HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



“Vân Ngọc Hân, tốt nhất là cô không có chuyện gì cho tôi!”
Vân Giai Kỳ thấy Bạc Tuấn Phong cứ thế đi mất liền cảm thấy hoảng hốt.

“Tuấn Phong!”
Cô gấp đến mức giãy dụa kịch liệt lại bị cảnh sát vừa tới lập tức khống chế.

“Cảnh sát đây! Cô chạy không thoát đâu!”
“Hung thủ, hung thủ giết người! Ngay lúc ban ngày ban mặt cũng dám ra tay ở bệnh viện, quả thật không để luật pháp vào trong mắt!”
“Lưới trời tuy thưa mà khó lọt! Xúc động chính là ma quỷ mài”
Vân Giai Kỳ không có sức chống cự nói: “Tôi không phải là hung thủ!”
Cô còn chưa kịp nói xong đã bị cảnh sát ấn trên mặt đất, hai tay bị khoá ở sau người khiến các đốt ngón tay vặn vẹo đến biến dạng.

Đây là tiêu chuẩn áp giải khi bắt người bị tình nghi.

Nhưng Vân Giai Kỳ chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày, cô cũng bị cho là thủ phạm giết người, dùng phương pháp bắt giữ đây nhục nhã này ấn trên mặt đất.

“Các người hãy tin tôi!” Vân Giai Kỳ gào khản cả giọng: “Tôi không phải hung thủ giết người, tôi không có giết người!”

“Hiện tại nói nhiều như vậy để làm gì? Đợi khi theo chúng tôi về cục cảnh sát, cô lại từ từ nói với chúng tôi sau! Bây giờ để giành sức lực đi!”
Vân Giai Kỳ bị cảnh sát bắt đứng lên khỏi mặt đất, vốn thấy cô là phụ nữ, cảnh sát còn biết thương hoa tiếc ngọc, muốn chăm sóc một chút.

Nhưng vừa thấy vũng máu trong phòng thì lại nghĩ, đúng là phụ nữ không thể chỉ nhìn vẻ ngoài xinh đẹp! Người phụ nữ đẹp như vậy lại có tâm địa rắn rết, thật sự là một con nhện độc!
Bọn họ cũng chẳng kiêng dè nữa, còng tay Vân Giai Kỳ lại, đẩy cô ra ngoài cổng bệnh viện.

Ngoài cửa, vô số phóng viên truyền hình vây quanh.

.

Ngôn Tình Hài
Xe cảnh sát ngăn thành vòng vây nhưng vẫn có rất nhiều phóng viên cứng cổ phá được vòng vây, cầm máy ảnh vọt đến trước mặt Vân Giai Kỳ.

“Là Vân Giai Kỳ!”
“Sao cô ấy lại bị cảnh sát bắt giữ?”
“Nghe nói trong bệnh viện xảy ra vụ án giết người, nữ diễn viên nổi tiếng Vân Ngọc Hân bị đâm một nhát, vừa được đưa vào phòng cấp cứu…”
“Không phải là Vân Giai Kỳ làm đấy chứ?”

“Lúc trước hai người họ còn hoà hảo với nhau, chẳng lẽ một lời không hợp mà Vân Giai Kỳ ngang nhiên hành hung…”
“Đây quả thật là tin lớn đó!”
Mấy phóng viên đang muốn phỏng vấn Vân Giai Kỳ.

Nhưng Vân Giai kỳ còn chưa bị thẩm vấn, cảnh sát tất nhiên không cho phép đám phóng viên truyền thông này gây rối trước cổng.

“Tránh rai”
“Nếu không tránh ra sẽ bắt các người vì tội gây cản trở công vụi”
Các phóng viên bị cảnh sát dọa lui ra.

Còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi.

Ánh đèn xanh đỏ không ngừng luân phiên nhau, vô cùng chói mắt.

Vân Giai Kỳ giống như bị rút mất linh hồn, cô mờ mịt nhìn bốn phía xung quanh, bên tai chỉ còn lại âm thanh ong ong.

Cô không thể ngờ rằng, hơn nửa giờ trước, cô lái xe đến bệnh viện, đi vào trong sảnh lớn của bệnh viện mà bây giờ, lại trở thành đối tượng bị tình nghi, sắp bị áp giải tới cục cảnh sát chịu thẩm vấn.

Sao có thể bị thẩm vấn chứ?
Cô không làm gì cả thì thẩm vấn sẽ có kết quả gì?
Trong lòng Vân Giai Kỳ vẫn ôm ấp vài tia hy vọng, chỉ mong pháp luật công minh có thể trả lại sự công bằng cho cô!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi