HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Đột nhiên cô ta nhìn chằm châm vào Vân Giai Kỳ, mặt đỏ lên và hỏi: “Nhất định là kết quả này đã bị cô bóp méo rồi!”
Cô ta nhìn về phía bác sĩ một lần nữa và chất vấn: “Có phải là anh đã bị cô ta mua chuộc rồi phải không? Rõ ràng đây là cốt nhục ruột thịt của Tuấn Phong, chính cô đã cố ý làm giả kết quả”
Bạc Ngạn Thiên nhìn Lâm Thanh Thuỷ một cái, tức giận nói: “Hoang đường!”
Lâm Thanh Thuỷ bị tiếng quát của ông ta làm cho giật mình đến mức run tẩy lấy bấy.

Bác sĩ Lý là người của Bạc Ngạn Thiên.

‘Vậy mà cô ta lại dám ở trước mặt mọi người nghỉ ngờ báo cáo giám định mà bác sĩ Lý đã đưa ra như vậy rốt cuộc là đang đánh vào mặt ai Bạc Ngạn Thiên chất vấn: “Rốt cuộc đứa bé trong bụng cô là của ai? Không phải cô luôn miệng nói đứa bé này là của Tuấn Phong hay sao?”

Lâm Thanh Thuỷ đáp lại: “Thật sự là Tuấn Phong mài Tôi không có lừa gạt người khác, cũng không có nói dối! Ông Bạc, cho dù cháu có lá gan lớn như trời cũng không dám lừa gạt ông đâu ạt”.

truyện tiên hiệp hay
“Gan lớn như trời? Tôi thấy lá gan của cô cũng không hề nhỏ đâu! Vậy mà dám lừa gạt tôi à!”
Đột nhiên bác sĩ Lý nói: “Chúng tôi căn cứ vào nước ối lấy ra từ bụng cô Lâm Thanh Thuỷ và đã làm một giám định DNA và phát hiện đứa bé trong bụng cô ấy lần lượt có tồn tại quan hệ nhất định cùng với cậu chủ Minh Lâm và cậu chủ Tiêu Dương, các kết quả lần lượt là chín mươi phần trăm và bảy mươi sáu phần trăm”
Mọi người nghẹn họng, nhìn trân trối không nói nên lời trong lúc giây lát.

Ánh mắt của tất cả mọi người đố đồn toàn bộ vào người Bạc Minh Lâm và Bạc Tiêu Dương.

Bạc Tiêu Dương nghe xong kết quả này, nhướn hai hàng lông mày lên và nói: “Làm sao có thể như vậy được!”
Anh ta nhìn về phía bác sĩ Lý và cũng bắt đầu nghi ngờ chuyện này là sai lâm, hỏi: “Anh đang làm cái trò quái quỷ gì thế này hả?”
‘Vốn dĩ anh ta và Lâm Thanh Thuỷ không hề có quan hệ cá nhân gì, từ trước.

cho tới bây giờ đều là công khai đối mặt với nhau ở nơi công cộng Làm sao mà đứa bé trong bụng cô ta có thế liên quan đến anh ta được chứ?
Bạc Minh Lâm nghe xong không hề tỏ thái độ mà là nhìn về phía Lâm Thanh Thuỷ với vẻ đầy hoài nghỉ.


Tiếp theo sau đó, ánh mắt dừng lại trên bụng dưới của cô ta, tất nhiên là bây giờ chỉ có thể nhìn thấy bụng có hơi phồng lên nhưng cũng đã có thể nhìn rõ có dấu hiệu mang thai rồi Ông ta đến đây là vì muốn xem màn kịch hay của Bạc Tuấn Phong!
Kết quả là vở kịch này lại diễn ra trên chính bản thân ông ta Đây là chuyên mà Bạc Minh Lâm có nghĩ như thế nào cũng không ngờ tới ‘Vân Giai Kỳ che miệng lại, dường như cũng có chút kinh ngạc.

Chuyện này cũng quá xuất sắc đi!
‘Vậy mà đứa bé này lại có kết quả phù hợp với Bạc Minh Lâm và Bạc Tiêu Dương cao như vậy sao?
Nói như vậy chứng tỏ đứa bé trong bụng Lâm Thanh Thuỷ kia thật sự không liên quan đến Bạc Tuấn Phong?
Đột nhiên cô hiểu được vì cớ gì mà Bạc Tuấn Phong lại nói ra câu nói đó.

Nếu như đứa bé trong bụng của Lâm Thanh Thuỷ thật sự là cúa anh thì anh sẽ thừa nhận.

Nhất định là anh đã biết kết quả từ lâu rồi cho nên mới nói ra câu nói đó.


‘Vân Giai Kỳ không khỏi tò mò, rằng trước khi làm giám định thì làm sao anh có thể chắc chắn và tin chắc đứa bé này không phải của anh được?
Trong giây lát, phòng khách trở thành một khoảng không im lặng.

Bạc Ngạn Thiên dùng ánh mắt nghỉ ngờ nhìn về phía Lâm Thanh Thuỷ, rồi lại nhìn qua Bạc Minh Lâm và Bạc Tiêu Dương, trong giây lát cũng có chút không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra!
“Rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra thế này?”
Lâm Thanh Thuỷ đang khóc không ra nước mắt, thấy một ánh mắt sắc bén của Bạc Ngạn Thiên lướt qua lướt lại làm cho cô ta lại càng sợ tới mức hoang mang hoảng loạn, nước mắt lăn dài: “Cháu… Cháu thật sự không biết… Cháu chỉ biết răng đứa bé trong bụng cháu chính là con của Tuấn Phong…”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi