Loại sát ý mãnh liệt này như hóa thành thực chất, làm cho linh giác Tần Lập vừa tăng lên vô số lần có một loại cảm giác sống lưng phát lạnh. Đã thật lâu rồi. Tần Lập không trải qua loại cảm giác này.
Cuối cùng có bao nhiêu cường giả ẩn giấu ở nơi Thần Vực này, Tần Lập không biết. Nhưng sát ý rõ ràng chỉ về phía mình như vậy, có lẽ cũng không có bao nhiêu người. Trong đó, khả năng lớn nhất, chính là đến từ Thông Thiên Đại Đế.
Trong lòng Tần Lập nghĩ: Lẽ nào, Thông Thiên Đại Đế lại thật sự không kiềm chế được, muốn đích thân ra tay hay sao?
Điều này làm cho Tần Lập cảm thấy có chút hoang đường. Mình đi vào nơi Thần Vực, tuy nói đại náo Tam Địa một hồi, khiến cho Vương tộc Tam Địa náo động gà bay chó sủa, nhưng cũng không tới mức để cho Thông Thiên Đại Đế đích thân ra tay được?
Hay là, thực lực Thông Thiên Đại Đế hiện nay đã đạt tới mức giới hạn gần đột phá cảnh giới Đế vương, không đợi được nữa?
Mặc kệ là loại nguyên nhân nào, Tần Lập đều phải cẩn thận đối phó. Dù sao, đối phương không phải một Thần Vương bình thường, mà là chúa tể chí cao vô thượng nơi Thần Vực - Thông Thiên Đại Đế!
Đối mặt với các Thần Vương khác, Tần Lập dù có đánh không lại thì cũng bỏ chạy được. Quyển Hoang cổ thần tàng kia, Tần Lập đã lĩnh ngộ được bảy phần mười bí thuật trên đó. Tuy rằng không dám nói tất cả đều đạt đến trình độ vô cùng thuần thục, nhưng ít ra giữ mạng cũng không thành vấn đề. Chỉ có đối mặt với người mạnh nhất nơi Thần Vực này, Tần Lập không hề có chút nắm chắc nào.
Người như Thông Thiên Đại Đế, khẳng định không ra tay thì thôi, vừa ra tay sẽ là thế ngàn quân sấm sét. Nếu không thể lập tức có hành động đối phó, sợ rằng thật sự sẽ phải bị thiệt thòi.
Tần Lập vừa nghĩ, đi ra khỏi Hoàng Kim Cung, bước tới hậu viện, xem mấy người Nam Cung Tử Lăng.
Trải qua thời gian tu luyện dài như vậy, sáu người Nam Cung Tử Lăng, Hô Diên Kiêu Dưởng, Hạ Văn Vũ, Ngọc Châu, Kiền Kính cùng Mạc Bắc, tất cả đều đã tiến vào một cảnh giới mới. Một thân thực lực, đuổi sát cảnh giới Thần Vương!
Một mặt là bởi bản thân bọn họ có thiên phú cực cao, trên phương diện võ đạo có được ưu thế người khác khó mà sánh bằng.
Về mặt khác, cũng là bởi Tần Lập mặc kệ hao tổn Thần Nguyên!
Nhìn toàn cỏi Thần Vực, không có bất cứ một thế lực nào có thể làm được như Tần Lập, dùng Thần Nguyên chồng chất như núi bồi dưỡng thủ hạ của mình. Điều này, ngay cả Thông Thiên Đại Đế cũng không làm được!
Bởi vì, bản thân thông Thiên Đại Đế cũng cần rất nhiều thần nguyên tăng lên thực lực của chính ông ta.
Linh Nhi đang nói chuyện phiếm với mọi người, thấy Tần Lập đi ra, mọi người đều chạy tới vây quanh.
Hô Diên Kiêu Dưởng giống như thường lệ, cười nói:
- Công tử không hổ là người ứng vận, một thẩn số mệnh này quả thật vô cùng mạnh mẽ. Chiếu theo tốc độ phát triển như thế, sợ rằng không tới trăm năm, lão già Thông Thiên Đại Đế này nên thoái vị nhường hiền thôi!
Ngọc Châu nghe đến Bốn chữ Thông Thiên Đại Đế này, đôi mắt đẹp hiện một tia hận ý. Nếu có khả năng, nàng hận không thể tự tay chém Thông Thiên Đại Đế, báo thù cho tổ tiên nàng!
Tần Lập nhàn nhạt nói:
- Đáng tiếc, hắn sẽ không cho ta cơ hội này.
Mọi người đều sững sờ, Nam Cung Tử Lăng nhìn Tần Lập:
- Sao thế? Có phái đệ biết được tin tức gì không?
Hạ Văn Vũ híp mắt, khẽ giọng nói:
- Kỳ thật ta cũng nghĩ tới, suy nghĩ từ bất kỳ một mặt nào, Thông Thiên Đại Đế cũng không có khả năng để mặc cho công tử trưởng thành!
Những người này không phải ngu ngốc, coi như Mạc Bắc so ra rất hàm hậu, cũng nhanh chóng suy nghĩ rõ ràng những lời này, gật đầu nói:
- Sợ hắn cái gì chứ, nơi này là Tử Long Cổ Khoáng, nguy cơ trùng trùng. Coi như là Thông Thiên Đại Đế, cũng chưa chắc dám tùy tiện xông loạn. Chọc giận chúng ta, thì gọi Tiểu Lục dẫn Tiên Thi kia tới...
Nói đến Tiên Thi, ánh mắt mọi người đều sáng lên. Nếu như thật sự có thể dẫn Tiên Thi tới chống lại Thông Thiên Đại Đế, không chừng thật sự có thể giải quyết nguy cơ lần này.
Chẳng qua, có trời mới biết thường ngày Tiên Thi kia hoạt động ở chỗ nào. Căn cứ Tiểu Lục nói, Tiên Thi mấy vạn năm thậm chí mười mấy vạn năm, cũng chưa chắc sẽ gặp được một lần. Lần trước gặp phải, cũng là lần đầu tiên nó thấy được, nào có dễ dàng nói tìm là tìm được ngay.
Hơn nữa, dù là tìm được Tiên Thi, cũng không thể nào dẫn nó tới chỗ Thông Thiên Đại Đế, ngược lại tự chôn sống chính mình.
Trong lòng mọi người, đều có chút nặng nề.
Lúc này Tần Lập hỏi:
- Tiểu Lục đâu rồi?
Ngọc Châu nhìn Tần Lập nói:
- Hắn là đang bế quan tu luyện nó cũng thường tới đây.
Vừa nói xong, bên ngoài xuất hiện một đường sáng xanh lục, một tên lùn màu xanh lục bay từ bên ngoài vào, trong tay còn cầm một khối Thần Nguyên to bằng nắm tay, tản ra ánh sáng chói mắt, nhìn thấy Tần Lập, chợt sững sốt một chút, tiếp đó thành thành thật thật đi tới hành lễ:
- Chủ nhân ngài trở về lúc nào?
- Người hy vọng ta vẫn không trở về phải không?
Tần Lập nhìn lướt qua biểu tình tên lùn xanh buồn bực, mỉm cười nói.
- Ta không phải có ý này, chủ nhân đã trở về. ta thật vui mừng!
Tên lùn xanh mắt ngập lệ đảo lên xuống, nghĩ một đẳng nói một nẻo.
Tần Lập suy nghĩ một lát, nhìn tên lùn xanh hỏi:
- Tiểu Lục, bên trong khu Tử Long cổ Khoáng có Tinh Không cổ Lộ hay không?
- Tinh Không Cổ Lộ?
Tên lùn xanh có vẻ khó hiểu nhìn Tần Lập. hỏi:
- Đó là cái gì?
- Đó là...Tinh Môn có thể đi thông Giới Hạ!
- Giới Hạ? Tinh Môn?
Tên lùn xanh lắc lắc đầu, nói:
- Ta không biết, nhưng mà ta biết một chỗ rất thần bí, mỗi lần ta chỉ chạy ở bên ngoài, không dám vào xem!
- Chỗ nào?
Tần Lập nhìn tên lùn xanh, nhàn nhạt hỏi.
- Chỗ đó cách nơi này mấy trăm dặm, nhưng mà ta phải nói trước: Chỗ đó dường như rất nguy hiểm, có một cỗ lực lượng không gian quỷ dị, có lẽ ngài sẽ gặp phải nguy hiểm, đến lúc đó đừng nói là ta hãm hại ngài!
Tên lùn xanh trong lòng rất sợ hãi Tần Lập, căn bản không dám gạt hắn.
- Nguy hiểm sao?
Tần Lập cười cười, thầm nghĩ: trên đời này, còn có chuyện gì càng nguy hiểm hơn cả bị Thông Thiên Đại Đế nhìn trúng chứ?
- Dẫn ta đi!
Tần Lập không suy nghĩ nhiều, trực tiếp nói.
- Công tử, nếu không thì chúng ta từ truyền tống trận Nhất Địa quay về Giới Hạ tạm lánh một thời gian?
Ngọc Châu nhìn Tần Lập, nhẹ giọng nói. Không ai muốn giết Thông Thiên Đại Đế hơn Ngọc Châu, nhưng Ngọc Châu cũng rõ ràng: bọn họ hiện giờ, còn xa mới là đối thủ của Thong Thiên Đại Đế.
Đừng nói Thông Thiên Đại Đế đích thân tới, dù tính là những cường giả Thần Vương dưới trướng ông ta, bọn họ cũng không có khả năng chống lại được.
Kiền Kính bình tĩnh nói:
- Giữ lại núi xanh, còn sợ gì không có củi đốt. Công tử, không bằng chúng ta trở về Giới Hạ đi! ít nhất, chúng ta chiếm được rất nhiều Thần Nguyên, dù là trở về giới hạ, bố trí một đại trận che giấu thiên địa, cũng vẫn có thể tu luyện được!
Lúc này Linh Nhi đột nhiên hỏi:
- Tần Lập, có phải là Thông Thiên Đại Đế muốn đích thân đến đây?
Ở giữa mọi người, làm người trao đối với Tần Lập nhiều nhất, Linh Nhi rất rõ ràng tính cách của Tần Lập. Nếu không phải Thông Thiên Đại Đế đích thân tới, dường như còn không ai có thể khiến Tần Lập làm ra hành động như vậy.
Tần Lập gật đầu:
- Tám chín phần mười!
Mọi người không nhịn được hít vào một hơi lạnh, thầm hô khó trách biểu hiện công tử có chút không đúng, hóa ra là Thông Thiên Đại Đế lại thật sự tới đây. Trước đó, mọi người đều không tin tưởng, đừng nói bọn họ, coi như là người các Thánh địa khác cũng sẽ không cho rằng Thông Thiên Đại Đế sẽ vì một người như Tần Lập mà tự thân ra tay.
Bởi vì Tần Lập dù là thiếu niên thiên tài cỡ nào đi nữa, người ứng vận cũng được, hay là thực lực mạnh mẽ...Thông Thiên Đại Đế đều không có lý do gì trực tiếp ra tay với một tiểu bối như thế.
Địa vị thân phận cùng thực lực chênh lệch giữa hai bên thật quá lớn. Thông Thiên Đại Đế không thể nào không để ý tới mặt mũi, tự mình ra tay.Nguồn truyện:
Truyện FULLNhưng chính là, ông ta thật sự đã ra tay rồi!
Mấy người bọn họ cũng không hoài nghi lời Tần Lập, bởi vì cho đến nay, Tần Lập luôn là một người cực kỳ ngay thẳng, sẽ không dùng lời lẽ che giấu nào.
Lúc này, tên lùn xanh một mực nghe ở bên cạnh, bỗng nhiên nói:
- Ta có một biện pháp!
Ồ!
Tần Lập cùng mọi người sững sờ, nhìn sang tên lùn xanh.
Vẻ mặt nhỏ bé của tên lùn xanh tràn ngập hận ý:
- Ta hận Thông Thiên Đại Đế, hận không thể làm hắn chết ngay bây giờ! Nếu hắn dám đến, các ngươi không cần phải đứng ra, ta trực tiếp dẫn hắn tới chỗ Tiên Táng. Ta xem hẳn làm sao sống ra được!
- Người biết chỗ Tiên Táng?
Tần Lập có chút khó tin nhìn tên lùn xanh.
Tên lùn xanh thần sắc hơi xấu hổ, nói lắp bắp:
- Trong thời gian ngài đi, ta tìm kiếm các nơi, rốt cuộc để cho ta xác định được, xung quanh chỗ đó có mười hai con cổ Thi Hoàng Giả, chặn đứng tất cả các phương hướng. Bản thân ta là linh vật, mẫn cảm nhất với nơi có linh khí sung túc, khu vực kia khí âm linh bốc tận trời, ta suy đoán chỗ đó tám phần là nơi Tiên Táng, Tiên Thi nhất định ở chỗ đó!