HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Cô ta vừa quan tâm vừa giả vờ muốn đỡ bà ta dậy nhưng tay kia lại tiện tay cầm cái bình hoa bên cạnh đập vào gáy Lâm Tĩnh Anh.

‘Vân Ngọc Hân đập mạnh xuống!
“Rầm” một tiếng!
Đồ sứ vỡ vụn đầy đất.

“Trước mắt Lâm Tĩnh Anh tí “Mẹt”
‘Vân Ngọc Hân ngồi xổm xuống, vừa khóc gọi bà ta, vừa vươn tay kiểm tra xem bà ta còn thở hay không, sau đó cô ta tiện tay cầm mảnh sứ trên mặt đất lên muốn cứa vào động mạch của Lâm Tĩnh Anh.

“Phu nhân!”
“Thái thái!”
‘Vân Ngọc Hân ném mảnh sứ kia xuống mặt đất, người giúp việc chạy tới, cô ta cản chặt răng, lập tức ra vẻ đại kinh thất sắc: “Mẹ! Mẹ! Mẹ không sao chứ! Mẹ mau tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi me…”
sâm, lập tức mất đi ý thức.


“Cô chủ, chuyện gì đã xảy ra vậy?”
‘Vân Ngọc Hân nói: “Mẹ không cẩn thận cho nên ngã từ trên lầu xuống, đầu va phải bình hoa, kết quả… Mau gọi xe cứu thương tới đi!”
“Vâng, vâng…”
Một người giúp việc lập tức chạy đi gọi điện thoại.

‘Vân Ngọc Hân nhìn một người giúp việc khác, thấy cô ta luống cuống tay chân cầm hộp cứu thương tới đây, Vân Ngọc Hân khẩn trương nói: “Cô đang làm gì vậy?”
“Phu nhân chảy rất nhiều máy, trước tiên tôi cầm cầm máu cho bà ấy đã.

‘Vân Ngọc Hân hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể không tránh ra, cô ta nói với người giúp việc: “Cô biết làm sao? Cô đừng chạm vào mẹ tôi, nhỡ đâu cô càng khiến bà ấy bị thương nặng thêm thì sao!”
“Cô chủ ơi, trước kia tôi từng là hộ sĩ, cô cứ yên tâm, tôi có kinh nghiệm.

Sắc mặt Vân Ngọc Hân cứng đờ.


Hơn mười phút, xe cứu thương chạy tới ‘Vân Ngọc Hân trơ mắt mà nhìn Lâm Tĩnh Anh bị được nâng lên xe cứu thương, cô ta không kịp suy nghĩ quá nhiều, cũng đi đến trước xe muốn lên xe cứu thương.

Người giúp việc gọi điện thoại tới cho Vân Lập Tân.

“Tiên sinh, không tốt rồi, phu nhân đã từ cầu thang xuống, vỡ đầu chảy máu..”
một hồi điện thoại, đánh cho Vân Lập Tân.

“Tiên sinh, không hảo, phu nhân ngã xuống thang lầu, vỡ đầu chảy máu…”
‘Vân Lập Tân nhíu mày: “Sao lại thế này?”
“Tôi cũng không biết… Cô chủ đã đi theo lên xe cứu thương đưa phu nhân đi bệnh viện”
‘Vừa nghe Vân Ngọc Hân cũng đi theo bệnh viện, Vân Lập Tân tức giận nói “Bây giờ đôi mắt của con bé còn chưa tốt lên, sao lại có thể đi lung tung như’ thế! Tôi lập tức đến đây”
Bạc Ngạn Thiên còn ở trên xe, vừa nghe thấy Lâm Tĩnh Anh xảy ra chuyện, ông ta cũng không yên lòng,cho xe chở Văn Lập Tân đến bệnh viện.

Xe đối phương hướng đi.

Nửa giờ sau, Vân Lập Tân và Bạc Ngạn Thiên đuổi tới bệnh viện, Lâm Tĩnh Anh còn ở trong phòng mổ ‘Vân Ngọc Hân thấy Bạc Ngạn Thiên và Vân Lập Tân đều tới, cô ta đứng dậy, cổ kìm nước mắt nói: “Cha, mẹ… Ngã từ trên cầu thang xuống!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi