DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 1260

Hai người xuống xe, đi bộ đến nhà xưởng.

Nhà kho xảy ra chuyện bị vây hai đường cảnh giới.

Trong đường cảnh giới, hiện trường xảy ra sự cố vô cùng thê thảm, gần như đã lây lan hết cả nhà xưởng.

Nóc nhà bị lật tung, các loại nguyên vật liệu bị nổ bay hết, còn có máu của công nhân đã thiệt mạng…

Mùi khét của nguyên vật liệu tỏa khắp trong không khí.

John và mấy quản lý cấp cao trong công ty cũng đã có mặt.

Tuy rất nhiều người, nhưng bầu không khí lại vô cùng nặng nề và yên tĩnh.

Có cảnh sát nâng đường cảnh giới lên đi ra, ánh mắt đặt trên Tống Hân Nghiên là người tới cuối cùng: “Cô là Tống Hân Nghiên phải không?”

Nhóm người John quay đầu lại mới phát hiện cô đã đến.

Tống Hân Nghiên bước lên, gật đầu: “Phải.”

Cảnh sát cầm sổ ghi chép viết lại: “Người phụ trách phân xưởng nói cô là người tăng thêm thời gian làm việc?”

Tống Hân Nghiên mím môi: “Là do tôi đề nghị.”

Vẻ mặt cảnh sát nghiêm lại khiển trách: “Cô có biết việc này là trái luật hay không?”

Vẻ mặt Tống Hân Nghiên bình tĩnh, cô nói: “Việc kinh doanh của công ty cần thì công nhân trong công ty có nghĩa vụ phối hợp với để phát triển công ty. Công nhân tăng ca, quá giờ làm việc bình thường thì tiền tăng ca hàng ngày tăng gấp đôi tiền lương, cắt ngày nghỉ thì gấp ba tiền lương. Việc tăng ca được tiến hành dựa trên cơ sở tình nguyện giữa đôi bên.”

Sắc mặt cảnh sát không được tốt cho lắm: “Có phải đôi bên tự nguyện hay không thì còn cần phải điều tra. Trước khi chưa xác định thì việc cô bắt công nhân tăng ca bị nghi là hành vi trái luật, bây giờ cần cô đến cục cảnh sát cùng chúng tôi để phối hợp điều tra.”

John và các lãnh đạo cấp cao của công ty đều cau mày, lập tức tiến lên giải vây: “Anh cảnh sát, Tống Hân Nghiên chỉ là CTO của công ty, tất cả mọi quyết định về chính sách đều là ban giám đốc của công ty ban hành.”

“Đúng vậy, cô ấy chỉ chịu trách nhiệm nghiên cứu và phát triển.”

Tống Dương Minh cũng bảo vệ Tống Hân Nghiên ở sau lưng: “Nghiên cứu phát triển không liên quan trực tiếp với nhà máy sản xuất. Cho dù ý kiến là em ấy đưa ra nhưng việc này cũng không liên quan đến em ấy.”

“Rất xin lỗi.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cảnh sát tỏ vẻ nghiêm túc: “Mấy công nhân bị thương đều cáo buộc cô Tống phải chịu trách nhiệm vì sự cố lần này. Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn chưa có kết luận, nhưng phối hợp điều tra là nghĩa vụ của cả công ty. Cho nên bây giờ chỉ là phối hợp điều tra thôi, không phải trực tiếp bắt giữ. Ngoài ra…”

Anh ta nhìn quanh mấy người đứng đó: “Rốt cuộc chuyện này là do người làm hay là sự cố ngoài ý muốn thì vẫn chưa thể xác định được. Vì lý do an toàn, mọi người đang ngồi đây, đặc biệt là anh John và các lãnh đạo cấp cao của PL đều phải đi theo chúng tôi một chuyến.”

Nói xong, anh ta gọi mấy nhân viên cảnh sát, mời mọi người lên xe.

Hàng mày rậm của Tống Dương Minh nhíu chặt, trên khuôn mặt cương nghị đè nén lửa giận.

Tống Hân Nghiên vội vàng trấn an: “Anh, em không sao đâu, chỉ là phối hợp điều tra thôi. Cũng không phải chỉ có một mình em, tổng giám đốc và tất cả quản lý cấp cao của công ty đều phải đi, anh không cần lo lắng. Huống hồ…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi