Thiên Đại Đế chẳng những không nổi giận, ngược lại còn an ủi mình mấy câu, dễ dàng cho mình rời đi.
Chỉ là chuyện này, lão đã không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Nếu như có thể hoàn toàn vạch rõ giới hạn cùng người ứng vận, lão nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh!
Nhìn lão tổ gia tộc Thần Toán ngàn ơn vạn tạ lui xuống, ý cười trên mặt Thông Thiên Đại Đế dần dần nhạt xuống.
Một Lão già áo xanh trong tứ đại cường giả dưới trướng ông ta, bổng nhàn nhạt nói:
- Đại Đế, vì sao lại tha cho lão già này?
Thông Thiên Đại Đế khẽ thở dài một tiếng, nói:
- Lão ta đã không sống lâu được nữa!
Nói rồi, lại lắc đầu kỳ quái, nói:
- Số mệnh người ứng vận, quả nhiên rất mạnh mẽ. Ngay cả lão tổ gia tộc Thần Toán là cường giả cảnh giới Thần Vương, cũng có thể bị số mệnh của hắn phản phệ. Ngũ tạng lục phủ lão ta đều đã bị chấn thương, không sống quá mười năm.
Lão già áo xanh hít vào một hơi lạnh, bởi vì ngay cả bọn họ chẳng qua là cảnh giới Thần Vương mà thôi, Tần Lập kia làm sao có thể chỉ dựa vào số mệnh, liền trọng thương một thuật sĩ cảnh giới Thần Vương?
- Các ngươi không cần lo lắng. Thanh Lâm, ta đã bao nhiêu năm không ra tay rồi?
Thông Thiên Đại Đế đột nhiên hỏi lão già áo xanh.
Lão già áo xanh chợt ngẩn ra, nhìn Thông Thiên Đại Đế một lát, mới trả lời:
- Đại Đế từ sau khi gia tộc Thần Vương bị diệt, đã mười mấy vạn năm không ra tay rồi.
- Đúng vậy, mười mấy vạn năm, đối với thế giới này mà nói, chẳng qua là một cơn sóng nhỏ trên con sông lịch sử mà thôi. Tuy nhiên, đối với con người mà nói, đã lâu lắm xa lắm, cho nên đến bây giờ có rất nhiều người đếu cố gắng quên đi. Ha ha, Tử Long cổ Khoáng, thật sự có thể bảo vệ ngươi hay sao?
Vào lúc này, trên người Thông Thiên Đại Đế đột nhiên bùng phát ra một cỗ khí thế hùng hồn như từng quầng sáng xuyên thủng bầu trời, làm cho người ta không dám nhìn thẳng!
Trong phòng, tất cả bốn thủ hạ tâm phúc của Thông Thiên Đại Đế đều bị cỗ khí thế này ép tới mặt vàng như đất, toàn thân run rẫy, hai chân nhũn ra không thể đứng vững được. Đây còn là khí thế Thông Thiên Đại Đế không phải nhắm về phía bọn họ, mà là không kìm được tuôn ra khỏi cơ thể. Nếu không, bốn cường giả cảnh giới Thần Vương này, nháy mắt đã bị trọng thương!
Uy lực Đại Đế, tựa như thiên uy, uy mãnh vô song!
Thông Thiên Đại Đế thu hồi khí thế trên người mình, sau đó nói:
- Bốn người các ngươi, theo ta đi Từ Long Cổ Khoáng một chuyến...
Tứ đại cường giả dưới trướng Thông Thiên Đại Đế, vẻ hoảng sợ trên mặt còn chưa rút đi, đồng loạt lên tiếng.
Bên trong tiểu thế giới Tần Lập, ngũ hành đầy đủ, toàn bộ thế giới đột nhiên như xuất hiện vô số tin tức. Phong, thủy, hòa, lôi điện...lần lượt xuất hiện trong tiểu thế giới, toàn bộ tiểu thế giới giống như một thế giới chân chính, ngoại trừ không xuất hiện sinh vật. Trên thảo nguyên hoang vu vốn có ở tiểu thế giới, đã bắt đầu xuất hiện cảnh tượng màu xanh!
Tầm quan trọng của ngũ hành thủy, người thường cũng biết được. Vạn vật sinh linh, rời khỏi nước căn bản không cách nào sinh tồn. Bên trong tiểu thế giới của Tần Lập, cũng giống như thế!
Nguyên Anh nhỏ bé màu tím, sau khi tiểu thế giới đầy đủ ngũ hành, trong nháy mắt lớn lên thành một tượng thân khổng lồ, nắm giữ các loại nguyên tố địa thủy hỏa phong, đội trời đạp đất giữa tiểu thế giới!
Toàn thân lưu chuyển ánh sáng tím, dừng giữa không trung một lát, đột nhiên biến mất, hóa thành pháp tắc thiên đạo cho toàn tiểu thế giới!
Tần Lập cảm giác được trong đầu mình, khoảng khắc xuất hiện vô số tin tức!
Chỉ cần thần niệm hắn khẽ động, bất cứ chuyện gì xảy ra ở mọi ngóc ngách trong tiểu thế giới, liền hiện lên trong đầu hắn!
Nếu như trước kia, loại tin tức khổng lồ này có thể nháy mắt đánh Tần Lập trở thành ngu ngốc. Nhưng hiện giờ, Tần Lập hoàn toàn không có cảm giác khó chịu nào, giống như mình chính là thế giới kia, thế giới kia là một bộ phận của mình!
Lúc này, Tần Lập cảm giác được có một cỗ thần thức rất mạnh bao phủ tới mình. Bên trong thần thức, dường như có một ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào hắn.
Tần Lập cười lạnh, đem một phần mười lực lượng tiểu thế giới, nháy mắt đánh về phía đạo thần thức đó. Đạo thần thức đáng thương kia, giống như một con thuyền nan giữa biển rộng, khoảng khắc bị xé thành vô số mảnh nhỏ, bị cắn nuốt không còn sót một chút cặn bã!
Vào Lúc này, kỳ thật cũng là lúc lão tổ gia tộc Thần Toán bị trọng thương.
Tuy rằng Tần Lập không biết chủ nhân thần thức kia là ai, nhưng rất rõ ràng mình phản kích sắc bén cỡ nào!
Một phần mười tiểu thế giới, sinh ra lực lượng mạnh mẽ vượt xa lực lượng của mười ngọn núi lớn ở hiện thực sinh ra. Thử nghĩ, cỗ lực lượng này đè ép lên trên một người, không nháy mắt ép chết lão tổ gia tộc Thần Toán, đã tính là lão ta may mắn rồi.
Dù sao, làm một thuật sĩ, lão tổ gia tộc Thần Toán cũng có một chút bảo vật phòng ngự. Nếu không, trong nháy mắt đó thì khẳng định lão đã tan thành tro bụi!
Một lát sau, bỗng nhiên Tần Lập cảm giác được trong lòng mình khoảng khắc căng thẳng, giống như có một thanh kiếm nhọn nháy mắt chỉ về phía mình. Loại sát khí lạnh băng đến tận xương này, làm cho toàn thân Tần Lập khẽ run run.
Ánh mắt Tần Lập bắn ra hai tia sáng dọa người, lẩm bẩm:
- Nhanh như thế, đã tới đây rồi sao?