DUYÊN LÀM PHU QUÂN



Editor: Thanh Việt
 
Kim Phong Hoa đã sớm có dự cảm mình sẽ vào Hộ bộ, Trịnh Dịch Hiên cũng vào Hộ bộ xem như trong dự liệu của hắn, nhưng cũng lại là ngoài dự liệu của hắn. Một đời này không có Thôi công công kìm chế tất cả mọi người, thu hút cừu hận, động tác của Hoàng đế so với tưởng tượng của Kim Phong Hoa còn lớn hơn, thật giống như từ trong án chết đói của hậu cung thu được điểm đột phá, Hoàng đế muốn đem ác khí một thế hệ lại một thế hệ hoàng tộc với hoạn quan đều phát ra, trong quá khứ chỉ lo tìm các cân bằng dụ dỗ, nay đột nhiên lại trở nên mạnh tay, thậm chí là khát máu. Chỉ là hoạn quan ở Phái quốc còn để sau này nên phải tồn tại, rắc rối của bọn họ khó gỡ, so với lịch sử hoàng tộc của Phái quốc dài gần bằng, lại nói Hoàng đế chỉ là muốn đem bọn hoạn quan đánh lại thành chó của mình, lại không thật sự bỏ không cần, cho nên ở thời điểm như vậy, một kẻ đứng thứ ba chọc vào một chân là rất cần thiết. 
 

Kiếp trước hắn làm một cây đao trong tay Hoàng đế, chỉ là đó là trạng thái tranh giành trong tối ngoài sáng, kiếp này vị trí của hắn chỉ sợ không lâu nữa sẽ đổi thành người của Hoàng đế, lúc này lại không có Thôi công công kìm chế, Hoàng đế sẽ không đặt phần lớn tâm tư lên Long Hành vệ, ngược lại sẽ chú ý đến tài lực quốc gia nhiều hơn, còn có những triều thần lén lút cấu kết với hoạn quan. Kiếp trước kiếp này, Kim Phong Hoa chỉ là đem ánh mắt của Hoàng đế chuyển dời đến Hộ bộ thôi, như vậy hắn mới có thể đứng dưới ánh mặt trời quy phục Hoàng đế.
 
Nhưng mà, một đời này của Kim Phong Hoa hắn không định làm ác nhân nữa, cho dù là đối với nhóm tham quan, với lại trước hắn còn có Trịnh Dịch Hiên, lấy tính cách trong mắt không lọt một hạt cát của người này, Hộ bộ khẳng định sẽ loạn thành một đoàn, Hoàng đế chỉ sợ cũng là đánh chủ ý này, lấy Trịnh Dịch Hiên làm đao, đâm vào Hộ bộ, lại lấy Kim Phong Hoa hắn trấn an tâm của triều thần. Lúc này, hắn muốn xem một chút, Trịnh Dịch Hiên rốt cuộc là chính nghĩa thật, hay là giả chính nghĩa dối trá.
 

Theo lí mà nói sang năm Kim Phong Hoa sẽ thăng quan, người nhà hẳn sẽ vui mừng, nhưng đối với Tiên Y mà nói lại không có cảm giác gì quá lớn, vừa không có mời sủng ở trước mặt trưởng bối, vừa không có khoe được ra trước mặt chị em dâu, bất luận Kim Phong Hoa làm quan lớn bao nhiêu hắn cũng là thần tử của Hoàng đế, nàng vẫn là lão bà hắn, không có gì khác nhau. Nhưng thật ra Trần thị mẫu thân Tiên Y rất vui vẻ, lại có chút lo lắng, con rể tốt với nữ nhi là rõ như ban ngày, nhưng theo chức quan ngày càng lớn của hắn, về sau hậu viện còn sẽ chỉ có một mình Tiên Y sao? Lúc này lại đến Hộ bộ, cho dù là làm ở lục bộ thì cũng tiếp xúc với nhiều người, khó tránh khỏi sẽ học cái xấu.
 
Chờ khi cái thai của Tiên Y đã ổn định, thời gian cũng đã sắp đến lúc ăn tết, năm nay người trong phủ nhiều hơn một chút, hai huynh đệ ruột của Kim Phong Hoa tuy rằng tiến vào với tư cách sư gia công văn linh tinh, nhưng quan hệ huyết thống không cắt được, Tiên Y cũng sẽ không chậm trễ bọn họ. Một phần cũng vì Kim Phong Hoa đã đồng ý lời cầu xin của Chu di nương, đem đã từng là Tứ thiếu gia đến kinh thành, trong chuyện này sợ rằng cũng có chuyện cũ giữa Hàn di nương và Chu di nương, mà Kim gia ở Lâm Thanh sợ cũng không dung được Tứ thiếu gia.
 
Năm nay xem như Tiên Y phủi tay làm chưởng quầy, Trần thị một tay quản lí nội vụ, Bích Tỉ ở bên cạnh hiệp trợ càng không làm sai, chỉ có danh sách tặng lễ yêu cầu Tiên Y phải liếc mắt nhìn, thời điểm như vậy Kim Phong Hoa đều sẽ ôm đồm vào người, không dám làm Tiên Y nhọc lòng. Tiên Y cũng mừng rỡ ở cạnh nhi tử chơi đùa, từ chối cũng chưa từ chối một lần, làm Trần thị phải liếc mắt nhìn nữ nhi vài lần. Nhưng mà, Tiên Y cũng không phải là bôi đen hai mắt, danh mục tên quà tặng và số lượng, nàng cũng đã lén nhìn qua, quà tặng năm nay khác nhiều so với năm trước, có không ít người năm trước đưa qua năm nay lại không thấy đâu, có vài người đưa lễ nặng thêm ba phần, có thể thấy được chức vị của quan viên trong kinh thành thay đổi rất nhiều.
 
“Đúng rồi, năm nay lại đưa một phần lễ đến phủ Trịnh Quốc công đi, tặng cho Đại thiếu gia bên kia.” Kim Phong Hoa sau khi đưa danh sách cho Trần thị nhìn, nói với Tiên Y: “Sang năm ta và hắn đã là cộng sự, phải móc nối quan hệ cho tốt.”
 
Tiên Y đối với điều này rất tán thành, công việc nơi nào cũng như nhau, nếu quan hệ với đồng sự ngay từ đầu đã không hoà hợp, sau này rất dễ không thể tốt đẹp hơn, Chỉ là, nàng chỉ biết năm đó gặp qua Trịnh Dịch Hiên ở Mâu huyện liền vội vàng từ biệt, ngay cả mặt cũng chưa nhìn qua, lại đến chuyện gần đây nghe nơi nơi đều đồn đãi Trịnh Dịch Hiên sủng ái ca cơ, nàng cũng rất chú ý “tin tức giải trí”, hiện giờ căn bản nàng không rõ Trịnh Dịch Hiên là người thế nào lắm.
 
Kim Phong Hoa nói xong lời này, trong lòng rất thoải mái, thật không biết khi Trịnh Dịch Hiên thu được danh mục quà tặng từ hắn, tâm tình của y sẽ thế nào. Kiếp trước hắn cũng đưa lễ nạp thái cho Trịnh Dịch Hiên, chỉ tiếc người ta căn bản chướng tên chó săn hoạn quan của Long Hành vệ là hắn, ngay cả giả ý ngoài mặt cũng không làm, càng là đối xử với Vưu Xuân Sinh có giao hảo với hắn, Hoàng tử tranh đoạt nữ nhân với y y càng không xem trọng. Hiện tại hắn đã thay đổi thân phận, Vưu Xuân Sinh lại không đoạt nữ nhân với y, y sẽ làm như thế nào đây?

 
Vội làm xong danh sách quà tặng, lại vội vàng làm phúc lợi trong phủ, bởi vì Kim Phong Hoa sắp thăng quan, phúc lợi trong phủ nhất định so với năm ngoái sẽ nặng hơn, tuy nói phần lớn hạ nhân trong phủ đều là thân tín Kim Phong Hoa tìm tới, nhưng cũng không thể bủn xỉn, làm thương tổn tâm người ta, dù sao bọn họ không phải máy móc mà là người, là người thì đều có tình cảm, lại bị Kim Phong Hoa khống chế như thế, lại trung thành như thế, cũng là hi vọng được chủ tử coi trọng. Điểm này Trần thị đồng tình, Tiên Y ra tay càng hào phóng, rất nhanh trên dưới Kim phủ đều là một bầu không khí vui mừng, Tiên Y nhìn thấy cũng vui lây. Chỉ tiếc vui vẻ không bao lâu, Lâm Thanh lại gửi thư đến.
 
“Ai không còn?” Tiên Y nằm ở trên giường đột nhiên ngồi dậy nói.
 
“Nàng cẩn thận một chút, nàng là người đang mang thai.” Kim Phong Hoa nhanh đi qua đỡ lấy nàng, nói.

 
“Đây là tin thật sao?” Tiên Y lôi kéo tay áo Kim Phong Hoa nhỏ nhen nói.
 
Kim Phong Hoa vuốt nàng đầu, cười nói: “Ai sẽ lại lấy cái này làm trò đùa.”
 
“Nhưng lão thái thái nhìn qua vẫn rất kiên cường sáng sủa, như thế nào sẽ?” Tiên Y không dám tin tưởng nói.
 
“Ở trong hoàn cảnh như vậy, có con dâu như vậy, hơn nữa đối thủ một mất một còn còn ở gần đó, nhi tử lại không đáng tin cậy, càng không phải là muốn tức chết sao?” Ngữ khí của Kim Phong Hoa bình bình, phảng phất như người chết không phải là thân tổ mẫu của hắn.
 
“Đại thái thái còn dám phô trương như vậy?” Tiên Y kinh ngạc, cha bà ta làm hại Kim phủ chịu liên luỵ, lại còn dám phô trương, làm cho lão thái thái khó chịu.
 
Kim Phong Hoa bất giác cảm thấy kì quái, người mẹ cả này cho dù mềm mỏng nhất thời cũng có thể rụt đầu cả đời, hơn nữa bà ta còn có đứa con trai, sớm muộn gì cũng sẽ đối đầu với lão thái thái, chỉ tiếc lão thái thái phúc mỏng, chết quá sớm.
 
“Bà ta gả Nhị cô nương cho người goá vợ ở huyện kế bên, Liễu di nương đại náo một trận, lại bị bà ta xách chân đem bán, chờ Kim lão đại trở về thì đều đã muộn, hơn nữa nhà bọn đúng là thiếu tiền.”
 
Đại lão gia là kẻ không đáng tin cậy, bất luận là ở Kim phủ, hay ở Kim gia Lâm Thanh hiện giờ, bọn họ không có tiền, Đại lão gia lại chỉ là tên biết đọc sách làm quan không biết làm ruộng, hai người bọn họ theo thói quen tiêu xài xa xỉ, hiện giờ bị nghẹn ở cái nơi nông thôn loại này, còn từng thất bại, càng miễn bàn một lần nữa làm buôn bán hay nghề nông để kiếm cách chấn chỉnh lại Kim gia, cho dù Đại lão gia cùng Nhị thiếu gia đều bị lột công danh trên người, nhưng Hoàng đế cũng không định không cho đời sau của bọn họ tham gia khoa cử, dù tính là có người khác làm khó dễ, cũng có thể chờ Hoàng đế nói lại, hiện giờ Hoàng đế đã ngoài năm mươi, chờ nhi tử của Nhị thiếu gia ra đời, lại bồi dưỡng tốt, rất khó nói không thể làm được cái gì. Lại xem trong tin truyền đến nói, sau khi Đại thái thái bán Liễu di nương đi, lại mua về một nha đầu trẻ tuổi cho Đại lão gia, Đại lão gia được vuốt mũi nhận lấy, có thể thấy được nam nhân này căn bản không phải là cảm thấy Đại thái thái bán thiếp thất là không đúng, mà là cảm thấy lợi ích của lão ta bị xâm phạm, chờ Đại thái thái đền bù xong, lão vớt được chỗ tốt, tự nhiên sẽ không làm loạn với Đại thái thái nữa, đây chính là kinh nghiệm từ nhiều năm thành hôn của Đại thái thái với Đại lão gia.
 
Tiên Y trầm mặc trong chốc lát, Nhị cô nương tuy nàng không hầu hạ qua nhưng đã gặp rồi, là một cô nương thẹn thùng, tuy rằng không đẹp như Đại cô nương, nhưng cũng được bồi dưỡng ra là một tiểu thư, kết quả lại chỉ có thể gả cho người goá vợ trong huyện, mẹ đẻ của mình cũng bị bán đi, quá là thảm, huống chi tuổi của cô nương này còn không lớn.
 

“Hai người ở ngoại viện có phải phải vội về chịu tang không?” Đối với hai chú em này, Tiên Y cơ bản không động vào, cho dù là Tứ thiếu gia còn nhỏ, nàng cũng chỉ phái một ma ma trung hậu qua chăm sóc, tuyệt đối không có đãi ngộ như Du nhi.
 
“Sợ là đều sẽ phải trở về.” Kim Phong Hoa còn có chút việc nhỏ chưa nói, tuy rằng tin không có, nhưng dựa vào hiểu biết của hắn với Chu di nương, chuyện tai ương của Liễu di nương, hiện tại lão thái thái không còn, bà ấy sợ cũng không sống được nữa, Tứ thiếu gia lần này trở về phỏng chừng là giữ đạo hiếu cho lão thái thái, còn có mẫu thân của hắn.
 
“Sam nhi hắn trở về một chuyến, sẽ không phải không còn về đây được nữa chứ?” Tiên Y đối với Đại thái thái một chút hi vọng cũng không có, nếu Nhị thiếu gia thì còn đỡ, dù sao cũng là nhi tử của bà ta, hắn lại có tiền đồ, nhưng đứa nhỏ con thiếp này, nàng thật sự sợ Đại thái thái sẽ phát rồ.
 
Kim Phong Hoa đương nhiên sẽ không phải không chuẩn bị gì, nếu hắn đã đồng ý với Chu di nương, hắn sẽ che chở đệ đệ này an toàn, nhưng hiện tại nghĩ đến nguyên nhân lúc trước Chu di nương cầu xin hắn mang tứ đệ đi, hẳn bà đã đoán trước được một ngày này sẽ đến.
 
Đại thái thái điên cuồng như vậy, Tiên Y tất nhiên không gạt mẫu thân của mình, đặc biệt là chuyện lão thái thái tức chết, bán thứ nữ còn bán thiếp thất, Trần thị nghe xong chỉ thở dài, bà sẽ không nói Đại thái thái không đúng, đây là do thân phận không cho phép, nhưng mà bà thật sự đã mất kì vọng đối với người luôn sống bên nhau này của bà, cũng không biết có phải do bà dẫn đường không tốt hay không, hay do vốn bản tính của Đại thái thái đã như thế, đó quả thực đã trở thành người bà không quen biết.
 
Một bên muốn Kim Phong Hoa đem huynh đệ trở về Lâm Thanh chịu tang, tuy rằng Nhị thiếu gia vẫn luôn hi vọng Kim Phong Hoa có thể cùng mình trở về chịu tang, nhưng Kim Phong Hoa chưa bao giờ đề cập đến, làm Nhị thiếu gia rất là thất vọng. Còn một bên Hoành thành lại đưa tới tin tức, nói là biết được việc Tiên Y có thai, Tam lão thái gia cực kì cao hứng, tặng một xe đồ cho Tiên Y lấy bổ thân, nhưng làm Tiên Y không thoải mái nhất chính là, trên thư còn nói, Nhị thiếu gia đại phòng Kim Thành Nghiệp bởi vì quan trên phải trở về kinh báo cáo công việc, nên hắn ta cũng thượng kinh theo, đây vốn cũng không có cái gì, nhưng lại mang theo quả phụ trưởng tức Tưởng thị đại phòng cùng với người đại phòng chuẩn bị hầu hạ Tiên Y cùng Kim Phong Hoa.
 
Tiên Y thiếu chút nữa xé nát thư, nàng vốn tưởng trải qua đại kiếp năm đó, đại phòng đã thành thật hơn, lại không nghĩ rằng người ta vẫn luôn chờ nàng mang thai, thừa cơ hội tốt mà đi vào chứ! Đây đã không còn là năm đó, nàng có thể rộng lượng nạp thiếp cho Kim Phong Hoa, thậm chí hoà li, Kim Phong Hoa đối tốt với nàng như vậy, cũng thật sự không có ý tứ tìm nữ nhân khác, nàng mới không ngốc đẩy trượng phu mình ra ngoài, lúc này đây, nàng khó mà khoanh tay đứng nhìn, ai tới nàng cũng không cho.
 
Tác giả có lời muốn nói: Toàn thân dị ứng, từng mảng sởi phong, ngồi lâu đùi liền thành từng mảng từng mảng, mưa đầu mùa quá đau khổ, trong khoảng thời gian này không dám bảo đảm hoàn thành bản thảo, nhưng là sẽ không thay đổi, đến nỗi yêu nhóm bắn hoả tiễn thân yêu, sau này chờ ta bồi bổ tốt hơn một chút, thân ái, moah moa ~


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi